Mục lục
Sự Hối hận muộn màng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việt Quân Trầm chết đứng. Đứa bé... là con của hắn sao?

Tờ giấy xét nghiệm... không thể sai được... đứa bé thật sự là con của hắn... Hắn trách nhầm cô rồi... Hạ Linh!

Việt Quân Trầm định đi vào trong phòng sinh, bàn tay của thư ký đã giữ hắn lại.

"Việt tổng, phu nhân không còn nữa rồi, ngài đừng vào nữa, sẽ chỉ càng đau thêm thôi. "

"Vậy... Vậy đứa bé... Con tôi đâu? "

Hai tay Việt Quân Trầm nắm chặt bả vai thư ký. Chẳng lẽ... Hạ Linh đang trách hắn, cô sẽ đem cả con của hắn đi theo mình sao?

"Đứa bé đang ở trong lồng kính, sức khỏe còn rất yếu. "

Con của hắn... Không chết. Nỗi lo như được vơi đi phần nào... nhưng Hạ Linh... Hắn biết phải làm sao đây? Hắn chưa kịp bù đắp cho cô mà... Sao cô đã rời xa hai cha con hắn rồi?

"Bác sĩ... Tôi có thể vào trong không? "

Bác sĩ già thở dài, gật đầu.

Việt Quân Trầm bước đến trước bàn mổ, Hạ Linh... Cô thật sự đã đi rồi... Cô vì con của hắn mà liều mạng mình sinh ra... Vậy mà lúc đó hắn lại nhẫn tâm vứt bỏ cô như vậy...

Một vị bác sĩ khác đặt tay lên vai Việt Quân Trầm, tay còn lại đưa chiếc máy ghi âm cho hắn.

"Đây là cô ấy đã thu âm trước khi mất, anh nghe đi."

Việt Quân Trầm nhận lấy, hắn đi ra khỏi phòng, ngồi trong một góc trống của bệnh viện rồi bật chiếc máy lên.

Giọng nói như chẳng còn sức lực nào, tiếng thở cũng không đều khiến tim hắn đau thắt lại.

'Quân Trầm... Em xin lỗi, em mệt quá, em nghĩ bản thân kiệt sức rồi... Đơn ly hôn, em ký rồi, chút nữa, thư ký sẽ đưa cho anh... Em chỉ muốn từ anh một điều thôi... Chăm sóc con bé... được không?'

'Còn một điều nữa... Quân Trầm... Hạ Linh em vĩnh viễn yêu anh... '

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang