Mục Lãng đứng trong đám người nhìn về thân ảnh vỉ ngạn kia, trên mặt lộ vẻ mơ ước.
Tộc trưởng thật là uy phong.
Một người liền tiêu diệt Linh Khư Động Thiên.
Không giống hắn trang một tháng mới miễn cưỡng đột phá cảnh giới Nguyên Đan.
“Đồ nhi, mục tiêu ngươi muốn theo đuổi càng ngày càng xa đấy.”
“Tộc trưởng của các ngươi thật không đơn giản.”
“Chiến lực hiện tại ít nhất cũng không dưới cấp bậc Chân Quân!”
Thần niệm của Linh Dược Tôn Gỉa chầm chậm chuyền đến.
Mục Trần mỉm cười, trong con mắt tóe ra quang mang không chịu thua.
Rất nhanh.
Sau khi Mục Thần Xuyên tuyên bố xong mọi việc, trên vạn tên tộc nhân tan tác như chim muông, nhộn nhịp trở về nơi ở thu dọn hành lý, chuẩn bị ngày mai di chuyển.
Mà Mục Thần Xuyên cũng không thoải mái, đang phân phó đủ công việc trong đại sảnh nghị sử.
Giang sơn mà bọn hắn đánh xuống tại Thanh Vân Trấn chắc chắn không thể tùy ý vức bỏ.
Những khoáng mạch, sản nghiệp dân gian, đồng ruộng, phường thị đều cần phải có người quản lý.
Không bao lâu, sao khi thương nghị đã quyết định để lại một ít tộc nhân tu vi bình thường, đã có tuổi ở lại đóng giữ Thanh Vân Trấn.
Tất nhiên sẽ có bồi thường hàng năm.
Ngoài ra còn có vô số việc phải chờ thương nghị.
Cho đến đêm khuya, tất cả trưởng lão mới trở lại chỗ ở.
Sáng sớm hôm sau.
Toàn tộc Mục gia trùng trùng điệp điệp đi về hướng trú địa mới.
Thời khắc vừa mới đến, tất cả mọi người đã bị choáng ngợp bởi cảnh tượng trước mắt.
Nơi này chiếm diện tích mênh mông, vô số núi non, sơn minh thủy tú, cổ thụ che trời.
Nghiễm nhiên là phúc địa chân chính của Tiên gia.
Tất cả trưởng lão đều bận bịu đến sức đầu mẻ trán, an bài mỗi tộc nhân của mạch hệ nhập chủ linh phong.
Sau đó thống kê phân loại toàn bộ bảo vật của Linh Khư Động Thiên để lại, các loại sự vụ rất là phức tạp.
Mà giờ khắc này.
Mục Thần Xuyên chắp hai tay sau lưng, đứng bên trên đỉnh núi cao nhất quan sát cung điện miến đường dưới chân.
“Đinh, nhiệm vụ gia tộc đã hoàn thành.”
“Đang tiến hành ban thưởng…”
“Ban thưởng một bộ Tụ Linh Trận thất phẩm.”
“Ban thưởng một bộ trận pháp hộ tông ngũ phẩm. (không phải tu sĩ Đại Tam Thần Cảnh thì không thể phá)”
“Ban thưởng linh thú hộ tông, mười con Thiên Yêu Linh Thứu, mười con Nam Cách Thần Hỏa Tê.”
“Khí vận gia tộc tăng 20000 điểm.”
“Tư chất ngộ tính tu hành của tất cả tộc nhân tăng lên một bậc thang.”Âm thanh liên tiếp vang vọng không ngừng bên trong thức hải.
Trên mặt Mục Thần Xuyên lộ vẽ sợ hãi lẫn vui mừng.
Không nghĩ tới nhiệm vụ gia tộc lần này lại ban thưởng phong phú đến vậy.
Không chỉ có trận pháp, linh thú hộ tông.
Mà tư chất của tộc nhân cũng tăng lên một bậc thang.
Hạ đẳng thành trung đẳng, trung đẳng thành thượng đẳng.
Mà theo tư chất thượng đẳng kia như của Mục Trần liền lột xác thành Thiên Nhân chi tư.Đã có thể được xưng tụng là thiên kiêu chân chính.
Tâm niệm của Mục Thần Xuyên vừa động.
Hai mươi con yêu thú liền xuất hiện bên cạnh hắn.
Thiên Yêu Linh Thứu, đại yêu Tử Phủ cảnh sơ kì có một ít huyết mạch của Viễn Cổ Thiên Thứu, tới lui như gió, tốc độ cực kì nhanh, vô cùng thích hợp làm tọa kị.
Nam Cách Thần Hỏa Tê, yêu thủ Tử Phủ cảnh trung kì, tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, không thích tranh đấu, là lựa chọn hàng đầu để trông nhà hộ viện.
Giờ phút này, bên trong đồng tử của chúng yêu thú linh động lộng lẫy, không có chút địch ý nào với Mục Thần Xuyên.
Nhìn ra đều là đại yêu đã được thần hóa có chút thân cận với huyết mạch của Mục gia bọn hắn.
Rất nhanh.
Mục Thần Xuyên gọi đại trưởng lão Mục Thanh Vân đến.
Sau khi người sau chấn động tâm tình xong liền dẫn hai mươi con đại yêu Tử Phủ đi thu xếp thích đáng.
Mà tất cả đều chỉ vừa mới bắt đầu.
Những ngày tiếp theo còn có rất nhiều việc cần phải có đích thân tộc trưởng hắn ra tay thu xếp.…Tin tức Linh Khư Động Thiên diệt môn, trú địa của tông môn bị Mục gia thay thế rất nhanh truyền khắp toàn bộ Đại Yến Vương Triều.
Giờ phút này không ít nhân vật cao tầng đã nhận được tin tức đều vô cùng chấn động.
Dùng sức một người diệt sát lục đại cường giả cảnh giới Tử Phủ.
Hơn nữa một người trong số đó lại là Thường Thu Đạo cảnh giới Tử Phủ tầng chín.
Người sau đã thành danh nhiều năm, thực lực sâu không lường được.
Không chỉ nắm trong tay một kiện pháp bảo thông linh mà càng đã lĩnh ngộ ra băng chi ý cảnh.
Cho dù bên trong Đại Yến Vương Triều đều thuộc về nhân vật hàng đầu.
Không nghĩ tới lại chết trong tay một tộc trưởng không chút tiếng tăm gì.
Chẳng lẽ… Hắn đã bước chân vào cấp độ Chân Quân?
“Mục gia, Mục Thần Xuyên!”
Cái tên này, gia tộc này.Đã bị vô số tu sĩ ghi tạc trong đầu.
Có thể đoán trước được, một gia tộc cường thịnh sắp quật khởi.…Hoàng cung Đại Yến.
“Mục Thần Xuyên.”
“Thú vị, Đại Yến Vương Triều của chúng ta đã rất nhiều năm qua chưa từng xuất hiện cường giả Chân Quân.”
“Người này cũng rất có giá trị để lôi kéo.Đại Yến Vương buông ngọc giản trong tay xuống, trong mắt lóe lên một đạo tinh mang.
“Bệ hạ, có nên phái người tiến đến bái phỏng không?”
Một thân ảnh màu đen xuất hiện trong một góc đại điện mở miệng dò hỏi.Đại Yến Vương hơi trầm ngâm, khoát tay áo nói.
“Không cần, như vậy sẽ có vẻ hoàng thất ta hơi hạ mình với hắn.”
“Kinh đô học phủ còn thời gian một năm nữa là mở ra.”
“Nếu như bọn hắn đã thay thế Linh Khư Động Thiên vậy mấy cái danh nghạch này cứ đưa cho bọn hắn đi.”
“Cũng coi như là kết một mối thiện duyên.”
Danh Sách Chương: