• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13: chương 13




Đương nhiên, về điều này, vừa mới bắt đầu Hướng Vãn Vãn tự nhiên có chút không quen, về sau hai người cùng giường lâu rồi, cũng tập mãi thành thói quen, đôi khi cô cũng sẽ ở trên người Lục Tử Khiêm sờ một cái, nơi đó xoa một móng.






Thân thể con người thật ấm, thật là làm người mê muội.






Bất quá, dáng người mượt mà, nên Hướng Vãn Vãn cũng vẫn luôn tự tin, cảm thấy chính mình một chút đều không mập. Nhưng, chờ cô đứng ở trên cân, “55kg”, cũng không khỏi hít một hơi thật sâu.






Không hề nghi ngờ, cô béo, ngắn ngủi một tháng này, cô liền béo lên mười cân!






Chờ Lục Tử Khiêm từ dưới lầu chạy bộ xong xong bước trở về, hiếm khi thấy tiểu cô nương ngủ nướng trên giường, mà hôm nay 7 giờ đã dậy ngồi ở trong phòng khách, trên mặt biểu tình rất là nghiêm túc.






Lục Tử Khiêm đầy mặt thắc mắc, đổ chén nước uống lên, hỏi: “Hôm nay sao dậy sớm như vậy?”






Hướng Vãn Vãn ánh mắt u oán nhìn anh, nói: “Đều tại anh, tôi lại béo lên mười cân!”






Mười cân, quả thực là không thể nhịn.






Lục Tử Khiêm ồ một tiếng, nói: “Trách không được gần đây tôi ôm cô, cảm thấy thoải mái hơn "






Hướng Vãn Vãn: “…… Anh còn cười? Tôi béo hơn mười cân vì ai, mười cân!”






Cô cường điệu mười cân này, bày tỏ đây là một con số rất khổng lồ .






Lục Tử Khiêm nhìn tủ lạnh chứa đồ ăn, nghe vậy không thèm để ý nói: “Không phải mười cân sao? Cô béo thành cái dạng gì, tôi đều thích, hơn nữa cô béo cũng càng đẹp mắt, bữa sáng cô muốn ăn cái gì, nếu không ăn bánh chẻo áp chảo?”






“Được, bánh chẻo áp chảo!” Hướng Vãn Vãn theo bản năng phải trả lời một tiếng.






“……”






“Không, không ăn bánh chẻo áp chảo, tôi muốn giảm béo! anh làm cho tôi ăn trái cây sữa chua là được!”






Lục Tử Khiêm nhướng mày nhìn cô: “ Xác định?”






Hướng Vãn Vãn biểu tình thật trầm trọng gật gật đầu: “Tôi xác định.”






Lục Tử Khiêm mỉm cười, thế nhưng cũng không ngăn cô, nói: “ Tốt lắm , cô muốn ăn cái này, tôi sẽ làm cho ăn.”






Sau đó chờ bữa sáng lên bàn , trên bàn có hai phần.






Một phần, bánh chẻo áp chảo mềm thơm, một phần, sữa chua trộn trái cây.






Hướng Vãn Vãn: “……”






Cũng không biết là cố ý hay không, bánh chẻo áp chảo bị chọc thủng , nhân bên trong hoàn toàn lộ ra. So sánh với sữa chua trắng như tuyết, hai người vừa so sánh như vậy, má ơi nhất thời cảm thấy lòng chua xót không dứt.






" Tại sao bữa ăn sáng của anh phong phú như vậy ?" Hướng Vãn Vãn không phục.






Ung dung gắp một cái bánh chẻo áp chảo cho vào miệng, Lục Tử Khiêm hỏi lại : " Cô giảm béo, chẳng nhẽ muốn tôi giảm béo cùng cô? Vãn Vãn, đối với tôi như vậy, thật bất công ."






Hướng Vãn Vãn suy nghĩ một chút, đúng là có chút không công bằng, Nhưng nhìn Lục Tử Khiêm ăn thơm như vậy, cô cảm thấy sữa chua trong miệng không mùi vị.






Lục Tử Khiêm sờ sờ đầu cô, nói: “Ngàn dặm chuyến đi, bắt đầu từ dưới chân, ăn uống điều độ một tháng, khẳng định có thể gầy, cố lên.” Sau đó lại gắp trong miệng một cái bánh chẻo áp chảo.






Hướng Vãn Vãn nuốt một ngụm nước miếng, cúi đầu xúc vào trong miệng một khối to sữa chua trái cây, đơn giản mắt không thấy tâm không phiền. Chỉ là, tính nhìn không thấy,nhưng trong không khí bay mùi hương, cũng tức khắc làm cô cảm thấy đồ ăn trong miệng có vị như nhai sáp.






Thật vất vả ăn xong bữa sáng, Hướng Vãn Vãn uể oải đi rửa chén, đi phòng bếp cầm vở vẽ tranh.






Một người mặc mặc tạp dề đầu to Q bản nhân vật con trai, ở hắn trước mặt bàn đồ ăn hết sức phong phú, đối diện của hắn, đồng dạng Q bản tiểu cô nương trước mặt lại chỉ bày một lọ sữa chua.






Dưới so sánh, quả thực lòng vô cùng chua xót a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK