Mẹ, đừng sợ.
Cô bước đến chỗ Lưu phu nhân đứng rồi trấn an. Con đường này không biết sẽ dẫn đến đâu cô không thể ngồi yên để chờ đợi có người đến cứu. Hiện tại cô chính là niềm hy vọng duy nhất của mẹ, chỉ có cô mới có thể cứu hai người ra khỏi đây.
Bước trên con đường dài có thể nhận thấy số người đã bỏ mạng ở nơi này là rất nhiều. Đâu lâu cùng xương người nhiều vô kể nhưng không thể xác định được họ đã chết như nào và cách đây bao lâu. Nhưng nếu đã là chết trong mật thất thì nguyên nhân cao chính là chết đói.
Dừng chân lại trước một bia mộ cô ngồi xuống nhìn những dòng chữ được chạm khắc trên đó.
" Một bia đá lặn của thời Sinay? "
Có lẽ bia đá này đã nằm ở đây khá lâu, bên dưới đã mọc rêu xanh hằn in dấu vết của thời gian. Cô cùng Lưu phu nhân bước tiếp, con đường phía trước vẫn tối đen một màu dường như không có lấy một chút ánh sáng của sự sống.
Bước tiếp trên con đường dài không biết có điểm đến hay không cô bắt gặp hai con đường được xây thông về hai phía. Sở Hạ dừng lại, cả hai con đường đều tối đen và cô không thể nhìn thấy bên trong. Cô sẽ phải lựa chọn sao? Nếu chọn sai có lẽ cô cũng sẽ giống như những kẻ đi săn chiếc vòng của Sinay ngoài kia, bỏ mạng tại nơi này.
" Rào, rào... lách tách... "
Phía cửa trái có tiếng động, cô nhíu mày cố gắng bước lên một bước để nghe rõ hơn.
" Là tiếng của nước chảy. "
- Mẹ, lối này.
Nói rồi cô chạy thẳng về con đường phía trái, đi được một đoạn liền bắt gặp một lỗ nhỏ. Nước chảy ra từ bên trong đó nhưng rốt cuộc là nguồn nước này từ đâu mà ra?
" Bên trên có dấu hiệu của xê dịch? "
Có lẽ là những người đến đây trước đã động chạm đến phía trên khiến nó bị phá vỡ gây ra lỗ hổng cho mạch nước ngầm thoát ra ngoài.
Bỏ qua mạch nước ngầm đang chảy xuống dưới cô dẫn Lưu phu nhân bước tiếp. Nền nhà ở đây khá ẩm có lẽ là do nước từ lỗ hổng kia chảy xuống. Cô bước từng bước, thận trọng mà đi đến phía trước.
- Sở Hạ con nhìn xem sao ở dưới mật thật lại có thác nước?
Cô giật mình nhìn theo hướng giọng nói của Lưu phu nhân. Trước mắt cô quả thực là một thác nước, mặt hồ gợn từng đợt sóng, nước nóng tạo nên khói khiến cho cảnh tượng trước mắt chẳng khác nào chốn tiên cảnh.
" Khoan đã. "
Cô nhíu mày chạy đến phía trước, đưa đèn chiếu về phía thác nước đang chảy. Trước mắt cô cảnh tượng dần trở nên rõ ràng hơn, Sở Hạ nhíu mày đôi mắt không thể rời khỏi cảnh tượng trước mắt.
Chín cánh cửa được mở ra, chín dòng nước nóng đổ về một suối. Nhưng đặc biệt là chín dòng nước đổ về con suối này đều là màu trắng nhưng nước ở dưới hồ lại mang một màu đỏ đào.
- Là suối nước nóng, tại sao trong này lại có suối nước nóng? Chẳng lẽ Sinay có sở thích xuống hầm để tắm sao?
Lưu phu nhân có chút khó hiểu, bà quay ra nhìn dòng nước đang chạy xiết rồi thắc mắc.
Cô nhíu mày, mọi chuyện không đơn giản như vậy. Nước đổ về là màu trắng như nước ở trong suối lại có màu đỏ đào, nhất định không phải là chuyện bình thường. Cô bước đến bên cạnh Lưu phu nhân rồi đưa cho cô ấy một chiếc đồng hồ có đèn chiếu sáng.
- Mẹ ở đây đợi con một lát nhất định không được đi lung tung, nơi này không biết có bẫy sập không nên mẹ phải thận trọng.
Lưu phu nhân có phần không hiểu nhìn chiếc đồng hồ cô đã bật sẵn ánh sáng đưa cho mình mà thắc mắc.
- Con định đi đâu?
Sở Hạ quay người lại, cô chiếu ánh sáng xuống dưới mặt nước đang gợn sóng dữ dội.
- Con xuống dưới này.
Nói rồi cô lập tức nhảy xuống dưới dòng nước nóng kia, cơ thể nhanh chóng bị dòng nước nhấn chìm.
- Sở Hạ.
Lưu phu nhân giật mình chạy đến bên bờ suối chỉ thấy được một vùng nước lăn tăn. Bà nhíu mày nhìn mãi xuống dưới dòng nước vừa mang con gái bà đi, trong lòng không khỏi lo lắng sợ hãi.
Đèn được bật hết công suất, cô lặn xuống dưới sâu nhanh chóng bơi đến đáy của suối nước.
- Ưm...
" Là... là máu? "
Máu được chảy ra từ một hòn đá nằm sâu phía dưới đáy hồ, cô nhíu mày tiếp tục lặn xuống dưới để tìm hiểu bí ẩn của đáy suối nước nóng. Sau khi tiếp cận được hòn đá cô mới phát hiện ra rằng tảng đá lớn kia đang đè lên một người đàn ông nhưng khi đến gần cô mới phát hiện ra người đàn ông đó... không có đầu.
Sở Hạ lập tức bơi đến kiểm tra tình hình của xác chết. Theo như suy đoán thì người đàn ông này cũng đã có tuổi, bàn tay nhăn nheo dường như chỉ mới tử vong cách đây vài ngày. Nhìn xung quanh cô bắt gặp một bức tượng hình con rắn đỏ với chín đầu. Sở Hạ vươn tới cầm lấy bức tượng nhưng rốt cuộc bức tượng này có liên quan gì đến người đàn ông đã bỏ mạng ở căn hầm của tòa lâu đài này?
Tương truyền rằng quái vật chín đầu là loài rắn nhưng lại mang trên đầu sừng của loài rồng. Đó chính là con quái vật đã canh giữ trên đỉnh tháp cao nhất mang lại uy quyền cho vị vua cai quản vùng đất này. Nhưng sau cái chết của Sinay con quái vật đó không biết vì nguyên do gì lại mất tích.
Sở Hạ cầm bức tượng con rắn rồi bơi lên mặt nước để lại dưới đáy hồ là bí ẩn về xác chết không đầu.
" Rầm, rầm, rầm. "
Cô giật mình khựng lại, phía trên tại sao lại có tiếng động lớn như vậy? Sợ rằng mẹ đã xảy ra chuyện cô lập tức bơi nhanh hơn nữa để lên bờ. Danh tính của người đàn ông đó là một ẩn số và tại sao tảng đá lớn kia lại có thể đè lên người ông ta. Nhìn sơ bộ thì nhất định là tảng đá đó không phải tự nhiên đè lên người nạn nhân chỉ còn trường hợp duy nhất là có người làm.
- Hộc.
Cô vươn lên khỏi mặt nước để cung cấp dưỡng khí, bàn tay vẫn nắm chặt lấy bức tượng thần bí kia. Vừa nhìn thấy cô Lưu phu nhân liền chạy tới, gương mặt bà không giấu khỏi lo lắng mà nhìn cô.
- Sở Hạ, con không sao chứ?
Cô bơi tới bờ rồi nhanh chóng đi lên trên. Nhìn Lưu phu nhân cô gấp gáp hỏi.
- Khi nãy ở trên này là xảy ra chuyện gì lại có tiếng động lớn như vậy?
Đó nhất định không phải tiếng bước chân, có thể đoán tiếng động đó nhất định do một vật thể lớn, có sức nặng gây nên. Trong căn mật thất quỷ quái này của Sinay thì không điều gì có thể chắc chắn rằng ba người sẽ không gặp nguy hiểm.
- Khi nãy có tiếng động lớn kèm theo đó là mặt đất cũng rung chuyển như động đất nhưng chỉ một thoáng liền biến mất. Ta không sao con đừng lo lắng quá.
Tạm thời có thể giữ được an toàn cho mẹ cô đã là may mắn rồi. Tiếng động lớn kia nếu không cần thiết thì cô cũng không muốn tìm hiểu. Mục đích của cô bây giờ là đưa Lưu phu nhân ra ngoài, cô không có nhu cầu khám phá mật thất hay tìm kiếm chiếc vòng của Sinay như lũ người ngu xuẩn trước đó.
- Phía dưới không có lối ra, phía sau chín cửa đổ nước xuống suối cũng không có đường. Đây là đường cùng rồi.
Cô thở dốc rồi cầm bức tượng kia đi đến phía Lưu phu nhân. Bà lo lắng đưa tay lên lau nước cho cô, gương mặt mang lấy vài phần đau lòng. Không ngờ rằng ngày trọng đại của con gái bà lại xảy ra những chuyện như vậy, cưới một người đàn ông là người thuộc hắc bang quả thực không thể giữ được an toàn.
- Không sao chúng ta có thể quay lại mà.
Bà trấn an cô rồi cùng cô quay trở lại con đường cũ. Sở Hạ liền dẫn đầu để đi, khi bước đi vẫn còn quay lại nhìn con suối kia một lần nữa. Nơi đó vẫn còn quá nhiều bí ẩn mà cô thắc mắc nhưng trước mắt không phải là khoảng thời gian để cô tìm hiểu những thứ đó.
Bất chợt bước chân cô khựng lại. Con đường trước mắt từ lúc nào đã bị một hòn đá lớn bịt kín không còn lối ra. Chẳng phải là ông trời muốn giam sống cô ở đây sao? Sở Hạ bước đến chạm vào tảng đá lớn đang bịt kín lấy đường đi dường như nó được đẩy xuống khi tiếng động lớn kia vang lên. Đó cũng là lúc cô nhặt bức tượng quái vật rắn chín đầu lên. Chẳng lẽ đó chính là công tắc để kích hoạt bẫy của Sinay hay sao?
- Mẹ, chúng ta quay lại. Bên trong kia nhất định vẫn còn công tắc nào đó để mở ra đường đi.
Danh Sách Chương: