Trang chín là khi dọn phòng tắm, anh té bổ nhào vào hai cô trong bồn tắm và đã, khoảng 2 ngày dọn một lần, ba người cùng dọn, anh yêu cầu.
Trang mười là khi anh dụ dỗ hai cô ăn hải sản, sau khi ăn uống no đủ anh bất ngờ tập kích hai cô.
Senren:"Hôm đó là...
Giờ nhớ tới là cô lại tức tới nghiến răng.
Hôm đó.
Trước khi yêu.
Sau khi hai cô mỗi người tích lũy được một điều kiện đầu đời.
Phòng bếp.
Diệt Thiên:"[Hưởng thụ] Á! thơm quá!
Anh ngửi dĩa bự đựng đầy tôm hùm đã chế biến tươi ngon thơm lừng nứt mũi, bỏ xuống cùng cả đống hải sản khác đủ thể loại, như mực ngêu sò điệp để đầy bàn.
Trong khi hai cô nuốt nước miếng nhìn không chớp mắt.
Diệt Thiên:"(Để xem hai em còn chịu được tới khi nào, hehe), Còn gì tuyệt vời hơn là được thưởng thức các món ngon này cơ chứ, chỉ 1 điều kiện, mỗi người 1 điều kiện, là có thể ăn uống thả ga ngay hôm nay, ngon lắm đấy, tôi phải lặn lội dạo cả vài chục tiệm để mua về đấy, hai cô thật sự không muốn ăn sao?
Senren vội lắc đầu, cô không thể để bị dụ dỗ như thế được, mà còn ngay bữa tối nữa chứ, cô chỉ mới tích lũy được 1 điều kiện thôi, nếu làm thế thì chừng nào mới được tự do kia chứ?
Diệt Thiên:"[Dụ hoặc] Không ăn là tôi ăn đấy nhé.
Senren:"(Phải nhịn thôi, không thể để bị cám dỗ được, nhưng mà, trông ngon quá).
Mie:"Để chị đi nấu bữa tối.
Thấy nhìn hoài không phải là cách, với cô cũng đói rồi.
Senren:"Em phụ chị.
Diệt Thiên:"Hai cô nghĩ thử xem, điều kiện thì chừng nào chả có, cần tiết kiệm vậy không? với mới có 1 cái thì làm gì được đâu? 1000 điều kiện, mỗi ngày đều có cũng phải gần 3 năm mới tích đủ, (là khi hai em thắng anh mỗi ngày thôi), hai cô sẽ ở cùng tôi gần 3năm lâu dài đó (không tới 3 năm đâu), 1 điều kiện coi như 1 ngày, ở thêm 1 ngày cũng đâu có chết, ăn trước cho nó sướng, ngon lắm đấy, hai cô thật không muốn ăn sao? ahhh! ngon quá! [húp sò] rụt! đã quá! vị chua ngọt thấm nhuần vào thịt sò, ngon quá xá, mình nên ghé tiệm đó lần sau.
Nhìn anh ăn ngon lành, đôi khi còn cố ý liếm từng chút một, nhai chậm nuốt kĩ, khiêu khích đá lông nheo với mình nữa, Senren hận tới nghiến răng, tên khốn này!
Chuyện là tới giờ làm bữa tối rồi, cái anh lấy ở đâu ra cả tá hải sản để đầy bàn, mới đầu tưởng anh hôm nay hào phóng, đãi! ai biết...
Mới đầu anh tính đãi thật, thấy hai cô nhìn chằm chằm, nếu không dụ dỗ một chút? không được thì mời đoàng hoàng thì chắc ok.
Cô gần như đã bị thuyết phục rồi, nhưng nghe anh khiêu khích, làm cô càng không muốn ăn:
"(Đồ khốn! đồ chết bầm! đồ đáng ghét! đi chết! hừ hừ, lo mà liệu hồn đấy, bản tiểu thư sẽ cho ngươi biết tay! chết này! chết này! đỡ lấy! haha!).
Thế là cô sa vào ảo tưởng đang quánh anh bầm dập te tua, bằng mấy đòn Kungfu trong game đối kháng.
Diệt Thiên:"Ê, cười cái gì đó, nhìn điệu bộ này, đang ảo tưởng đánh tôi hả?
Senren:"[Hú hồn] (Trời đất! sao hắn biết được?!) L-Làm gì có chứ, ah! mình đi làm bữa tối thôi chị.
Mie:"... Ừm.
Diệt Thiên:"Ngoan cố nhỉ? ca này khó đây, dụ dỗ không dễ, có một loại người, càng khuyên người ta càng không nghe, cứ thích làm ngược lại, Senren là loại này rồi, mà mình cũng là loại này, (lúc trước), vậy thì làm lố hơn đi, hehe, đổi người thôi.
Lần này là nhân cách chuyên làm quá mọi chuyện, có lần giúp bạn xin làm bảo vệ, chạy vào xin trước vô hất bịch máu vào đầu, đập gầm gầm như người ta quánh nó.
Chạy ra máu chảy đầm đìa giả bộ xỉu, mấy thằng ở ngoài thấy sợ quá bỏ chạy, thế là thằng bạn được nhận:
"Áh đã quá xá bây ơi! món sò điệp nướng phô mai thơm lừng béo ngậy, tươi giòn, dai dai, ngọt thịt, quyệt cùng phô mai dẻo mặn còn gì tuyệt vời hơn nữa chứ... cái này...
Giống như bợm nhậu, anh bắt đầu nổ banh nhà lồng, dù nó ngon thật, vì anh tự làm mà, đi nhiều nơi học lổm công thức, nhân cách ẩm thực gia, (đang giấu nghề).
Tự hào lớn tiếng khen ngon không dứt, sợ hai cô không nghe được vậy, kể ra từng hương vị làm vẻ mặt hạnh phúc sắp chết tới nơi, như lên thiên đường và nhiều kiểu khác nữa v.v...
Senren:...
Mie:...
Đang nấu bữa tối, nghe sau lưng... tức quá đi!
Nghe anh khen và âm thanh nhộp nhạp khi ăn điên cuồng oanh tạc, kích thích thần kinh... bụng kiêu rột rột...
Sau khi chịu đựng giằng xéo không biết bao lâu, cuối cùng... không thể đợi tới lúc làm xong bữa tối...
Senren:"Chị ơi...
Mie:"Senren...
Hai cô nhìn nhau cắn môi ngầm hiểu gật đầu.
Senren:"T-Tôi muốn ăn!
Mie:"Tôi cũng muốn ăn!
Hai cô đầu hàng! chết tiệt, ngay bữa tối nữa chứ!
Với từ lúc mất ba mẹ, hai cô chưa từng ăn hải sản bao giờ à! với cả thành phố nơi hai cô sống không gần biển, với xung quanh còn có quái vật luôn rình rập, thì bảo sao.
Diệt Thiên:"Vậy là 0 điều kiện nhé, cứ tự nhiên.
Hai cô lao vào ăn như gió cuốn, có lần 1 là sẽ có lần 2, lần đầu của con gái luôn khó khăn mà, một khi xuyên phá rào cản các lần sau thì dễ hơn rồi.
Giờ chắc hiểu vì sao 6 tháng trời mà chỉ có hơn trăm điều kiện rồi ha, nhất là không phải chỉ có nhiêu đó thôi đâu.
Hiểu luôn tại sao Senren khi nghe được cắn anh lại bất chấp như thế rồi đó, quá muốn ăn đòn.
Trang mười một là khi chơi đột kích trong căn cứ dưới mặt đất, anh bắt giữ hai cô và...
Hôm đó.
Trước khi yêu.
Sau khi chơi mấy trò thể thao ngoài trời, như đánh cầu lông, với hai cô, 30p tỉ số 56-44 anh thua.