Chương 2.2: Thứ quý giá nhất gì đó
"Thật sự không về?" Lục Tử Hi vội vàng kéo cổ tay Lệ Thiển Lạc chạy nhanh lên tầng, vào thang máy, Lệ Thiển Lạc dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Lục Tử Hi, vẻ mặt mê mang.
"Hiện tại tớ nói cho cậu một chuyện, cậu... Phải chuẩn bị tốt tâm lý." Sớm muộn gì cô cũng phải biết, hiện tại điều quan trọng nhất là phải trấn an cảm xúc của cô.
Vào trong nhà của Lục Tử Hi, Lục Tử Hi trầm mặt xuống, cứ mãi cường điệu, "Thiển Lạc, tớ cho cậu xem video clip này, nhưng cậu nhất định phải làm tốt chuẩn bị trong lòng."
"Lục Tử Hi, video clip gì đáng để cho cậu nghiêm túc như vậy." Bình thường Lục Tử Hi đều là cà lơ cà phất, rất ít khi như vậy.
Chẳng lẽ là video đêm qua cô thất thân bị người đàn ông kia tung lên mạng rồi ? Không phải đâu... Sao cô lại thảm thế được!
Lệ Thiển Lạc mang vẻ mặt cầu xin nhìn Lục Tử Hi, "Đêm qua bản thân tớ cũng không biết sao lại như vậy, sao lại..." Lên giường với người khác, hiện tại sẽ không phải cả thành phố đều biết rồi chứ, cô còn biết sống thế nào đây... Lệ Thiển Lạc còn quay mòng mòng như ngựa thần lướt gió.
Lục Tử Hi thì trực tiếp đưa cô đến trước máy vi tính, mở video clip anh ta đã xem vài lần ra, trong clip là một đống phóng viên nhốn nháo chen lấn nhau giơ micro lên.
Bối cảnh trong video clip không giống như trong khách sạn kia khiến Lệ Thiển Lạc thôi tưởng tượng, may quá, may quá, dọa chết cô rồi. Không đúng, đây là công ty của cha cô, chẳng lẽ chuyện đêm qua đã nháo đến tai cha cô rồi...
"Xin chào các bạn đang xem mạng, tôi là Lưu Giai Tuệ phóng viên tin tức của Đế Thành, hôm nay có người cung cấp tin tức cho tôi nói tổng giám đốc tập đoàn Lệ thị, ngài Lệ Hiến Trình tham ô, nhận hối lộ, tham ô công quỹ, bán cổ phần công ty lấy tiền mặt và âm thầm rửa tiền từ những giao dịch phạm pháp, hiện tại chúng ta hãy cùng nhau tiến vào tập đoàn Lệ thị để xem tình huống cụ thể nhé."
Cha? Tham ô nhận hối lộ? Tham ô công quỹ? Bán cổ phần công ty lấy tiền mặt? Rửa tiền đen?"Nói hươu nói vượn, làm sao có thể?" Tính cha chính trực công bằng, quang minh lỗi lạc làm sao có thể làm việc này!
"Trước đừng kích động, xem cái này đã." Lục Tử Hi an ủi cô xong, chỉ có điều video sau còn tệ hơn nữa...
"... Xin chào các bạn, hiện tại tôi đang có mặt tại phòng họp cấp cao của tập đoàn Lệ thị, ngẫu nhiên có thể nghe được một vài tiếng cãi vã kịch liệt bên trong, có thể thấy tình huống bên trong không quá thuận lợi."
Sau đó, video clip trực tiếp chuyển đến cảnh cửa phòng họp được mở ra, người bên trong đều là những quản lý cấp cao mà Lệ Thiển Lạc đã từng gặp qua. Còn chưa thấy mấy cổ đông lớn, người đi ra sau cùng là giám đốc Thích Trạch Minh cùng phó giám đốc Thích Vân Trung của tập đoàn Lệ thị, không thấy bóng dáng Lệ Hiến Trình đâu.
Phó giám đốc Thích Vân Trung mang theo vẻ mặt hồng nhuận đối diện truyền thông, nói cho mọi người biết, "Thật đáng tiếc, tổng giám đốc Lệ đã từ chức, từ hôm nay trở đi tôi, Thích Vân Trung sẽ tiếp nhận toàn bộ công việc của Lệ Hiến Trình, sau này hi vọng mọi người có thể chiếu cố nhiều hơn, cảm ơn!"
Sau đó đều là những câu hỏi tạp nham của các phóng viên, trong đầu Lệ Thiển Lạc trống rỗng, Lệ thị là tâm huyết mấy chục năm của cha cô, sao lại biến thành của bác Thích rồi ? Bác Thích là người anh em tốt của cha cô, Thích Trạch Minh là thanh mai trúc mã kiêm bạn trai ba năm của cô, hiện giờ cô buộc lòng phải suy nghĩ lại về hai người này.
"Đưa tớ đến công ty." Sau một lúc lâu, cô mở miệng nói, giọng nói yếu ớt.
Lục Tử Hi không nói hai lời khép máy tính lại, cầm chìa khóa đi tới bãi đỗ xe dưới mặt đất, dẫn theo Lệ Thiển Lạc đến tập đoàn Lệ thị.
Giữa trưa, nắng hè gay gắt, lúc tới tập đoàn Lệ thị, Lệ Thiển Lạc có cảm giác cô sắp bị tróc mất một lớp da rồi, thời tiết khô nóng, khiến cho tâm tình cô cũng trở nên phiền não.
Vào đại sảnh của tập đoàn Lệ thị, không khí mát rượi khiến cho tâm tình con người ta thư thái hơn chút.
………….