Mục lục
Xuyên nhanh: nhật kí sống cùng boss phản diện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 160: Liên hoa nhiễm huyết (28)




"Ta...."



Trưởng môn không nói tiếp được, ông có tư cách gì để nói chứ, năm ấy người gây ra sự lỗi lầm này cũng chính là ông. Ông còn tư cách gì để nói đây.



"Trưởng môn, nếu không có việc gì nữa thì ta đi trước đây."



Nhìn bóng dáng của Hạ Hạ rời đi, trái tim của trưởng môn đau như thắc lại.



"A Lương, con gái muội cứ như muội năm đó cố chấp không chịu nghe ta nhưng ta cũng không thể làm gì hơn được, mọi chuyện vì ta mà đến nông nỗi này."



Hạ Hạ trở về ngọn núi của mình, vừa bước chân lên bậc cuối cùng thì đã thấy Dạ Nhạc ôm Tiểu Đào ở trong lòng đứng đó từ lúc nào rồi.



Hạ Hạ hỏi: "Ngươi đứng đó làm gì thế?"



Cô bước đi vào gian nhà của mình, Dạ Nhạc vừa đuổi theo bên cạnh vừa nói: "Ta chờ sư phụ."



"Ta cũng đâu có đi mất được, dù gì cũng sẽ trở về thôi ngươi đứng đó chi mà mệt."



Dạ Nhạc lắc đầu: "Không có, ta chỉ mới đứng đó thôi."



Hạ Hạ liếc nhìn Tiểu Đào trong tay Dạ Nhạc hỏi: "Tiểu Đào, hắn đứng đó bao lâu?"



"Tên ngố này đứng đó chờ ngươi hơn hai khắc, ta khuyên mấy lần rồi mà hắn... ừm ưm..."



Dạ Nhạc vội đưa tay bịt miệng Tiểu Đào không cho nó nói nữa.



Hạ Hạ thở dài nói: "Bỏ nó ra đi ta biết rồi, mau ngồi xuống ta có chuyện muốn nói với ngươi."



Dạ Nhạc cho dù ở cùng Hạ Hạ cũng bốn năm rồi nhưng hắn vẫn còn chút rụt rè không dám cư xử quá mức độ cho phép mà hắn đặt ra đối với Hạ Hạ.



"Sư phụ cứ ngồi, ta đứng thế này được rồi."



Hạ Hạ không còn cách nào khác ngoài kéo hắn ngồi xuống ghế rồi mình thì tùy tiện ngồi xuống gần hắn: "Ta từ chỗ trưởng môn về biết được ở gần tỉnh Cố Nghị có ma khí bị len lỏi ra, bị nghi ngờ sẽ là chỗ của ma tôn xuất thế, trưởng môn muốn tất cả đệ tử nội môn đều đến nơi đó chuẩn bị tác chiến với ma tôn."



Dạ Nhạc nghe thế trong lòng bắt đầu có hơi khó hiểu. Gã tóc trắng từng nói hắn là ma tôn nhưng bây giờ bỗng dưng lại có tin tức nói sẽ có ma tôn xuất thế nữa, điều này làm cho hắn không rõ bản thân rốt cuộc có phải là ma tôn hay không.



"Kỳ thật ngày mai ngươi có thể không đi ta sẽ che lấp một chút dù gì ở nơi đó rất nguy hiểm. Sức mạnh của ma tôn thế nào thì ngươi cũng đọc qua rồi đấy, nếu ngươi không muốn đi thì ta sẽ không ép."



Hạ Hạ có chút không muốn Dạ Nhạc đi vì nếu như ngày mai hắn đi thì nếu ma tôn thật sự xuất hiện thì đến lúc đó sẽ có hại cho Dạ Nhạc bởi vì một kẻ có dòng máu ma tộc trong người như hắn lại đi đến một nơi như Vạn Linh tông để tu tiên. Đến lúc ấy không chỉ mình hắn bị thiệt mà còn liên lụy đến Vạn Linh tông.



Vạn Linh tông có bị liên lụy nhiều hay ít thì Hạ Hạ không quan tâm, cô chỉ quan tâm nếu như Dạ Nhạc đi thì có thể sau việc đó hắn sẽ trở về ma giới, đến lúc đó thì cô rất khó gặp hắn.



Dạ Nhạc vội nói: "Không cần đâu sư phụ, ta muốn đi đến đó."



Hắn muốn biết việc này rốt cuộc là sao? Vì sao Lý Bạch lại gọi hắn là ma tôn trong khi có một ma tôn khác chuẩn bị tái xuất. Hay là hắn không có gì liên quan đến ma tộc chỉ là Lý Bạch đang muốn lợi dụng hắn?



Như thế cũng chẳng đúng lắm vì nếu như Lý Bạch thật sự muốn lợi dụng hắn thì không cần phải tốn nhiều tâm sức chỉ để lợi dụng tên có tận tam linh căn như hắn.



Không chỉ thế nếu như vậy thì sao hắn lại có vài nét trùng với ma tôn trong sách viết, ngay cả việc thấy sợi chỉ đỏ và gương vô hình cũng trùng hợp đến như vậy sao?



Tiểu Đào nghe có liên quan đến ma tôn vội né tránh: "Nơi có ma tôn nguy hiểm lắm ta không đi đâu. Một tiểu yêu chỉ có tu vi mới đến mức một trăm lẻ mấy năm như ta đến đó thì chỉ có con đường chết thôi. Các ngươi lợi hại, các ngươi đi đi."



Hạ Hạ liếc nhìn nó: "Không ai nói gì đến ngươi càm Vốn mới đầu không định cho ngươi đi nhưng ngươi nói như thế ta càng muốn để ngươi đi."



Tiểu Đào nghẹn họng, tức giận đến không nói nên lời: "Ngươi... ngươi... ngươi đúng là một nữ nhân ác độc."



Hạ Hạ không để ý đến nó nữa mà nhìn Dạ Nhạc hỏi: "Ngươi vì sao lại muốn đi? Ta đến lúc đó cũng không thể đảm bảo bản thân có thể bảo vệ ngươi thật tốt."



Dạ Nhạc lắc đầu: "Sư phụ không cần phải bảo vệ ta, ta sẽ không để bản thân bị thương đâu."



Hắn cố ý lảng tránh câu hỏi vì sao muốn đi của



Hạ Hạ, Hạ Hạ nhìn chằm chằm hắn, cuối cùng thở dài một tiếng.



"Được nếu như ngươi muốn đi thì chuẩn bị hành lí ngày mai xuất phát."



Nếu như boss nhà cô không muốn nói thì cô cũng không nên truy cứu làm gì, dù gì đến lúc đó cô sẽ bảo vệ hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK