Ác linh áo đỏ vốn đang ở trạng thái trôi nổi, trong nháy mắt chịu công kích từ móng tay của nữ quỷ thì cũng thình lình phát ra một tiếng gầm rú thê lương, thả ra luồng oán niệm khổng lồ.
Oán hận cùng ác niệm điên cuồng lao vào nhau. Hai con nữ quỷ khủng bố ở ngay trước mặt Trần Mặc, cứ thế mà phát ra những tiếng gào rống, điên cuồng cào xé nhau!
Con nữ quỷ nhền nhện có móng tay vô cùng sắc nhọn, cào ra từng vệt hắc khí trên người nữ quỷ áo đỏ. Chẳng qua đi kèm với hắc khí quấn quanh cơ thể nữ quỷ áo đỏ, máu thịt trên người nữ quỷ nhền nhện cũng rớt xuống từng mảng.Đứng trước hai con nữ quỷ khủng bố, Trần Mặc chỉ có thể cố hết sức giấu mình trong bóng tối, tận lực loại bỏ cảm giác tồn tại của bản thân.
Tuy hai con nữ quỷ không ngừng phát ra những tiếng kêu thê lương, nhưng thân hình lại dần dần trở nên trong suốt.
Sau cùng hai ả đồng loạt phát ra một tiếng rít gào cực kỳ bi thảm. Cặp tử thù không chết không thôi này rốt cuộc cũng cùng nhau tan thành mây khói.
Cùng lúc đó[Ting!]Trong đầu Trần Mặc lại vang lên một giọng nói có hơi quen tai.[ Yêu nồng đậm bao nhiêu, hận sẽ điên cuồng bấy nhiêu. Đây đúng là một câu chuyện khiến người ta cảm thấy thổn thức khôn nguôi. Hôm nay chúng ta chỉ nói đến đây thôi. Cảm ơn tân thủ, đêm nay đã mang đến cho chúng ta trải nghiệm trầm bổng trong cốt truyện, cũng khiến chúng ta cùng nhau mong đợi câu chuyện xuất sắc tiếp theo.][ Nội dung chính của cốt truyện đã hoàn thành, câu chuyện lần này đến đây là kết thúc. Câu chuyện lần này là để tân thủ làm quen với kịch bản nên không phát khen thưởng đặc biệt.
Bây giờ bắt đầu truyền tống khỏi thế giới linh dị.]Theo âm thanh này, Trần Mặc chỉ thấy mí mắt càng ngày càng nặng, không thể nào kháng cự được cơn buồn ngủ bất ngờ ập đến.
Không biết đã qua bao lâu, khi Trần Mặc mở mắt thì trước mặt đã là chiếc xe taxi quen đến mức không thể quen hơn của mình.
Sắc trời đã sáng rõ, cơn mưa to tầm tã đêm qua không biết đã tạnh từ lúc nào.
Trần Mặc duỗi tay dụi dụi mắt. Mọi thứ trước mặt đều không có hưng hỏng gì, chả có cái gọi là hành khách đêm mưa nên đương nhiên cũng không có tai nạn xe cộ nào xảy ra hết.
Trên người Trần Mặc cũng không có bất kỳ vết thương nào.
Chẳng có nhẽ tất cả những gì xảy ra đêm qua chỉ là mơ thôi à?Đúng lúc này, bên tai Trần Mặc bỗng vang lên chút âm thanh vang. DJ quen thuộc, âm nhạc quen thuộc, chương trình radio quen thuộc.[Bây giờ thông báo một tin tức tạm thời.
Hôm nay, 7 giờ 30 phút sáng trên đường Nam Sơn, khu vực gần đường lên núi đã xảy ra một vụ tai nạn xe cộ vô cùng nghiêm trọng khiến một người đàn ông trung niên chết ngay tại chỗ. Vụ tai nạn đã tạo ra hiện tượng tắc nghẽn giao thông trên diện rộng, mời những người điều khiển phương tiện giao thông hãy tránh đoạn đường này.
Trong chiếc xe gây tai nạn, cảnh sát không phát hiện bóng dáng của người điều khiển. Tất nhiên cũng không thể loại trừ khả năng người lái xe gây tai nạn đã bỏ trốn.Điều khiến cho người khác cảm thấy bất ngờ nhất chính là sau khi cảnh sát điều tra thì đã phát hiện trong cốp xe có một chiếc vali màu đen chứa thi thể nữ giới. Căn cứ theo suy đoán, người chết có hiềm nghi liên quan mật thiết đến án mạng, có khả năng trên đường đi vứt xác thì gặp tai nạn bỏ mạng.
Ngoài ra, ở hiện trường tai nạn cảnh sát còn phát hiện một chiếc điện thoại di động mà người chết để lại. Điều kỳ lạ chính là cuộc điện thoại cuối cùng, thời gian hiển thị lại là sau khi người đàn ông trung niên này đã tử vong.
Tuy trong sự việc này còn tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ nhưng tin là sau khi cảnh sát điều tra, nhất định sẽ cho mọi người câu trả lời chính xác trong thời gian nhanh nhất.]
“Haizzz…”
Trần Mặc thở ra hắt một hơi thật dài, duỗi tay tắt radio.
Thì ra, đây không phải là một giấc mơ.Đêm qua đúng là anh đã trải qua một ‘câu chuyện’, tuy tồn tại yếu tố ‘gia công lại’ nhưng nó vẫn có quan hệ dây mơ rễ má với hiện thực.
Có lẽ một lúc nào đó trong tương lai, cảnh sát phụ trách điều tra vụ án này cũng sẽ thăm dò cẩn thận, khám phá ra sự thật về bí mật đã bị ẩn giấu trong câu chuyện.
Nhưng mà mấy thứ này đã không còn là chuyện anh phải quan tâm nữa.Đúng lúc này,[ Ting! Ting! ]m báo tin nhắn đột nhiên vang lên.
Trần Mặc cúi đầu, có tí kinh ngạc nhìn vào thông báo WeChat trên di động.Đó là một tin nhắn xin kết bạn.
Nhìn sơ thì avatar của đối phương là một cô gái vô cùng xinh đẹp.Đương nhiên, đây cũng không phải trọng điểm mà Trần Mặc chú ý. Thứ khiến anh cảm thấy có tí nghi hoặc chính là tên ID WeChat của đối phương.
Nó hiển thị là ‘Truyện Ma Lúc Nửa Đêm’.
Trần Mặc nhớ rõ, cô nàng DJ của chương trình Radio Chuyện Quái Dị kia cũng tự xưng cái tên này. Chẳng lẽ giữa hai bên có liên hệ gì à?
Là trùng hợp hay cố ý đây?
Danh Sách Chương: