• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 24




Tin nhắn Phùng Tiếu gửi cho Đan Giác giống như đá chìm dưới đáy biển, kim chủ mới nhậm chức cũng không có ý tứ muốn triệu hoán cô, Phùng Tiếu đành phải không có việc gì cũng nhắn tin cho hắn, chứng minh cảm giác tồn tại của bản thân.



Di động lại rung lần nữa, Đan Giác cũng không thèm nhìn tới, người bên cạnh lặng lẽ dùng ánh mắt giao lưu một chút: Ảnh đế đại nhân hai ngày nay tin nhắn giống như đặc biệt nhiều nga! Có phải xảy ra chuyện gì không?



“Nữ chính chọn Từ Nhụy, nữ hai là Phùng Tiếu.” Đan Giác nói.



“Lão đại, nữ chính nếu chọn người mới, vì doanh số mà suy xét, nữ hai có phải hay không nên đổi người có danh khí và năng lực cao hơn? Kỹ thuật diễn của Phùng Tiếu vẫn luôn bị lên án, mà nhân vật này rất phức tạp, trước sau biến hóa rất lớn, Phùng Tiếu có thể khống chế sao?”



“Cô ta có thể.”



Vài người có ý đồ khuyên Đan Giác đổi Phùng Tiếu, cũng tri kỷ giới thiệu diễn viên họ xem trọng, nhưng mà đều bị Đan Giác đánh rớt, cuối cùng hắn giải quyết dứt khoát: “Quyết định như vậy đi.”



Mấy người còn lại đối mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ tan họp.



Trên mạng lại điên cuồng lưu truyền hắc liệu của Phùng Tiếu, có người đưa tin: Vì lấy được nhân vật trong bộ phim sắp quay nào đó, Phùng Tiếu ngủ với nhà đầu tư.



Weibo Phùng Tiếu lập tức xuất hiện một đống bình luận, mắng cô vì tài nguyên bán đứng thân thể, mắng cô không biết xấu hổ, đủ loại thô tục, sinh động như thật, giống như là bọn họ tận mắt nhìn thấy.



Weibo chính thức của mấy bộ phim sắp quay gần đây cũng có đủ loại bình luận chiếm cứ, muốn bọn họ tuyệt đối không nên tuyển loại nữ nhân dùng thân thể để thượng vị như Phùng Tiếu, không cần hủy hoại công sức, danh dự của bộ phim.



Mấy weibo kia cũng không hiểu nổi, có vài cái kiên nhẫn trả lời không có việc như vậy, cũng có cái trực tiếp trả lời: 【 Phùng Tiếu là ai? Không quen biết. 】



Vì thế, một đống người lại đem câu trả lời chụp lại, một lần nữa chạy tới Weibo Phùng Tiếu cười nhạo cô.



Trần Tiệp đều tức tới phát khóc: “Khi dễ người khác quá đáng.”



“Chung quy sẽ có một ngày bọn họ biết Phùng Tiếu là ai.” Phùng Tiếu giống như nghĩ tới gì đó: “Chính là có điểm kỳ quái.”



“Kỳ quái chỗ nào?”



“Bọn họ muốn bôi đen em, vì lại chỉ tập trung một hướng như vậy, nói em dựa vào thân thể để lấy được vai diễn? Bôi đen như vậy quá rõ ràng, chỉ cần điều tra một chút liền biết là giả, căn bản hắc không được bao lâu. Nếu là thật sự muốn kéo em xuống, vì cái gì lại không làm thêm một ít bản thảo vạch trần đâu?”



Phùng Tiếu nghĩ nghĩ, liền mở Weibo chính thức của《 Ái không có kiếp sau 》, bộ phim duy nhất cô thử kính qua cũng chỉ có bộ này: “Ái không có kiếp sau nhân vật xác định rồi sao?”



“Nữ hai còn chưa có tin tức, bất quá nghe nói nữ chính đã định, là tân nhân của Tinh Diệu, tên là Từ Nhụy, nghe nói trong nhà rất có tiền……” Trần Tiệp lập tức im lặng, sợ kích thích đến Phùng Tiếu.



Phùng Tiếu thật ra không thèm để ý, cô xem weibo của “Ái không có kiếp sau”, là bộ điện ảnh được mong chờ nhất gần đây, đương nhiên cũng có không ít người ở dưới weibo dò hỏi bộ điện ảnh này có Phùng Tiếu tham diễn hay không, còn có người tận tình khuyên khuyên bảo bảo, ngàn vạn không cần dùng Phùng Tiếu.



Official weibo lại chậm chạp không có trả lời, càng thú vị chính là, vài phút trước khi có người dò hỏi, official weibo còn đang cùng fan tương tác, sau vấn đề hỏi ra tới, lại giống như rớt tuyến.



Phùng Tiếu cầm di động, tìm số gọi cho Đan Giác, cuộc thứ nhất không có người nghe, Phùng Tiếu tiếp tục gọi cuộc thứ hai.



Chuông kêu hồi lâu, điện thoại rốt cuộc cũng kết nối, Đan Giác không nói gì, chỉ có tiếng hít thở nhợt nhạt tiếng truyền đến.



Phùng Tiếu cười khẽ: “Nghe nói tôi dựa vào thân thể đạt được một vai diễn, gần nhất bản thân cũng chỉ thử kính mỗi tác phẩm của anh, mà anh lại vừa vặn là nhà đầu tư duy nhất, cho nên, anh định để tôi diễn nữ hai của Ái không có kiếp sau?”



Đan Giác trầm mặc thật lâu: “Cô nghĩ cũng thật đẹp.”



“Tôi dĩ nhiên có thể nghĩ đẹp a, dù sao tôi lớn lên cũng rất đẹp.”



“Cô cảm thấy tôi sẽ để cô vào vai nữ hai trong phim của tôi?”



“Sao lại không nha? Tôi thử kính biểu diễn rất tốt, anh rõ ràng bị tôi câu dẫn.” Phùng Tiếu hạ giọng nói, “Chẳng lẽ anh muốn nghe dấu lương tâm mà phủ nhận?”



Đối diện lại lần nữa trầm mặc, không bao lâu liền treo điện thoại.



Trần Tiệp vẻ mặt cổ quái nhìn Phùng Tiếu, muốn hỏi lại không hỏi như thế nào.



Di động của cô vang lên, Trần Tiệp ân ân a a nghe xong, vẻ mặt mộng ảo đối Phùng Tiếu nói: “Ái không có kiếp sau thông báo em tới ký hợp đồng, đóng vai nữ hai.”



Phùng Tiếu bật cười: “Đúng vậy.”



Trần Tiệp: “Chị là đang nằm mơ sao?”



“Phải.”



“Mộng đẹp như vậy chị tình nguyện vĩnh viễn không tỉnh lại.”



Phùng Tiếu lần nữa mở official weibo của phim, quả nhiên nhìn thấy bài đăng: Rốt cuộc chờ đến @ Phùng Tiếu



Phùng Tiếu chuyển phát: Hợp tác vui vẻ.



Đan Giác nhìn chằm chằm Weibo vừa phát, trợ lý Vương Hâm hỏi: “Tiên sinh, có cần tra một chút mấy tin tức kia từ đâu tới không?”



Đan Giác mặt mang sắc lạnh: “Không cần, bài viết kia đến vừa đúng lúc, là muốn dùng dư luận ép tôi đổi Phùng Tiếu, nghĩ một chút cũng biết là ai làm.” Nhưng hắn trước nay không phải là người chịu uy hiếp kẻ khác.



Fans Đan Giác sôi nổi dũng mãnh vào Weibo của hắn, muốn hắn không cần bị tư bản uy hiếp, kiên quyết chống lại thủ đoạn không chính đáng của Phùng Tiếu, còn có người tuyên bố nếu bộ phim không đủ tiền, bọn họ có thể góp vốn, kêu Đan Giác không phải sợ cái mấy người kia cắt vốn đầu tư.



Đan Giác gọn gàng dứt khoát phát Weibo: Phùng Tiếu là tôi định ra.



Các fan của Đan Giác đại khái là quá khiếp sợ, hoặc là không biết nên nói cái gì, vì thế sôi nổi câm miệng.



Kết quả ngày hôm sau, lại có người đưa tin, nói Phùng Tiếu cùng Đan Giác có một chân.



Phùng Tiếu: “……”



Phùng Tiếu phát hiện cô có nhà mà không thể về, bởi vì nhà cô đều bị nhóm paparazzi chiếm cứ rồi.



Trần Tiệp thở dài: “Xem ra nên nói công ty đổi cho em chỗ ở tốt hơn, nơi này bảo an quá kém, đêm nay ở khách sạn? Hay là em tạm chấp nhận tới chỗ chị một đêm?”



Phùng Tiếu lắc đầu: “Không cần, em có nơi đi.”



Trần Tiệp hồ nghi nhìn cô: “Em còn chỗ để đi, làm sao chị không biết?” Cô vẫn còn nhớ rõ, ngày nhà Phùng Tiếu bị tịch thu, cô ấy khóc lóc chạy tới tìm cô ở nhờ, nếu là có chỗ ở, lúc ấy sao có thể chật vật như vậy?



Phùng Tiếu chớp chớp mắt: “Kim chủ ba ba.”



Trần Tiệp:!!!



Bánh bao nhỏ nhà cô, cứ thế bị gặm đi rồi??



Cửa bị người bạo lực gõ vang, Đan Giác mới ngủ được một chút, đầu tóc rối bù, mắt còn hiện rõ quầng thâm, tức giận cầm một cây gậy bóng chày đi ra ngoài.



“Xin chào, kim chủ ba ba.” Phùng Tiếu Tiếu ý cười đầy mặt.



Đan Giác lạnh mặt: “Làm sao cô biết tôi ở đây?” Bởi vì một ít fan tư sinh, hơn nữa paparazzi năng lực quá mạnh, nên hắn thường xuyên đổi chỗ ở, chỗ này hắn mới chuyển tới không lâu, hẳn là không ai biết mới đúng.



“Tâm linh tương thông a! Tôi đi theo cảm giác, tới nơi này liền dừng lại, tôi liền nghĩ anh ở chỗ này.”



Đan Giác: “…… Nói tiếng người.”



“Bởi vì tại anh, nhà tôi bị paparazzi và fans cuồng của anh chiếm lĩnh, cho nên tôi hiện tại không có nơi đề về, anh phụ trách thu lưu tôi đi.”



Đan Giác muốn đóng cửa lại, Phùng Tiếu lập tức linh hoạt cong eo, giống như cá trạch lách qua khẽ hở giữa hắn và cánh cửa, Đan Giác kéo cũng kéo không được, đành thở dài, đóng sầm cửa lại.



Mấy ngày nay nghỉ ngơi không đủ, mắt nhắm không mở ra nổi, hắn xoa xoa đầu nói: “Tự mình tới phòng cho khách, đừng làm phiền tôi, bằng không liền đuổi cô ra ngoài.”



“Ok, tôi sẽ ngoan.” Phùng Tiếu ngoan ngoãn nói.



“A……” Đan Giác cười lạnh, hiển nhiên hoàn toàn không tin cam đoan của cô, nhưng mà hắn thực sự rất mệt, vì thế quay đầu, nhào lên giường lập tức ngủ, đến chăn cũng không đắp.



“Mệt thành như vậy……” Phùng Tiếu suy nghĩ, nếu hiện tại cô đánh thức hắn, hắn khẳng định sẽ tức chết nha.



“Tính, lần này tha cho anh đi.” Cô giúp hắn đắp chăn, lại tắt đèn, rồi mới đi ra ngoài.



- ---------------------



Có một câu kêu “trời nói có luân hồi”, cô tối hôm qua đánh thức Đan Giác, sáng nay liền bị người ta ấn chuông đánh thức.



“Hiện tại mới 5 giờ hơn a, tên biến thái nào mới 5 giờ đã tới nhấn chuông cửa nhà người khác vậy?” Phùng Tiếu từ trên giường nhảy dựng lên, túm lấy cây gậy bóng chày, đằng đằng sát khí mở cửa.



(Mị chỉ có thể nói, người không giống nhau sẽ không về chung một nhà)



“A???” Một nhân viên quay chụp đứng ngơ ngác ở cửa.



“……” Phùng Tiếu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK