Editor: May
Nói xong, Kiều Ôn Noãn giơ giơ phong thư trong tay lên, khí định thần nhàn nói với Cảnh Hảo Hảo:“Bất quá, lúc này đây cô yên tâm, trong phong thư này, tôi đưa cho cô tuyệt đối sẽ không phải khoe khoang, đồ trong này, là Lương Niên bảo tôi giao cho cô.”
Lương Niên giao cho cô?
Cảnh Hảo Hảo hơi hơi ngẩn người, ánh mắt liền nhìn về phía phong thư, nhưng vẫn luôn không có vươn tay đi tiếp.
Kiều Ôn Noãn rất kiên nhẫn đợi trong chốc lát: “Như thế nào, cô không hiếu kỳ, không tính mở ra nhìn xem sao?”
“Không sao, cô đã không mở ra, tôi mở ra giúp cô là được rồi.” Nói xong, Kiều Ôn Noãn liền mở phong thư ra, lấy từ bên trong ra một tấm chi phiếu, đưa tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo nhìn tấm thẻ kia, nhíu nhíu mi tâm, Lương Niên đưa cho cô thẻ ngân hàng, làm cái gì?
“Lương Niên nói với tôi, lúc ban đầu công ty anh ấy là do tiền của cô chống đỡ mở lên, lúc đó, cô ở tổ phim chính là kẻ chạy cờ, tiền kiếm được cũng không nhiều, rải rác tính ra, cho đến tận bây giờ, cũng chỉ mới ba bốn trăm vạn. Hiện tại cô và Lương Niên tách ra, đáy lòng anh ấy luôn băn khoăn, muốn bồi thường cho cô một chút, cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng là một chuyện phải làm, nhưng mà Lương Niên ngượng ngùng đưa tới cho cô, hiện tại tôi và anh ấy cùng một chỗ, tôi tự nhiên liền muốn giúp anh ấy chia sẻ vấn để khó khăn, cho nên hôm nay tôi đến, chính là cố ý giao thứ này cho cô.”
Kiều Ôn Noãn nói xong, liền đưa thẻ ngân hàng tới trong lòng bàn tay Cảnh Hảo Hảo, nói: “Trong tấm thẻ này chứa ba trăm ngàn, mật mã là 123456.”
Dừng một chút, Kiều Ôn Noãn tiếp tục nói: “Tuy rằng mấy năm nay, cô đi theo Thẩm Lương Niên nếm qua không ít đau khổ, không có sự giúp đỡ của cô, Lương Niên cũng sẽ không thiết lập được công ty như bây giờ, nhưng trong công ty Lương Niên, cũng không có treo tên của cô, theo lý thuyết cô không có gì tư cách phân chia tài sản của anh ấy, chỉ là Lương Niên không muốn mắc nợ cô, cho nên cố ý chuẩn bị cho cô ba trăm ngàn, coi như là một ít bồi thường những năm nay cho cô.”
Thật sự là số tiền khổng lồ, bên trong lại có thể là ba trăm ngàn...... Cô thừa nhận, cô không có nổi danh như Kiều Ôn Noãn, không có kiếm tiền tốt như Kiều Ôn Noãn, lấy không được năm trăm ngàn giúp anh vượt qua cửa ải khó khăn, cô có thể làm, chính là cắn răng chịu đựng trong cuộc sống nghèo khổ, cứng rắn tích góp từng ngàn từng ngàn để đưa cho anh dùng.
Lúc đó, cô bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, không ai hiểu được, hiện tại anh và cô tách ra, anh cho cô ba trăm ngàn, nói là bồi thường cho cô.
Ba trăm ngàn, là rất nhiều đó, là gấp mười số tiền cô cho anh...... Nhưng gấp mười thì như thế nào? So ra giá trị còn kém những tiền kia của cô rất xa
Tấm thẻ này, không phải bồi thường cho cô, mà là vũ nhục cô.
Cô thà rằng Thẩm Lương Niên cứ hảo tụ hảo tán, từ nay về sau nhất đao lưỡng đoạn, không còn liên quan nữa, chứ cô cũng không nguyện ý nhìn thấy, anh giống như là đàn ông có tiền trong phim truyền hình, lúc một người một ngã, sẽ dùng phương thức ném tiền này để giải quyết hết thảy.
Cả đời này của Cảnh Hảo Hảo, chưa từng có tức giận giống như bây giờ, nếu không phải cô cực lực đè ép cảm xúc của mình, cô nghĩ hiện tại toàn thân mình đều đang run rẩy.
Cảnh Hảo Hảo hung hăng dùng lòng bàn tay nắm bắt chìa khóa xe, xe cái chìa khóa sắc bén, trát phá của cô lòng bàn tay, cô lại không cảm giác gì đau đớn.
Cô cố gắng khống chế cảm xúc của mình, nhìn tấm thẻ ngân hàng trong lòng bàn tay trong chốc lát, sau đó liền hất tay hung hăng ném trở về trên mặt Kiều Ôn Noãn.