Mục lục
Hãy cho nhau lối thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 112 Tại sao lại trở thành như thế này.




Làm, Giang Dật Hàn, anh nói với mình.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Lê Hân Dư dường như không được thỏa mãn, lại giống như cảm nhận được chuyện bi thương gì đó, đột nhiên cô khóc lớn. Không giống với tiếng rên khe khẽ lúc bị tác dụng của thuốc khống chế, lúc này là khóc lớn một cách suy sụp và tuyệt vọng...



Cuối cùng Giang Dật Hàn vẫn dừng lại.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Dục vọng trong mắt anh vẫn chưa tiêu tán nhưng anh không thể nào tiếp tục được nữa.



Bởi vì anh biết hiện giờ Lê HânDư ý thức không tỉnh táo, bị bỏ thuốc nên mới như thế này. Nếu anh thực sự làm, sau khi cô tỉnh táo lại sẽ chỉ càng thêm tuyệt vọng.



Anh bế cô lên.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Cô dựa vào lòng anh khóc, vừa khóc vừa cào cấu cơ thể mình, anh thật sự không có cách nào, vẫn phải ném cô vào bồn tắm. Nước trong bồn tắm có nhiệt độ thấp nhưng vẫn còn hơi ấm. Dù sao cô cũng là phụ nữ, không thể ngâm nước quá lạnh được.



Có vẻ như Lê Hân Dư cảm thấy khó chịu, đạp nước bì bõm, không chịu yên ổn, hai tay vẫn cào cấu cơ thể mình,để lại vết thương trên người mình.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Giang Dật Hàn không có cách nào nên cũng nhảy vào, giữ chặt hai tay của cô, không để cô tự làm mình bị thương như vậy nữa.





“Hân Dư, sẽ qua thôi, hãy tin anh, hãy tin anh... sẽ qua thôi."



Anh ôm cô từ phía sau, kẹp chặt lấy cơ thể cô, hai người dính sát vào nhau, ngâm mình trong bồn nước lạnh này.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Một cánh tay đặt ngang bên miệng cô, anh đau lòng nói: “Khó chịu thì cứ cắn anh, trút bỏ ra ngoài thì sẽ không còn khó chịu nữa. Hân Dư, hãy tinanh, sẽ qua thôi.."



Lê Hân Dư cắn một cái.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Anh kêu lên một tiếng nhưng vẫn nhẹ giọng an ủi bên tai cô: "Đừng sợ, Hân Dư, anh sẽ luôn bên cạnh em.”



Nước trong bồn tắm dần dần lạnh hơn, nhiệt đột vốn đã không cao cuối cùng cũng trở nên lạnh băng.



Nhưng nhiệt độ cơ thể của hai người cũng không duy trì được lâu. Cô khó chịu, chỉ có thể cắn vào cánh tay đặt bên miệng mình, nghe người đàn ông dịu dàng an ủi mình.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Đầu óc Lê Hận Dư trở nên hỗnloạn, khoảng thời gian tươi đẹp khi ở bên anh vào ba năm trước, những ngày tháng ở bên Lăng Diệu vào ba năm sau đan chéo, chồng chất hỗn loạn trước mắt. Nhưng cô có thể cảm nhận được người đàn ông ở phía sau luôn ở bên cạnh cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK