Minh Yến bày đồ ăn ra trước mặt hắn, lúc cúi người có hơi quá đà làm chiếc áo hầu gái trễ xuống ngực một chút...giúp cậu chủ Minh Huy một lần nữa được ngắm cảnh xuân miễn phí khiến hắn thần hồn điên đảo.
Bỗng hắn tiến đến gần kéo tay cô lôi một mạch vào phòng:
-size mấy?
-Dạ? Yến trợn mắt
-Áo ngực size mấy?
Cô thầm nuốt nước bọt
- cậu hỏi làm gì ạ?
-À tao thấy mày mặc áo ngực hơi chật rồi đấy, tuổi của mày còn đang phát triển, nếu mặc chật quá thì sao "nó" lớn được.- Minh Huy xoa cằm thái độ rất nghiền ngẫm thốt ra từng chữ một
Minh Yến ngượng chín cả mặt, đẩy hắn ra rồi chuồn đi mất hút, cuối cùng không quên quẳng lại một câu:
-cậu...đồ biến thái !
Trần Minh Huy không biết xấu hổ ngược lại còn cười dâm dê lộ ra cái răng khểnh tinh nghịch
-mày mua màu trắng có ren đấy biết chưa, màu đó hợp gu tao đấy
Rồi hắn nhắm mắt vẻ hưởng thụ lắm
- vợ mình mà, phải huấn luyện từ nhỏ để sau này khỏi bỡ ngỡ