• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 7: Gọi cơm hộp cho chồng mình (2)




Chương 7: Gọi cơm hộp cho chồng mình (2)


Các nhân viên trong tập đoàn Lệ thị chứng kiến tất thảy điều này sắp nổ tung rồi, chuyện này thật thú vị!


"Bà chủ tịch đặc biệt đến công ty nấu cơm cho chủ tịch ăn nữa, thật thân mật quá đi!"


"Đúng vậy, xem ra lời đồn bên ngoài nói cái gì quan hệ giữa vợ chồng bọn họ không hòa hợp đều là giả."


Mọi người nói rằng quan hệ giữa Thi Hạ và Lệ Cảnh Diễn rất tốt, nào là hai người giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn.


Tuy nhiên, sau khi Thi Hạ nghe rồi chỉ nở nụ cười nhạt, không có phủ nhận, cũng không khẳng định.


Như người uống nước tự biết ấm lạnh, phần tình cảm này có hình dáng như thế nào, cô là người hiểu rõ nhất.


Nhìn Lệ Cảnh Diễn ăn hết thức ăn, lúc này Thi Hạ mới rời khỏi trong vui vẻ.


Không thể không thừa nhận, tâm trạng bây giờ của cô rất tốt.


Thế mà, sau khi gặp Lục Hinh Lâm, tất cả tâm trạng tốt đẹp của cô đều bay biến sạch.


Lục Hinh Lâm đến tìm Lệ Cảnh Diễn, nhưng Lệ Cảnh Diễn không chịu gặp cô ta khiến cô ta thấy lo lắng.


Dù thế nào, cô không thể đánh mất vị kim chủ như Lê Cảnh Diễn.


Mà cô ta không ngờ mình lại gặp Thi Hạ ở tập đoàn Lệ Thị, nếu như không phải người phụ nữ này đã chiếm vị trí bà Lệ. Nói không chừng, bây giờ, người phụ nữ ở bên cạnh Lệ Cảnh Diễn là Lục Hinh Lâm cô.


"Bà Lệ, sao hôm nay cô lại đến công ty thế?"


Lục Hinh Lâm cười lạnh, người phụ nữ trước mặt chỉ là người phụ nữ không được cưng chiều mà thôi.


Cho dù cô ta là bà Lệ thì sao, ở trước mặt cô ta kiêu ngạo cái gì!


Thi Hạ cười khẩy, đối mặt với lời châm chọc của người phụ nữ này, cô chỉ tỏ ra khinh thường: "Thì sao nào, tôi tới thăm chồng tôi, không được à?"


Mặc dù bên ngoài đều bàn tán xôn xao về mối quan hệ giữa cô và Lệ Cảnh Diễn, nhưng bây giờ cô là Bà Lệ, điểm này là bằng chứng xác thực như núi!


"Cô. . ."


Thi Hạ tiếp tục cười khẩy, đáp lại: "Ngươc lại là cô Lục, cô Lục hình như đâu có làm việc ở đây?"


Lục Hinh Lâm chỉ vào mặt Thi Hạ, người phụ nữ đáng ghét này, cướp mất vị trí bà Lệ của cô ta không nói, hiện tại còn dám hung hăng ở trước mặt mình như thế.


"Thi Hạ, cô đắc ý cái gì, người Lệ Cảnh Diễn thích căn bản đâu phải là cô! Cô kiêu ngạo cái gì, vị trí bà Lệ bây giờ của cô chẳng qua chỉ là chiếm đoạt của người khác mà thôi."


Cô ta nói xong, giơ tay muốn tát lên mặt của Thi Hạ.


"Dừng tay!"


Nghe được giọng nói lạnh giá của Lệ Cảnh Diễn, Lục Hinh Lâm như thể trông thấy cứu viện.


"Cảnh Diễn, anh đến rồi, anh coi cô ta. . ."


Thấy Lệ Cảnh Diễn đến, Lục Hinh Lâm hệt như con gấu không đuôi muốn bổ nhào lên người Lệ Cảnh Diễn ngay lập tức.


Lệ Cảnh Diễn không thích người phụ nữ này tới gần mình, cho nên lặng lẽ tránh né.


"Vừa rồi cô muốn làm gì?" Lệ Cảnh Diễn nhìn Lục Hinh Lâm, đột nhiên lạnh lùng hỏi.


Nhận ra sắc mặt của Lệ Cảnh Diễn không tốt lắm, Lục Hinh Lâm không kiềm được có chút sợ hãi.


"Em không có!"


Lục Hinh Lâm làm bộ cái gì cũng không biết, tiếp tục nói dối.


Dựa vào chuyện tối hôm qua, cô ta gần như có thể khẳng định Lệ Cảnh Diễn không thích người phụ nữ Thi Hạ này.


Đó là lý do, tuy rằng Lục Hinh Lâm cô bắt nạt người phụ nữ kia, cô ta nghĩ Lệ Cảnh Diễn cũng sẽ giúp mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK