Dực Hạo Thiên cười dịu dàng, nói "Xin lỗi Kiều tiểu thư đây có thể dành chút thời gian với tôi không?"
Sở Kiều thấy hắn ta dáng vẻ không tồi, tính cách lại nho nhã điềm đạm cô định đồng ý nhưng lại nhớ ra ý định của mình:"A... thật sự xin lỗi, bây giờ tôi..."
"Kiều tiểu thư bận sao? Xe của tôi đỗ ngay gần đây, có thể đưa tiểu thư đi" Nói xong, hắn liền cười lớn:"Oh, nhưng mà xe tôi chỉ có hai chỗ..."
Chưa kịp nói xong, một siêu xe đã lao vun vút tới, đỗ trước mắt hai bọn họ. Nhất Nam hạ kính xe xuống, cười cười:"Gần đây có cửa hàng xe tương đối đẹp nên em mua một chiếc, mấy người lên xe đi"
Dực Hạo Thiên cười gằn, ánh đèn flash vẫn liên tục chiếu sánh, hắn cố kìm nén cơn tức, nói:"Vậy tôi sẽ theo sau tiểu thư"
Tử Tuấn cùng Dương Minh và Quân Từ Mặc đang vô cùng sầu não, bọn họ chẳng lẽ lại có thêm một đối thủ?
Hai siêu xe đỗ trước cổng bệnh viện lớn, ba nam nhân đẹp như tạc bước xuống xe ân cần mở cửa cho một cô gái. Nữ nhân đấy bước xuống, đẹp như tiên sa khiến tất cả đều trầm trồ khen ngợi.
Dực Hạo Thiên lẽo đẽo lái xe theo phía sau sớm đã tức muốn điên.
"Phòng của bệnh nhân Phương Hân Nghiêm?" Y tá bị vẻ đẹp của họ làm cho chói mắt, mãi mới nói lên lời:"Phòng... 403 tầng 5..."
Trùng hợp, bác sĩ điều trị cho Phương Hân Nghiêm lại là Lý Hàn Phong... và Sở Kiều một lần nữa lại chạm mặt hắn.
Lý Hàn Phong nhìn thấy đám nam nhân đẹp ngời ngời đi sau cô, hắn rít lên:"Đúng là loại phụ nữ đê tiện"
Dương Minh theo sau Sở Kiều, khó chịu nói một câu:"Nhất thiết phải đến thăm cô ta sao?"
Nhất Nam xỏ tay vào túi quần, cười ha ha:"Quản Gia Dương, thì ra ngoài bộ mặt ôn nhu ra anh cũng có một bộ mặt này"
Dương Minh nghe xong chỉ cười xòa, căn bản không muốn bắt chuyện với hắn.
Tử Tuấn đi kế bên vẫn là dáng vẻ 'tiểu thịt tươi' đó, hắn chỉ che miệng cười.
Quân Từ Mặc thường ngày hay khoách bộ cảnh phục cứng ngắc, hôm nay lại mặc một chiếc áo phông rộng, nhìn qua không ai biết hắn 32 tuổi. Riêng chỉ có Dực Hạo Thiên đi sau nụ cười đã dần trở nên đáng sợ.
Đúng là không thể coi thường nữ nhân này, Tử Tuấn là con nuôi của chính trị gia nổi tiếng, Quân Từ Mặc là đội trưởng của một cục cảnh sát gặt hái đạt được nhiều thành quả nhất thành phố A. Nhất Nam tuổi còn trẻ đã được quyền sở hữu 2 công ty bên Mỹ. Duy nhất chỉ có Dương Minh đi bên cạnh cô ta là danh phận tương đối bình thường, hắn chỉ là một học trưởng đã từng đi thi nhiều cuộc thi Toán học cấp thành phố và nhiều môn học khác, đương nhiên Dực Hạo Thiên cũng có gặp qua để trao thưởng cho hắn.
Sở Kiều trong lòng thấp thỏm, lo lắng đẩy nhẹ cửa phòng bệnh ra. Phương Hân Nghiêm vẫn đang hôn mê, hai mắt nhắm chặt, thở đều đều.
Sở Kiều kiểm tra nhịp tim, rồi lại thay túi chuyền nước cho cậu ta một lúc lâu sau mới yên tâm rời khỏi, nữ chính nhất định không được xảy ra nguy hiểm!
Lý Hàn Phong bước vào, thấy Sở Kiều liền có chút không vui, giở giọng khiêu khích:"Nghe nói người làm Hân Nghiêm ra nông nỗi này là Sở..."
"Vân chưa bắt được thủ phạm" Quân Từ Mặc ngồi gần đấy, vắt chéo chân, ngắt lời.
Lý Hàn Phong cười khẩy, lại gần giường bệnh, hắn thở dài ngón tay lành lạnh lướt nhẹ qua gò má trắng bệch của Phương Hân Nghiêm trong lòng cảm thấy xót xa vô cùng.
Trong lòng Lý Hàn Phong thầm đắc ý, ngày trước mỗi lần hắn chạm vào người con gái khác Sở Kiều sẽ vì thế mà giận dỗi hắn mấy ngày liền, còn độc chiếm hắn cho riêng mình cô, bây giờ hắn sẽ chống mắt lên xem.
"Tôi về trước đây" Sở Kiều thông báo cho năm nam nhân ngồi gần đó, rồi bước nhanh ra ngoài.
"Khoan" Không đúng ý của hắn... Hàn Phong vô thức níu tay cô lại.
Sở Kiều nhìn tay hắn đang bám lên cổ tay cô, cau mày:"Có gì không?"
"Cô... phải đi xét nghiệm nước tiểu" Lý Hàn Phong cũng khôg tể tin được chính hắn lại nói dối, hơn nữa là mội lý do vô cùng hài hước:"Cô lần trước bị viêm ruột thừa, phải kiểm tra lại"
Sở Kiều à một tiếng, rồi nhìn về phía Dực Hạo Thiên:"Làm phiền anh chờ tôi thêm mấy phút" cô không chút nghi ngờ đi theo Lý Hàn Phong lấy ống đựng.
"Cậu định đi theo Sở Kiều?" Tử Tuấn giữ chặt áo Dương Minh cười gằn.
"Cậu bỏ tay tôi ra" Dương Minh trừng mắt nhìn Tử Tuấn.
"Cậu mới là người buông tôi ra" Nhất Nam nhìn tay Dương Minh đang tóm lấy cổ áo mình, quát lớn.
"Mấy cậu đang làm trò gì vậy? Bỏ tôi ra" Quân Từ Mặc nhíu mày, giọng có phần khó chịu.
"Tôi mới là người hỏi anh làm gì?" Dực Hạo Thiên khoách tay, nhìn Quân Từ Mặc đang túm chặt lấy áo mình.