Buổi chiều cuối tuần nhàn nhã, Vu Đồ rửa chén xong đi thư phòng viết luận văn, Kiều Tinh Tinh cũng đi cùng xem một hồi, phát hiện như sách trời, mang lên một ly trà hoa hồng liền tránh sang so pha xem kịch bản.
Mới xem hai tập, đang chuẩn bị vào trạng thái, thì bạn thân tự xưng "800 cảnh diễn" gọi điện sang đây.
Kiều Tinh Tinh đi ra ngoài nghe điện thoại.
Trong điện thoại bạn thân giọng nói kích động, "Nghe nói lúc cậu quay Hoàng Sa bạn trai đến thăm ban, làm Chu Tiểu Kỳ tức chết rồi?"
"... Phim cũng đóng máy lâu rồi, cậu nghe được ở đâu?"
"Mình chỉ vừa nghe nói, ha ha ha, nhưng làm mình vui muốn chết. Mình mặc kệ, mình muốn gặp bạn trai cậu, thật sự là nhân tài."
"Được, chờ cậu rảnh thì cùng ăn cơm."
"Hôm nay được không? Buổi tối mình không có thông cáo, hai người đến nhà mình ăn cơm chiều, nhà ở Thượng Hải tháng 8 mình đã vào ở mà cậu còn chưa qua đâu, mình bảo người mang cua lớn tới, loại 6 lạng một con. Bộ phim của mình cuối cùng cũng đóng máy, cũng coi như tới chúc mừng."
"Chắc là được, mình đi hỏi anh ấy đã."
"Chắc là??? Còn cần hỏi?" Bạn thân liền tức giân, "Mình mời khách đấy, mình là ai, Trần Tuyết, anh ta biết mình nổi tiếng thế nào không? Mình mời khách còn có thể không đến?"
Kiều Tinh Tinh: "... Bạn gái ảnh cũng rất nổi tiếng, cậu giỏi lắm hả?"
Kiều Tinh Tinh cúp điện thoại, trở lại thư phòng, chạy đến trước bàn đọc sách của Vu Đồ.
Vu Đồ ngước nhìn, Kiều Tinh Tinh hỏi: "Anh biết Trần Tuyết chứ?"
Vu Đồ nhớ mang máng đã nghe Kiều Tinh Tinh nhắc tới mấy lần: "Bạn thân của em? Có phải lần trước không cho anh xem bộ phim bạn trai cũ của cô ấy đóng?"
Kiều Tinh Tinh: "... Chuẩn rồi, cô ấy nói tối nay mời chúng ta ăn cơm tối."
"Được." Vu Đồ nhìn đồng hồ, "5h30 xuất phát có kịp không?"
Kiều Tinh Tinh giơ tay ok.
Vu Đồ cầm lấy quai cầm của chiếc ly pha lê xinh xắn (Kiều Tinh Tinh mới mua) uống một ngụm trà, không khỏi nhíu mày lại.
Kiều Tinh Tinh: "Sao vậy?"
"Quá ngọt."
Anh đưa ly đến bên môi cô, Kiều Tinh Tinh liền giữ tay anh uống một ngụm, "Đúng là hơi ngọt, cho hơi nhiều mật rồi."
Cô cầm ly chạy vào phòng bếp, "Em thêm ít nước cho anh."
"Em uống đi, lấy cho anh cốc nước lọc."
Tiếng Kiều Tinh Tinh xa xa từ phòng bếp truyền đến, "Không được đâu, hôm nay em đã uống một ly rồi, uống nữa sẽ béo."
Vu Đồ: "... Vậy em bỏ hết hoa bên trong ra."
Đi gặp bạn thân của mình, Kiều Tinh Tinh liền lười trang điểm, đợi Vu Đồ tạm xong việc, đổi bộ quần áo liền đi. Dọc đường không ngừng nhận được tin nhắn của Trần Tuyết.
Trần Tuyết: Mình gọi Đoạn Ngô và ảnh đế Chu, được chứ.
Tinh Tinh: Không vấn đề gì.
Đều là bạn bè quen thuộc.
Tinh Tinh: Họ cũng ở Thượng Hải?
Trần Tuyết: Bộ phim sắp tới của mình là hợp tác với họ, hôm qua đều cùng nhà sản xuất ăn cơm mà, vừa rồi hỏi họ vẫn chưa đi, liền gọi đến.
Trần Tuyết: Được rồi, cơm nước xong chơi mạt chược không?
Tinh Tinh: Không chơi, thế muộn quá, ấy còn cần về viết luận văn.
Trần Tuyết: Bạn trai cậu không phải đi làm sao? Viết luận văn gì?
Tinh Tinh: Cậu hiểu sai về cơ cấu của nghiên cứu khoa học = =
Trần Tuyết: Mình hiểu mà!
Trần Tuyết: Yên tâm, bọn này cũng sẽ biểu hiện một bầu không khí vô cùng học thuật!
???
Cô ấy đang nói gì? Không khí học thuật gì đây?
Kiều Tinh Tinh bỗng nhiên bắt đầu lo lắng.
Quả nhiên.
Đến nhà Trần Tuyết, bác gái ra mở cửa, vừa mới đi vào cửa chính, chỉ nghe thấy một giọng nam hùng hồn mà khàn giọng kêu lên: "Chúng ta phải cứu bọn họ!"
Kiều Tinh Tinh: "..."
Đây là đang làm gì?
Đi đến huyền quan, nhìn về phía phòng khách, chỉ thấy ba vị nam thanh nữ tú đứng trong phòng khách, trong tay đều cầm kịch bản, đang cầm kịch bản đối diễn.
Kiều Tinh Tinh tuyệt đối không nghĩ tới bầu không khí học thuật như này.
Vu Đồ hình như cũng ngơ rồi?
Nhìn thấy hai người bọn họ, ba người trong phòng khách dừng lại, sau khi chào hỏi, ảnh đế chu vẫn luôn được khen là "nam thần quốc dân" lạnh lùng giải thích: "Tháng sau chúng tôi sẽ quay phim, cho nên nhân dịp mọi người đều ở cùng nhau thì đối diễn." Cảnh tiếp là diễn nhóm, Tinh Tinh đến đây diễn hộ một nhân vật đi?"
Anh ta nhìn về phía Vu Đồ, "Không ngại chúng tôi chiếm dụng một ít thời gian của Tinh Tinh chứ?"
Vu Đồ lễ phép nói, "Đương nhiên là không."
Kiều Tinh Tinh vẻ mặt mơ hồ đi tới, Trần Tuyết đưa kịch bản của mình cho cô xem, "Cậu diễn nhân vật này?"
...
Không đúng... Phim điện ảnh của mấy người này đâu liên quan tới cô nha!
Kiều Tinh Tinh cực kỳ ấm ức, rõ ràng cô đang nghỉ phép mà, kết quả lại bị lừa tới tăng ca?
Kiều Tinh Tinh ban đầu muốn miễn cưỡng đáp diễn, nhưng Vu Đồ an vị trên ghế sa lon nhìn xem, cô sao có thể thua người khác, không thể không nghiêm túc tập trung tinh thần biểu diễn.
Diễn xong một đoạn, 4 vị diễn viên xúm lại làm bộ thảo luận kịch bản.
Trần Tuyết thấp giọng hỏi Kiều Tinh Tinh: "Học thuật không? Văn nghệ không?"
Ảnh đế cũng ghé khuôn mặt đẹp trai lừa bịp lại thì thầm nói: "Lúc đầu chúng tôi cũng đang chơi đùa đánh bài, nghe được hai người đã tới, lập tức thu bài lại bắt đầu đối diễn."
Đoạn Ngô: "Bọn này tuyệt đối là tốc độ nhập vai diễn cấp chuyên nghiệp."
Trần Tuyết: "Liền hỏi cậu có thấy không khí học thuật thể hiện không? Có phải có một loại không khí nghệ thuật? Hoàn toàn không thua nhà học bọn họ đúng không?"
Kiều Tinh Tinh không muốn lên tiếng, thầm nghĩ quay lại đoạn đối thoại này cho người hâm mộ của bọn họ xem.
Xem xem nam thần nữ thần của mấy người, sụp đổ chưa sụp đổ chưa?! (hình tượng sụp đổ)
Sau đó Kiều Tinh Tinh lại bị bọn họ lôi kéo diễn một đoạn, sau khi kết thúc bốn người về ngồi trên ghế salon, Kiều Tinh Tinh cảm giác linh hồn của bản thân cũng mệt mỏi. Vu Đồ vẫn luôn ngồi bên cạnh xem, lúc này dáng vẻ như đang có điều suy nghĩ, Kiều Tinh Tinh không tránh khỏi khẩn trương hỏi: "Sao vậy?"
Chẳng lẽ vừa rồi so sánh với ảnh đế thì cô phát huy không tốt?
Vu Đồ chần chừ, hỏi: "Đây là phim điện ảnh khoa học viễn tưởng?"
Kiều Tinh Tinh nói: "Đúng vậy."
Vu Đồ trầm ngâm một chút nói: "Đoạn mọi người vừa diễn, có một bug (lỗi) khi mô phỏng vật lý học.
Ảnh đế lập tức xem lại,
Sau năm phút, ảnh đế liền nói lại bug Vu Đồ chỉ ra với biên kịch, mười phút sau, biên kịch nổi tiếng trong nghề hỏa tốc gọi điện thoại tới tham khảo ý kiến Vu Đồ.
Trong phòng khách liền đã nói tới một đống những thứ làm người nghe không hiểu, Trần Tuyết kéo Kiều Tinh Tinh vào phòng bếp, nhiều chuyện: "Bạn trai cậu quá đẹp trai, mình chứng nhận vị soái ca này thực sự đẹp trai, lại có học vấn, bảo sao có thể nghiền ép bạn trai phú nhị đại* của Chu Tiểu Kỳ."
*phú nhị đại: "thế hệ siêu giàu thứ hai", cụm từ này dùng để chỉ tầng lớp các cậu ấm cô chiêu được sống cuộc sống xa hoa từ trong trứng nước, hầu như họ đều là con của những chủ tập đoàn, công ty lớn. (có tiềm lực kinh tế)
Ngoài ra còn tinh nhị đại (con cái của mình tinh) và hồng nhị đại (thế hệ thứ 2 của những người trong quân đội, đóng góp cho quân sự chính trị quốc gia)
Cô ấy bỏ đi dáng vẻ ưu nhã của nữ minh tinh, lôi kéo tay Kiều Tinh Tinh hưng phấn bừng bừng nói, "Cuối cùng mình cũng biết vì sao cậu tìm anh ra rồi, đổi lại là mình mình cũng muốn nha."
Kiều Tinh Tinh: "... Cho nói lại."
Trần Tuyết: "Ah, mình chính là muốn biểu đạt ý tán thưởng thôi, người yêu bạn thân sao có thể ham hố chứ."
Kiều Tinh Tinh miễn cưỡng vừa lòng.
Trần Tuyết bắt đầu pha cà phê, cô ấy dùng cớ này kéo Kiều Tinh Tinh vào bếp. "Thực ra thì lần này cậu yêu đương, người trong giới cũng có người mỉa mai, nói cậu ngàn chọn vạn chọn lại tìm một kỹ sư. Trước kia mình cũng không rõ vì sao cậu không chọn ông chủ Tô, con người Tô Dã này, mặc dù có chút khuyết điểm, nhưng đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền có ai mà không kiêu ngạo. Cơ mà bây giờ nghĩ lại, anh ta ngoại trừ thỏa mãn lòng hư vinh, cũng không có ưu điểm gì. Tiền thì chúng mình tự kiếm được, liền chọn người mình thích thôi, đối phương kiếm được bao nhiêu không phải điểm trọng yếu."
Kiều Tinh Tinh tức giận nói: "Vốn dĩ không có chọn, cảm ơn!"
"Biết rồi~" Trần Tuyết kéo dài âm điệu, "Nhưng mà Tinh Tinh, giả dụ, cậu không phải diễn viên, không kiếm được nhiều tiền như vậy, vẫn tìm bạn trai hiện giờ của cậu sao?"
"Mình xinh đẹp như vậy, lại chăm chỉ, sao có thể không kiếm ra tiền, làm mc cũng tài nguyên cuồn cuộn nhé?"
"Vậy nếu như vận khí của cậu không tốt không kiểm được thì sao?"
Kiều Tinh Tinh liếc cô ấy, cảm thấy cô ấy quả thực mơ hồ cần thông não để hiểu logic của vấn đề, "Cậu ngốc à, nếu thật như vậy, đương nhiên càng phải giữ chặt anh ấy chứ."
Trên đường trở về, khóe miệng Vu Đồ luôn treo ý cười, Kiều Tinh Tinh tiến tới nhìn anh, "Anh vui vẻ chuyện gì, bởi vì biên kịch người ta tới học hỏi?"
"Không phải." Vu Đồ trả lời cô, "Anh vui vì bạn gái đặc biệt thông minh, vô cùng logic."
Kiều Tinh Tinh chớp chớp mắt. Đây là đang khen cô sao? Tuy không biết tại sao, nhưng không chút nào trở ngại cô nhân cơ hội tự sướng, "Anh giờ mới biết."
Nhưng không đầu không đuôi khen cô vẫn là không đi đến đâu, cô truy hỏi: "Anh từ ví dụ cụ thể nào mà nhìn ra được?"
Ví dụ cụ thể?
Vu Đồ nghĩ đến trước đó anh đi phòng bếp tìm cô ngoài ý muốn nghe được lời cô nói "Đương nhiên càng phải giữ chặt anh ấy chứ", mỉm cười nói: "Ví dụ như, em lấy toàn bộ cua chưa nấu nhà người ta mang về."
- ---------------------------------------------
Editor: Ở nhà cả ngày và nghe tiếng mưa rơi thôi!
- ---------