• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bắc Minh Phong ôm lấy chiếc eo Thìn nhỏ của cô , từ từ dạy cô bơi , mặt cô vừa để xuống nước đã không thở được , anh liền đỡ cô dậy, cô sặc đến nổi không biết trời mây , anh bế cô ngồi trên bờ..

"Tôi không tập nữa..

"Sợ rồi à..

"Tôi uống nước muốn no rồi..

Anh vỗ nhẹ vài cái vào lưng cô , anh thật sự rất thích sự dễ thương này , anh liền hôn lên đôi môi cô một cái , cô bất ngờ tròn mắt nhìn anh…

"Này anh làm gì vậy, mọi người nhìn kìa " cô thì thầm bên đôi tai của anh..

"Có gì đâu , thể hiện tình cảm vợ chồng mà..

"Anh không biết ngại à..

"Hôngggg" Trạch Cao Tuấn liền chọc ghẹo cô..

"Ủa , tổng tài khó ưa lạnh lùng , không thích gần con gái đâu rồi ta..

"Chắc hắn chết đâu rồi đó..

"Đúng rồi ánh mắt lúc nào cũng lạnh lùng vậy mà giờ nhìn Thời Tịch Ngọc bằng ánh mắt cưng chiều ..

"Em phải nhớ cẩn thận đấy, lỡ đâu cậu ta đang đeo lớp mặt nạ nào đấy…

"Mấy cậu có im đi không hả?

"Bọn tôi không im đấy…

Cô và anh cùng hất nước vào các anh ấy , mọi người vui đùa dưới nước , nhưng có một người có vẻ còn lưu luyến không thể nào vui nổi , khi thấy người con gái mình yêu bên cạnh người đàn ông khác , người con gái đó cũng có tình cảm với Bắc Minh Phong..

Anh không thể chấp nhận được , nhưng mà năm thanh Xuân của mình bây giờ lại bị người khác cướp , anh rõ là người đến trước , nhưng anh cũng không có được trái tim cô và vị tí trong tim cô.

Nhưng anh muốn thấy cô hạnh phúc anh cũng dần phải buông bỏ những năm tháng Xuân của mình, anh muốn thấy cô cười và hạnh phúc cô vui như thế thì anh cũng chúc phúc cho cô.

Anh đứng thẫn thờ ở dưới bể bơi một mình , mọi người liền kéo anh lại chơi cùng.

Cô lúc đấy cũng đi xuống hồ bơi chơi tiếp hồ bơi khá sâu , cô đứng cổ mình nhưng cô cũng không sợ vì kê bên cô lúc nào cũng có Bắc Minh Phong cô cứ thế từ từ đi dưới nước nhưng không may là cô bị chuột rút lúc đấy cô ở dưới nước một mình mọi người đều ở trên bờ nghĩ ngơi , thấy cô kêu cứu và vùng vẫy tay chân, anh liền nhảy xuống..

Hồ bơi khá rộng cô đi khá xa chỗ mọi người , anh và Hạo Hiên đều nhảy xuống cùng lúc , anh bơi thật nhanh lại ẩm cô vào lòng mình , cũng may là không có việc xấu xảy ra , anh liền bơi vào bờ , Hạo Hiên chỉ chậm hơn anh một bước nhưng cô khỏi gì sao là được

Anh để cô ngồi trên ghế, Trương Nhã Tịnh đi kị quấn chiếc khăn lên người cô, anh ngồi xuống đối diện cô , tay anh đặt trên đùi cô ..

"Em có sao không..

"Tôi không sao..

"Đi về phòng nha, không lại cảm ..

"Vâng..

Anh vừa đỡ cô đứng dậy thì cô lại ngã xuống đất vì chân cô bị chuột rút phải cần coá bóp mới đi được, anh liền ẩm cô dậy..

Kiểu ẩm công chúa ấy mọi người!!!!

Anh bồng cô lên tới phòng thì lúc đấy mọi người ai về phòng nấy , anh đi lấy bộ đồ ngọt ý định thay cho cô, cô đẩy tay anh ra..

"Tôi tự thay được..

"Chân em đang bị vậy, làm sao đứng vững được..

"Anh dìu tôi vào phòng vệ sinh thoii , còn lại tôi tự làm ..

"Nhưng mà..

"Đừng nói nhiều , nhanh lên..

Cô kêu anh dìu nhưng anh lại bế cô vào phòng vệ sinh, cô kêu anh đi ra nhưng anh không chịu , anh đặt cô ngồi trên vệ rửa tay ..

"Này , anh làm gì vậy, đi ra ngoài đi .

"Không, lỡ em ngã rồi sao , ngồi im đây..

"Anh không biết xấu hổ à..

"Thay đồ cho vợ mình sao gọi là xấu hổ..

"Tôi chả biết nói gì với anh..

"Vậy thì đừng nói nữa..

"Anh..

"Im lặng ..

Anh thuần thục cơi đồ cô ra và bận cho cô một bộ đồ ngủ dài tay thoải mái, thời tiết cũng đang dần lạnh lên cô phải giữ ấm, không là sẽ cảm, thay đồ cho cô xong anh cũng thu đồ cho anh..

Anh bồng cô ngồi lên chiếc ghế sofa, anh lấy chai dầu xoa bóp chân cho cô..

"Em đau chỗ nào..

"Tôi tự làm được, anh đi nghĩ ngơi đi..

"Từ khi nào em lại quyết định mọi chuyện vậy hả..

"Tôi..

"Anh làm cho , chân vợ đang bị thương làm sao tự làm được..

"Chỗ anh đang để tay , tôi đau chỗ đó..

"Được rồi ngồi yên..

Cô đau những vẫn cố nhịn để anh xoa bóp , tuy cô đau nhưng không nói, anh vẫn biết nên đã nhẹ tay lại, cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang xoa bóp chân cho mình , chưa ai có thể nhẹ nhàng với cô như vậy, yêu thương cô chiều cô, cô cũng bắt đầu yêu anh và mở lòng với anh , Thời Tịch Ngọc không biết phải nói với anh như nào..

"Em còn đau không..

"Tôi đỡ rồi..

Cô hắt xì vài cái và xổ mũi tùm lum, anh đứng dậy đi tìm thuốc cảm cho cô.

"Ngồi yên anh đi lấy thuốc ..

"Không cần đâu , tôi không sao..

"Ngồi im cho anh..

Anh đã tìm được thuốc đi lại vẫn thấy cô ngồi yên như anh đã bảo , anh treo ý cười, anh lấy thêm cốc nước ấm cho cô..

"Em thuốc đi..

Cô đưa tay ra lấy thuốc, anh liền bẽ những viên thuốc nhỏ ra để cô không bị nghẹn, anh tận tay đút cô uống thuốc và nước..

"Anh làm như tôi con nít à mà bẽ thuốc nhỏ thế..

"Đối với anh em vẫn là một cô bé ..

"Hứ, tôi buồn ngủ rồi, muốn đi ngủ..

"OK , anh bế..

Anh đưa tay ra cho anh bế mình lại giường , anh ghé tay tắt đèn phòng , anh nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, anh cũng chui vào chăn ôm cô ngủ.

Tay anh vẫn hư hỏng sờ vào ngực căng mọng của cô, và xoa nắn nó.

"A.. anh là biến thái à.." cô xoay lại nhìn anh bằng ánh mắt viên đạn..

"Anh đâu làm gì đâu.."

"Còn giả vờ.." cô đánh vào bờ ngực căng đầy của anh, anh giữ lấy tay cô, cô và anh cùng ôm nhau ngủ..



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK