Mục lục
Này bác sĩ hư hỏng, em yêu anh Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương : 301








Chương 301: Tin đồn thất thiệt


“Tôi tưởng chị lại có chuyện gì” An Nguyên bực bội mà nói.


Hạ Nhược Vũ nhìn cô ấy một cách tức giận, cô còn chưa bị Mạc Du Hải doạ, thì đã bị người nhà mình dọa chết rồi, đúng là một kế hoạch sai lầm.


“An Nguyên, cũng lâu rồi tôi chưa tới đây.” Nhưng điều này cũng không bỏ đi được sự nhiệt tình của An Nguyên, cô ấy líu ríu hỏi thăm không ngừng.


“Tôi nghe nói từ bên bộ phận nhân sự, bọn họ sắp xếp cho chị đi học khoá đào tạo nâng cao phải không? Sao nhanh như vậy đã quay về rồi?” đọc full tại astory.vn nhé “Ừ, đúng vậy” Đúng là lớp học đào †ạo nâng cao, nếu thế này thì ba của cô sẽ không thể nghi ngờ được.


An Nguyên bỗng nhiên nhìn trái nhìn phải với một cách bí ẩn, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Điều này làm cho Hạ Nhược Vũ trở nên căng thẳng, nghĩ đến những lời mà Mạc Du Hải vừa nói, nói rằng cô đến công ty thì sẽ biết, không phải thuê An Nguyên để giám sát cô chứ.


Ý nghĩ ngày chỉ tồn tài trong đầu Hạ Nhược Vũ một giây, lúc sau đã bị cô gạt ra khỏi đâu.. Trừ khi đầu óc của Mạc Du Hải bị úng nước, nếu không sẽ không để cho An Nguyên làm chuyện như vậy.


An Nguyên hạ giọng nói: “Quản lý, tôi nói với chị một chuyện, lát nữa lên tầng chị đừng có tức giận đấy nhé” Trong lòng Hạ Nhược Vũ cảm thấy vô cùng kỳ lạ, làm sao An Nguyên biết được cô sẽ tức giận trước khi đi lên tầng. Tuy nhiên, Hạ Nhược Vũ cũng không nói gì, chỉ im lặng lắng nghe An Nguyên nói.


Cứ nghe cô ấy nói tiếp đi.


“Nhiều người trong công ty đang đồn rằng trưởng phòng Phượng Cửu và chủ tịch rất thân thiết.” An Nguyên thấy biểu cảm của Hạ Nhược Vũ không đúng lắm, lập tức lo lắng giải thích: “Quản lý, chị đừng giận. Chắc là những người đó điên rồi mới truyền tin lung tung như thế, chắc chắn không phải là sự thật đâu” “Nếu đã biết không phải sự thật rồi thì cô còn kể chuyện này với tôi làm gì nữa?” Hạ Nhược Vũ liếc An Nguyên một cái rồi đi vào thang máy.


An Nguyên thấy cô có biểu cảm như vậy, đành cắn môi đi theo phía sau, quan sát Hạ Nhược Vũ: “Quản lý, chị tức giận rồi sao? Xin lỗi chị, tôi sơ ý quá, lại khiến chị tức giận rồi. Nhưng tôi thật sự không cố ý đâu” Nhìn thấy vẻ mặt của An Nguyên như sắp khóc, Hạ Nhược vũ thở dài nói: “An Nguyên, cô đã ở bên cạnh tôi hai năm rồi, chắc hẳn đã biết rõ tính tình của tôi đúng không. Sau này nếu có thấy tin đồn thất thiệt như vậy thì cũng không cần truyền đạt lại. Điều này đối với bản thân cô và cả người khác đều không tốt chút nào” Không có lửa thì làm sao có khói, thật ra Hạ Nhược Vũ vấn muốn nhìn xem ai, là ai đứng đằng sau bịa chuyện, tạo ra những rắc rối này sau lưng mình. Cứ nghĩ rằng mình không ở đây, là có thể đốt lửa tạo khói hả? An Nguyên gật gật đầu, biểu cảm tỏ vẻ đã hiểu.


Quả nhiên, vừa bước vào văn phòng, cả đám người đang ầm ï như đã hẹn trước mà đồng loạt im bặt. Trên tay giống như đang chuẩn bị vào việc, thế nhưng mắt lại nhìn chằm chằm vào co.


Cuối cùng, Hạ Nhược Vũ mới thầm ho nhẹ một tiếng. Những người vừa xì xào bàn tán ban nãy như chim chóc mà tan đàn, mỗi người đề về vị trí của mình. Trong lòng thở dài, Mạc Du Hải thật sự hiểu lòng người, biết sử dụng khả năng của mình để tạo áp lực uy hiếp, đây chính là điểm mà cô cần phải học hỏi từ anh.


Thật không ngờ đến, đôi khi không phải cứ nổi giận, làm ầm lên là mọi người sẽ sợ hãi, mà là nắm chắc phong độ của mình, để cho người khác không thể nào đoán ra được rốt cuộc bản thân mình đang suy nghĩ cái gì, bọn họ mới có tâm trạng lo sợ bất an, lại không thể đoán ra được, như vậy mới làm cho người ta khó chịu.


“Gọi trưởng phòng của vài bộ phận lên đây gặp tôi” Sau khi Hạ Nhược Vũ ra lệnh, cô đi thẳng vào phòng của mình, những người khác không biết tỏ thái độ gì, chỉ biết cúi mặt xuống bàn. Cô không khỏi tự suy nghĩ, liệu có phải mình ở bên Mạc Du Hải lâu nên mới học được cái phong thái này của anh không? “Vâng, quản lý” An Nguyên như được tiếp thêm chỗ dựa, lửng thẳng tắp, vui vẻ chạy đi làm theo mệnh lệnh.


Hạ Nhược vũ còn đang suy nghĩ về việc rốt cục là Mạc Du Hải cũng sắp xếp một con mắt bên cạnh cô. Đối với con mắt lõi đời của anh, chắc chắn sẽ là một người có khả năng phi thường, vẻ ngoài bình thường không gây sự chú ý nhiều. Cho nên cô không ngừng chú ý xem, người muốn đến gần mình này là đàn ông hay phụ nữ.


Hận không thể tự hỏi trực tiếp người đó có phải gián điệp mà Mạc Du Hải phái đến không? Đáng tiếc là con mắt của cô nhìn cho đến khi sắp rơi ra ngoài, vẫn không có ai đến từ giới thiệu bản thân cả. Hay là Mạc Du Hải quên chuyện này rồi? Đang suy nghĩ nửa chừng thì cửa văn phòng bỗng có tiếng gõ: “Quản lý, các trưởng bộ phận đã đến đủ rồi” “Được, tất cả vào đi” Hạ Nhược Vũ lập tức lộ ra biểu cảm chững chạc và nghiêm túc.


Ngoài trưởng phòng kinh doanh bắc mặt, các trước bộ phận khác đều ở đây. Ai ai cũng nhìn Hạ Nhược Vũ, mỗi người bày ra một vẻ suy nghĩ khác nhau, có người quan tâm, cũng có người không quan tâm, có khinh thường, nhưng không có một ai tôn kính hay lễ phép cả.


“Sao vậy, lâu rồi tôi không ở đây, mấy người không nhận ra tôi nữa à?” Hạ Nhược Vũ dập tắt nụ cười bên mội như mọi ngày, vẻ mặt nghiêm nghị hẳn lên, cùng với một ít xấu tính lâu ngày, trông cũng có vẻ quen thuộc.


Một vài người bị đôi mắt hoa đào sắc bén của Hạ Nhược Vũ quét qua, tất cả đều không tự chủ mà lên dây cót, những suy nghĩ về Hạ Nhược Vũ của bọn họ dường như dễ dàng bị cô lật tẩy.


Khoảng thời gian này, trong công ty có một nữ vương, mang quyền lực tựa như một yêu quái. Bọn họ lại là những người kỳ cựu trong công ty, cống hiến vì công ty rất nhiều, nên không lo lắng về vị trí của mình, không một ai sợ bản thân mình bị đuổi việc cả.


Không quan tâm nhiều đến “người quản lý” này cho lắm, chỉ biết rằng cô giống như một con chim hoàng yến được nuôi trong lồng son, chưa hề trải qua khổ sở, lại càng không biết khổ trên đời sẽ như thế nào.


Mà nhìn qua lại vô cùng dễ tính, dễ nói chuyện. Theo thời gian, mọi người coi đó là điều hiển nhiên, thái độ cũng không còn tôn trọng và nghiêm túc như trước nữa. Đến giờ phút này, thì không hề coi cô như một cấp trên mà hành xử.


“Quản lý, làm sao mà chúng tôi lại không nhận ra cô chứ” “Đúng vậy, chúng tôi làm sao dám làm như vậy với quản lý chứ?” “Quản lý đúng là đi học lớp đào tạo nâng cao về, đúng là so với trước đó tốt hơn rất nhiều” Số người còn lại cũng không nói thêm gì, chỉ giương mắt theo dõi tình hình.


Hạ Nhược vũ nhìn bọn họ không khỏi nở nụ cười, thấy bọn họ trong lòng có gai, không khỏi vội vàng nói: “Đã thế rồi, vậy sao đến khi nhìn thấy tôi các người cũng không mở miệng nói một câu chào. Suy cho cùng, là không đặt tôi vào mắt” “Vẫn còn một người chưa tới mà, sao không đi mà nói người đó đi chứ?” Một người trong số bọn họ lẩm bẩm.


Hạ Nhược Vũ đâu có bị điếc? Không những thế, tai của cô còn rất thính đó. Cô chỉ thẳng vào người đàn ông vừa mới lẩm bẩm ban nãy: “Có chuyện gì mà lại không thể nói to rõ ràng ở trước mặt tôi, lẩm bẩm, thầm thì là có ý gì, nói to lên để mọi người cùng nghe đi xem nào? Người đàn ông thấy cô điểm danh tên mình có hơi do dự, nhìn những người khác thì đang hả hê chế giễu mình, anh ta bỗng nhiên ưỡn ngực, thẳng lưng đứng dậy, không còn lo lắng nữa, thẳng thắn nói ra ý kiến của mình: “Quản lý, tôi không nói sai, cô nói muốn họp, chúng tôi đều đã tới đây cả rồi, thế nhưng vẫn có một vài người chưa đến, mà những người này lại có quan hệ với những cấp trên, điều này chúng tôi không phục chút nào?” Những người còn lại mặc dù không nói ra, nhưng mà biểu cảm của họ đều đang đồng tình với ý kiến của người đàn ông này.


“Ồ, cấp trên nào vậy? Nhà họ Hạ của chúng tôi chỉ có một người có chức ở đây, ý anh là tổng giám đốc và người đó có quan hệ ấy hả?” Hạ Nhược Vũ cười lạnh mà nói, xem ra là lâu rồi không răn đe mấy người này, để cho bọn họ được đằng chân lân đằng đầu.


“Quản lý, cô cũng thấy được là cho đến thời điểm này, trưởng phòng Phượng Cửu vẫn chưa tới, cô ta cũng đâu có tôn trọng cô.” Người đàn ông ngày thốt ra, không khí bỗng nhiên đặc quánh lại. Mặc dù chủ tịch là ba của Hạ Nhược Vũ, nhưng còn có rất nhiều ban giám đốc khác, người đàn ông này chính là người của ban giám đốc xếp vào công ty làm gián điệp mà soi mói.


Nói chuyện đương nhiên cũng không nể mặt ai cả.


















  • Trước


  • Tiếp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK