Mục lục
Đấu La Đại Lục 2: Tuyệt Thế Đường Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kha Kha đứng cách đó không xa ngây ngốc trợn mắt nhìn Quất Tử, nàng ta đang cởi y phục rách te tua của hắn ra, rồi đỡ hắn đứng dậy, tựa lưng vào gốc đại thụ, sau đó lấy máu tươi dính trên người mình, bôi ngược lại lên phía trước thân thể không bị tổn thương của Hoắc Vũ Hạo.

(DG: cái đoạn này ý của tg là Quất Tử cạ cạ cái thân đầy máu của mình lên thân trước của Vũ Hạo, mà thấy tình tiết nó vô lý lại quá chuối cũng chẳng có gì hay ho nên không biên như thế, đọc xong chẳng phun máu cũng chẳng thấy gì, Đường thiếu gia không có kinh nghiệm mấy cái vụ này nên từ phần 1 mô tả đã chuối rồi, đọc xuống phía sau ace đừng thắc mắc quá nhe)

Xong đâu đó, Quất Tử mới hồng hộc thở dốc, tinh thần tiêu hao quá độ khiến nàng quá sức mỏi mệt, lúc nào cũng cảm thấy như sắp xỉu. Dù vậy nàng vẫn luôn chú ý nhịp tim của Hoắc Vũ Hạo. Nàng nhận thấy tim của hắn dù đập rất yếu nhưng đúng là hắn vẫn sống, không hề ngưng một nhịp nào, mang đến cho nàng hi vọng cuối cùng.

Quất Tử đại khái đích đoán được, vết thương trí mạng này khiến Hoắc Vũ Hạo mất đi gần một nửa lượng máu. Đối với người khác thì e rằng đã sớm thăng thiên. Nhưng nàng mơ hồ nhận thấy mạng hắn cực kỳ ương ngạnh, với tình trạng thụ thương nặng đến vậy, nhưng trái tim vẫn kiên cường mạnh mẽ đập tiếp.

- Thế nào rồi?

Kha Kha hỏi, mặc dù nàng đã dùng bình sữa hồi phục hồn lực, nhưng cơ thể vất rất mệt mỏi, lại đưa một bình sữa khác cho Quất Tử.

Quất Tử lắc đầu:

- Ta không biết! Bình thường người ta thụ thương thế này chỉ sợ đã chết từ khuya. Nhưng hắn thì vẫn còn sống, ta đã khâu lại những vết thương lớn trên cơ thể hắn, còn những mảnh kim loại nhỏ thì chưa dám lấy ra, hắn đã mất máu nhiều lắm. Bây giờ dù hắn có qua được hôm nay, có lẽ cũng để lại di chứng, mấy cái mảnh kim loại đó chắc chắn có mấy thứ không sạch. Mọi việc lúc này chỉ có thể trông cậy vào chính bản thân hắn thôi.

Kha Kha cởi áo khoác, đắp lên thân thể đầy máu của Hoắc Vũ Hạo, rồi nhìn Quất Tử, nói:

- Quất Tử tỷ, lúc nãy người muốn dùng thân thể mình trả ơn cứu mạng của hắn sao?

Quất Tử cười đỏ mặt, da mặt đẹp như trái vải (荔枝 lệ chi??) bất ngờ phủ kín một màu hồng phấn đáng yêu

- Đừng có nghĩ vớ vẩn! Máu của hắn dường như có một luồng năng lượng đặc biệt, đối với cơ thể rất có lợi, ta chỉ là lấy máu dính trên người trả lại cho hắn.

Kha Kha ngồi xuống, ngắm nhìn Hoắc Vũ Hạo đang hôn mê, nhẹ giọng nói:

- Chúng ta đều nợ hắn một cái mạng. Nhất là ta, nếu không phải ta xúc động như vậy, hắn cũng sẽ không bị thế này.

Quất Tử lắc đầu:

- Việc này không thể trách ngươi, lúc ấy chúng ta đều mất hết hy vọng, ta cũng u mê không phát hiện ra hắn đã đến. Bất quá ngươi nói đúng, chúng ta đều nợ hắn một cái mạng.

Kha Kha nói:

- Quất Tử tỷ, ngươi cũng ngủ một lát đi. Ta sẽ hộ pháp.

- Ừ.

Quất Tử cũng không chối từ, cẩn thận ôm Hoắc Vũ Hạo, dựa vào đại thụ, hơn nữa tận khả năng dán sát vào thân thể hắn.

Dù phần lưng Hoắc Vũ Hạo máu thịt te tua, nhưng phía trước lại không có một vết thương nào, thân thể cường tráng không có một vết sẹo. Trên ngực, một khối hồn đạo khí hút chặt ở đó, chính là Hồng Trần Tí Hựu (DG: của tg ghi là hồng trần quyến luyến, lão nhầm gì mà nhầm 1 cái hồn đạo khí với 1 cái là võ hồn dung hợp kỹ).

Nếu không có kiện hồn đạo khí cấp 9 cho hắn một lớp phòng ngự vượt qua gấp 3 lần lực phòng ngự cở thể, đừng nói là hắn máu thịt bầy hầy thế này, mà ngay cả hai cô gái trước ngực cũng khó mà còn lại một mảnh nhỏ nào trong thiên địa.

Thân thể Hoắc Vũ Hạo thoáng lạnh như hầm băng. Quất Tử áp hắn sát vào cơ thể, dùng thân nhiệt của mình sưởi ấm cho hắn, hai mí mắt mệt mỏi sụp xuống, nháy mắt đã thiếp đi, mang theo gương mặt là một nét bình thản nhẹ nhàng.

Từ nhỏ đến lớn, trong lòng nàng chỉ có một nam nhân duy nhất, chính là phụ thân. Phụ thân cho nàng tuổi thơ tươi đẹp, nhưng chiến tranh lại đoạt mất phụ thân. Lúc này, bóng dáng của người con trai bên cạnh lại bất giác chui vào tâm trí của nàng. Mặc dù thân hắn trọng thương, nhưng ôm hắn, Quất Tử vẫn cảm thấy an tâm, như con thuyền nhỏ tìm được một bến cảng tránh gió to bão lớn. Nàng không vì hai bên chỉ mới gặp mà ngượng ngùng, sau khi trải qua những khoảnh khắc sinh tử, trái tim nàng đã ở một trạng thái rất lạ, cái lạ đó khiến nàng say mê đắm chìm.

Quất Tử nói chính xác, kẻ khác gặp phải vết thương này của Hoắc Vũ Hạo chắc chắn đã chết từ sớm. Những mảnh kim loại sau lưng cũng không phải là mảnh vỡ từ hồn đạo khí Toàn Hình Tham Trắc văng đến, sóng xung kích cường đại cơ bản đều bị Hồng Trần Tí Hựu cản lại. Chân chính vết thương tạo thành trên lưng hắn, do chính kiện hồn đạo khí trên người nổ tung tạo thành.

Được hồn đạo khí cấp 9 và Băng Hoàng Hộ Thể toàn diện bảo vệ, cuối cùng đã giữ lại cho hắn một mạng. Quất Tử cũng sơ cứu rất tốt, cố gắng mọi cách giảm khả năng mất máu cho Hoắc Vũ Hạo. Nàng không hề biết, khi nàng giúp hắn ổn định thương thế, đã tương đương chắc chắn cứu hắn thoát khỏi lưỡi hái tử thần.

Đã dung hợp với Sinh Linh Kim mang sinh mệnh lực khổng lồ, làm sao Hoắc Vũ Hạo có thể dễ dàng chết như thế này cho được? Năng lượng mà Quất Tử cảm thấy trong máu chính là sinh mệnh lực khổng lồ của Sinh Linh Kim đang lưu chuyển trong đó a! Mà sinh mệnh lực đó cũng không hẳn hoàn toàn ở trong máu, mà chính là trong xương cốt, nội tạng thẩm thấu mà ra.

Lúc này, cơ thể hắn bắt đầu vận hành tự chữa trị. Sinh mệnh lực ào ạt tuôn ra, kích thích cốt tủy, đẩy mạnh công năng tạo máu trong cơ thể, khí huyết tự động khôi phục, rồi bắt đầu tu bổ nội tạng và chấn thương, chỉnh sửa những thứ bị lệch vị trí trở lại như cũ, chữa trị từ trong ra ngoài.

Kha Kha không dám ngủ, dù nàng cũng cực kỳ mệt mỏi, nhưng vì an toàn cho cả ba người, vẫn cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ.

Mặt trời trên cao càng lúc càng sáng, dương quang ấm áp chiếu lên người, càng khiến nàng cảm thấy muốn đi ngủ. Tranh thủ ăn uống một chút, khôi phục vài phần, trước sau nàng đã đuổi đi vài hồn thu tu vi thấp.

Thỉnh thoảng nàng cũng đến kiểm tra tình trạng của Hoắc Vũ Hạo và Quất Tử, phát hiện thân thể Hoắc Vũ Hạo càng lúc càng nóng hơn, dường như là phát sốt, nhưng cũng không quá nóng, nó chỉ giữ ở một nhiệt độ còn miễn cưỡng xem là bình thường, mạch đập cũng không trở nên yếu đi.

Kha Kha đối với y học phải nói là dốt đặc cán mai, nàng hoàn toàn không biết nên làm gì, đành tiếp tục chờ đợi.

Lúc Quất Tử mơ màng tỉnh lại, Kha Kha đã gần đến cực hạn chịu đựng. Dù hồn lực đã khôi phục, nhưng luôn phải cảnh giác hồn thú, tinh thần của nàng đã gần sụp đổ.

- Kha Kha, ngươi nghỉ ngơi đi, đến phiên ta.

Quất Tử gọi một tiếng, kéo Kha Kha ra khỏi trạng thái lo lắng hoảng hốt.

Kha Kha vội vàng đứng lên, đến bên cạnh bọn họ

- Tình trạng hắn sao rồi?

Quất Tử nhíu mày, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc

- Mạch đập cực kỳ khỏe mạnh, không còn yếu như trước nữa, nhiệt độ cơ thể hình như cao hơn bình thường một chút, nhưng cũng chưa sao, hô hấp vững vàng. Sao mà nhìn thế nào cũng không giống một người bị trọng thương vậy?

Kha Kha ngơ ngác nhìn Quất Tử

- Ngươi là nói, thương thế của hắn đã tốt lên nhiều?

Quất Tử gật đầu

- Quả thực là không nghĩ ra được a! Làm thế nào mà một người mất cả gần phân nửa lượng máu, còn bị thương phải nói là cực kỳ nghiêm trọng như thế, cơ thể còn lưu lại nhiều mảnh kim loại, vậy mà mạch đập lại vô cùng bình thường. Bất quá chỉ mới qua vài giờ thôi mà.

Kha Kha nói:

- Ngươi mau kiểm tra vết thương sau lưng xem sao.

Được Kha Kha giúp đỡ, Quất Tử đặt Hoắc Vũ Hạo nằm lên cái đệm giường các nàng mang theo.

Rất nhiều mảnh kim loại nhỏ nhô ra trông thật kinh khiếp, (tg: nhìn giống như những vết xước ở móng tay

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TT
Tam Tam20 Tháng năm, 2022 20:51
Mình cũng muốn biết ai dịch, đạo đức dịch thuật kiểu này thì dù bản Hán Việt có làm mù mắt mình vẫn còn hơn cái bản dịch cợt nhả này, coi thường bản gốc vừa thôi. Đã thế cứ cách 1 đoạn lại chèn phát biểu cá nhân ngớ ngẩn vào, ủa? Xem lại đạo đức của mình khi dịch chương 204 trở đi, thế nhé
HB
Hạ Băng11 Tháng ba, 2022 00:30
truyện này là ai đang dịch các bác nhỉ?
BD
Bá Dương26 Tháng mười một, 2021 07:47
e muốn dịch truyện này up lên mà k biết cách mong ae chỉ cho e với! mail: duong_thanh66@yahoo.com
CNR
Chưa Nghĩ Ra Tên08 Tháng bảy, 2020 14:10
K dịch nữa ak
T
Tuấn16 Tháng ba, 2020 07:46
K ra tập mới ak
TT
Thanh Tuyền06 Tháng mười một, 2019 08:26
Ae có bản full của tuyệt thế đường môn chưa cho mình xin với. Thank
TT
Thanh Tuyền06 Tháng mười một, 2019 08:23
Ủa mà sao chưa ra tiếp nhỉ đợi lâu quá mà chưa ra
N
Nammibi19 Tháng sáu, 2019 17:10
Vướng vài thứ ở phần 2. (*chứ không phải phần 1* phần 1 mình đọc full rồi)
N
Nammibi19 Tháng sáu, 2019 17:09
Bạn nào đọc full rồi có thể tóm tắt cho mình được ko? Mình bắt đầu đọc phần 3 và vướng một vài thứ ở phần 1. (Truyền linh tháp? Hồn đạo cơ giáp? Công nghệ khoa học? Và lý do hồn thú ở phần 3 gần tuyệt chủng?)
B
bs420906 Tháng tám, 2017 02:45
cha ơi. khó hiểu vl luôn. hai con ám kim khủng trảo hùng ít nhất cũng cao 1m mà bám vào chân Vũ Hạo thì ít nhất Vũ Hạo cũng cao khoảng 3m
NBD
Nguyễn Bảo Duy09 Tháng bảy, 2017 05:32
shrek la su lai khac do
LL
le linh09 Tháng chín, 2016 18:40
Sao mấy chương này cứ đầu chương này và cuối chương kia không khớp nhau thế nhỉ??
LL
le linh02 Tháng tám, 2016 12:43
Q4 C127 học viện shrek là gì z?
LL
le linh08 Tháng tư, 2016 15:10
sao mà từ chương 220 trở đy bắt đầu mấy cái skill k dịch lun...... đọc nóa cứ lẩn quẩn mệt quá................
LL
le linh20 Tháng mười, 2015 10:05
Cai thang dich truyen nay dung dot het co. Ngu phap tieng viet ma cung hong ranh, nen doc mot hoi tau hoa nhap ma luon.
LL
le linh17 Tháng mười, 2015 13:29
đọc đến bán vị diện là bắt đầu thấy nhàm, lũ tác giả cùi toàn ko nghĩ ra gì viết cứ cho a main chui vào 1 chỗ núp như hồng quân tháp của a Tà, nhàm quá. ít ra như a Viêm a động đánh ko đc thì chạy bán sống bán chết. đây a Hạo nhà ta đc buff vô tội vạ, võ hồn bản thể, buff 2 hồn 100v + cái cực hạn lại thêm e tuyết nữ rồi còn vong linh năng lực xuyên việt từ đâu vào, h còn cho thêm cái bán vị diện gì gì để đi nấp. gắng theo mà đến c350 ngán quá, lúc đầu còn đc h thì nhảm quá. khuyên là ko nên đọc
LL
le linh04 Tháng mười, 2015 10:49
Chương 69: Vương Đông là nữ, nghi từ đầu dồi, rất là nhiều điểm để nghị ngờ a
LL
le linh04 Tháng mười, 2015 02:18
sao hok ra nữa vậy????
LL
le linh17 Tháng chín, 2015 06:51
Lam sao toi q4 chuong 387 lai het roi.lam sao doc tiep dc huhu
LL
le linh06 Tháng chín, 2015 06:58
có huynh nào` cho biết con bộ truyện nào cũng tương tự như vậy k ạ. Cho e xin với
LL
le linh06 Tháng tám, 2015 11:23
@Đinh Hải: ồ điều đó tác giả chưa giải thích mà. Có lẽ là để dễ gán ghép cho Hạo,dù sao tác phẩm của tác giả này hầu hết rất coi trọng tính chung thủy, nhưng ở bộ này thì "ta đã thấy được hồi kết" :)). Quả từ băng hỏa lưỡng nghị nhãn về kiểu quái Thu chẳng mất...với chú Hạo rồi. Còn gì tiếp thì dựa vào trí tưởng tượng bản thân đi nha :v
LL
le linh18 Tháng bảy, 2015 18:06
Mấy bạn cho mình hỏi Vương Thu Nhi sao lại giống Vương Đông Nhi vậy!? Tại mỗi ngày thời gian đọc của mình rất ít nhưng tò mò nên hỏi mấy bạn
LL
le linh05 Tháng sáu, 2015 22:33
Chương 358 :Vương Thu Nhi đấu với Từ Thiên Chân tại sao lại tấn công Từ Thiên Nhiên ?Con này láo thế !
LL
le linh04 Tháng sáu, 2015 08:08
Chương 321:Phục vụ viên đem rượu và một xô đá . Ừ !Thì cho là lấy băng làm đá đi ; nhưng còn cái xô ? Noslafm bằng vật lieejugif hình dáng có giống cái xô bây giờ không . Mẹ kiếp Bốc phét !
LL
le linh03 Tháng sáu, 2015 05:28
Chuwowng:Con Đông nhi cũng là một con lừa đảo .Mẹ ! Thì ra Đường môn thuần một lũ cờ gian bạc lận
BÌNH LUẬN FACEBOOK