Editor: Quỳnh Nguyễn
Triệu Hiểu Huyên, Triệu Hiểu Nam, Tô Tuyền Lăng, còn có mẹ của Lãnh Vân Lâm, cô gặp qua. Nghe nói gia hỏa bị chính mình đập bể một bình rượu thương tổn cũng xuất hiện.
Triệu Hiểu Huyên, Tô Tuyền Lăng cùng mẹ của Lãnh Vân Lâm tự nhiên không cần phải nói, khẳng định không thích cô.
Mà cái gia hỏa mình đập thương tổn kia không phải còn tuyên bố "Cấp cho cô đẹp" sao?
Về phần cha của Lãnh Vân Lâm, dựa theo cách nói của Trình Diệu Quân, trái lại cái cũng không tệ lắm, cá tính điềm đạm. Nhưng mà cũng không biết ông có phải thật sự đối với quan điểm riêng của từng bè phái không có hứng thú hay không.
Ách? Cô như thế nào thật sự muốn lấy lòng cha của anh rồi hả? Cũng không phải về sau phải gả tới Lãnh gia đi...
Còn có, chính là người đàn ông anh trai con riêng Tô Tuyền Lăng kia thanh âm rất giống anh Thiểu Thần.
Đôi mắt cô tối sầm lại. Cô là một người rất bình tĩnh, từ nhỏ đến lớn, cô vô luận nói cái gì đó, làm chút gì, đều đã rất có trật tự.
Có lẽ có người có thể nói cô lãnh huyết, có người có thể nói cô sành đời. Nhưng mà hai mươi mấy năm trong đời cô có rất ít người sẽ đả động lòng của cô.
Anh Thiểu Thần là cái ngoại lệ, chỉ tiếc...
"Chi - -" xe dừng khẩn cấp, cô bởi vì quán tính to lớn cả người bắn ra, may mắn có dây an toàn Lãnh Vân Lâm vừa mới giúp cô buộc nếu không thì hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
"Suy nghĩ cái gì?" Lãnh Vân Lâm nhìn đến cô bộ dáng kinh hồn vừa định có chút khẩn trương.
"Ách, không có! Em là suy nghĩ như thế nào ở trong yến hội gặp những người đó." Trán cô vẫn còn chảy mồ hôi, biểu tình nhìn qua có chút suy nghĩ quá mức. Dáng vẻ kinh ngạc kia như là con thỏ nhỏ, càng tăng thêm vài phần đáng yêu cùng thương tiếc.
Lúc lơ đãng, Lãnh Vân Lâm vươn tay, ngón tay thon dài từ từ lau đi mồ hôi trên trán cô.
"Không cần lo lắng, tối hôm nay, em chỉ cần ngoan ngoãn đi theo anh liền không có việc gì."
Giọng điệu của anh mặc dù cố ý mang theo một chút gượng gạo, nhưng mà vẫn lại là có thể nghe ra tới kia một chút ý bảo vệ.
Đương nhiên Mộ Thanh Vũ tự nhiên là nghe ra đến đây, chỉ là bởi vì lúc trước hàng này luôn luôn biến sắc mặt, cô đã thói quen bị anh đánh một cái tát lại cho quả táo ngọt.
Cô cũng không biết là, đây là Lãnh Vân Lâm quan tâm cô, trước những cái này đều là chính anh ngạo kiều.
Cô chỉ là cảm thấy được, thái độ Lãnh Vân Lâm là anh thay đổi thất thường.
Cùng một cô gái, nếu thật sự đối với anh có hảo cảm mà nói, đã bị anh thái độ như gần như xa như vậy, tâm hoảng ý loạn càng lún càng sâu.
Được rồi, mà cô, không phải cô gái kia, cô là một loại phụ nữ thứ hai...
"Uh`m." Cô nhu thuận đáp lại một tiếng, trải qua nhiều ngày ở chung cô đã hiểu, Lãnh Vân Lâm không thích người cùng anh làm trái.
Lãnh Vân Lâm cũng không có nhiều lời, xe chậm rãi chạy tới trước.
=========================
Hội trường, bị bố trí ở tại khách sạn lớn Yến Thành.
Còn không có vào đêm, các phóng viên xoay quanh nơi này liền không ít, bởi vì nghe nói, nơi này không chỉ có sẽ đến, bởi vì nghe nói, nơi này không chỉ thương nhân tai to mặt lớn sẽ đến, ngay cả siêu sao Vũ Trạch Hiểu sẽ tới!
Các phóng viên đã sớm trải tốt thảm đỏ, ở một bên chờ. 70, thời điểm cách yến hội còn có nửa giờ lục tục cũng đã có người tới đây rồi.
Trong lòng Thanh Vũ tự nhiên rõ ràng trong nơi này là tiệc tối từ thiện bình thường, rõ ràng chính là khu vực tụ hội tất cả "Quý tộc" Yến thành. Chỉ là khi thấy có nhiều phóng viên như vậy, cô cư nhiên, có chút sợ hãi!