Ấy thế.mà đến trường tôi vẫn phải cố tỏ vẻ bình thường với bọn bạn, vẫn cười đùa vui vẻ, vẫn những kèo AOE nảy lửa và tuyệt nhiên tránh mặt T hoàn toàn. Nói là k theo đuổi T nhưng ngày lại ngày tôi âm thầm ngắm T từ phía sau, mỉm cười khi thấy T cười và bực tức khi có ai đó trêu chọc T. Cho đến một ngày....
Hôm đó là thứ bảy, trường tôi có thông lệ là hàng tuần lớp trưởng hoặc bí thư các lớp sẽ thay phiên nhau nhận xét thi đua của các chi đoàn trong trường. Mà để nhận xét dc tất nhiên phải gặp đội sao đỏ để lấy thống kê thi đua, đen đủi cho tôi là hôm đó con Lan lớp trưởng nó nghỉ, tôi là bí thư nên phải thay nó đi lấy cái thống kê đó. Mà đi lấy thì chắc chắn phải đụng mặt T, điều mà tôi không muốn chút nào cả.
Lững thững xach cuốn sổ lên văn phòng đoàn trường mà trong đầu nghĩ trăm phương ngàn kế để k phải giáp mặt T, suy nghĩ.mãi mà không có cách nào hiệu quả tôi tặc lưỡi phó mặc cho số phận.
Lên tới nơi đã thấy mọi người đông đủ cả duy chỉ.có T là tôi chưa thấy đâu, tuần này lớp tôi nhận xet nên tôi dc ngồi chính giữa, bên cạnh thầy bí thư đoàn trường và con mập mà đã nhắc đến ở chap 1 . Đang hý hửng là sẽ không phải giáp mặt T thì có tiếng ồn ào phía cửa, T và thằng Hoàng đi vào, vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ. Sững sờ một chút nhưng tôi tặc lưỡi nghĩ "thôi thế là đúng, họ đẹp đôi mà" bên dưới thì k ngớt vang lên tiếng xì xào to nhỏ, đứa thì khen, đứa thì chế, đứa thì GATO với T. Haiz đúng là miệng lưỡi thế gian, chả đâu vào đâu cũng đưa ra bàn luận chuyện bé lại xé ra to. nhác trông thấy tôi mặt T có chut thay đổi, không nói chuyện với thằng Hoàng nữa mà đi thẳng về chỗ ngồi đối diện với tôi.
Cả buổi họp hôm ấy, tôi cố ra vẻ bình tĩnh ghi ghi chép chép những báo cáo của sao đỏ từng lớp nhưng thật ra là tôi đang căng thẳng tột độ, mồ hôi tay ra đầm đìa khiến chốc chốc tôi lại phải lau vào vạt áo. Rồi đến phiên T báo cáo, vô tình tôi lại bắt gặp ánh mắt T, ánh mắt đầy vẻ lo lắng xen lẫn hậm hực trong đó.
Kết thúc buổi họp, tôi phải ở lại để phụ thầy bí thư kê lại bàn ghế và dọn dẹp loa đài, đang lúi húi tháo món dây rợ lằng nhằng thì một cục giấy vo tròn bay vào trước mặt tôi, quá quen với trò thư đạn này tôi nhặt lên mở ra xem, bên trong là dòng chữ :
- tớ đợi ở gốc xà cừ sân sau, không gặp không về. ký tên : T
Giật mình tôi quay lại phía sau thì không thấy ai, bất giác tôi tủm tỉm cười " nàng này cũng nhiễm phim tàu khựa như mình ah, làm ra vẻ quan trọng thế nhỉ, mình không ra xem làm gì dc nhau"
Tôi vo lại tờ giấy ném vào thùng rác rồi lại lúi húi làm nôt công việc dang dở. Thu dọn xong lúc đấy cũng hơn 12h trưa rồi, tôi hỏi mượn thầy bí thư cây đàn về nhà chơi mấy hôm rồi xách cặp ra về. Chợt nhớ ra cái hẹn với T tôi tặc lưỡi
" giờ này thì chắc T cũng về rồi còn gì nữa, nắng thế này ai hâm mà đợi mình" nghĩ vậy tôi leo lên xe phóng như bay để chạy trốn cái nắng gay gắt ban trưa. Đang hì hụi đạp xe thì dt rung, là thằng P gọi.
- alo thằng chó mày với cái T đi đâu mà giờ này mày không đưa nó về.
- ơ đờ mờ bố có phải bảo mẫu éo đâu mà hỏi bố, m say nắng ah?? tôi nổi cáu.
- say say cmm. Cái T nó bảo hẹn gặp mày nói chuyện nên bảo tao về trước giờ này chưa thấy nó về, gọi điện thì thuê bao bố mẹ nó mà biết thì tao xong xác. thằng P nói đầy vẻ lo lắng.
Đến lúc này thì tôi chột dạ, "chả.nhẽ T vẫn đợi mình" vội vã tắt máy, tôi quay ngoắt xe lại phóng như bay về phía trường, trong đầu nhen bao suy nghĩ.
" giờ này trường vắng, sân sau bọn trẻ trâu hay tụ tập T ở đấy một mình k biết có sao không, trời thì nắng to thế này chứ" Ngổn ngang suy nghĩ tôi vứt vội con xe vào bờ tường rồi trèo qua tường rào vào sân sau. Cái sân này khá rộng tiêu chuẩn là 1 sân bóng 7 người và 2 sân bóng chuyền, nó có đường vào nhưng phải đi vòng một đoạn nên tôi chọn cách trèo rào
Vào đến sân trường cái nắng phả vào mặt tôi hầm hập, rút điện thoại gọi T thì một giọng nói quen thuộc vang lên "thuê bao quý khách vừa gọi....". Không giữ nổi bình tĩnh, tôi gọi toáng lên.
-T ơi, T ơi ......
Chẳng ai thưa, chỉ có tiếng ve ra rả trên tán cây và tiếng vọng của tôi đáp lại, mệt mỏi, thất vọng, tôi ngồi thụp xuống gốc xà cừ tay đấm thùm thụp xuống đất mà trách bản thân mình vô tâm, nếu lúc ấy mình bỏ ra 2p ngó qua chỗ này thì giờ mọi chuyện sẽ khác, T mà có chuyện gì thì cả đời này tôi k thể tha thứ cho bản thân mình mất.
Đang lúc tuyệt vọng chợt một bàn tay ai đó vỗ vào vai phải tôi, theo phản xạ tôi quay qua bên phải thì giật mình tập hai khi không có ai, liền lúc đó T từ phía bên trái tôi nhảy ra (công.nhận là e ý chơi trò này độc thật, lần nào kug lừa dc tôi, hỏi bí quyết thì e nói là hiểu tôi )
- hù, ngạc nhiên chưa, có đứa sắp khóc kìa lê lêu. Rồi đưa hai tay kéo phùng má ra nhìn yêu lắm.
Đến lúc này thì tôi mừng ra.mặt, quên hết mọi thứ đứng bật dậy ôm chầm lấy T và nói.
- T đi đâu mà tớ gọi k dc, có biết tớ lo lắng thế nào không, có biết tớ gọi khàn cả cổ rồi không hả.... tôi làm một tràng dài lê thê mà không nhận ra.mình đang làm một điều quá lố
- tớ biết, nhưng bỏ tớ ra sắp nghẹn chết người ta rồi này...
Nghe T nói xong tôi mới sực tỉnh và buông T ra, cho tay gãi đầu chống ngượng.
- hì tớ xl, tại thấy T không sao tớ vui quá. Mà T đi đâu mà tớ gọi k dc
Lúc này T lại đỏ mặt, tay lại vân vê mái tóc trả lời.
- tớ ngồi ở ghế đá phía sau kia đợi V . Nghe nhạc xong ngủ quên mất, điện thoại sáng a P lấy chơi army chắc hết pin hihi
- hết chịu cô luôn, đồ con nợn hehe. tôi chọc.
- á dám trêu tớ hả, chết này. Nói là kèm hành động, T lao tới đấm tôi tới tấp, tôi chả buồn né coi như cho bõ bao ngày qua.tránh mặt T, lúc này thì bức tường mang tên mặc cảm dường như bị xóa bỏ, tôi chẳng còn muốn nó tồn tại nữa, mặc xác nó. Tôi chỉ biết rằng bên cạnh T là tôi hạnh phúc.
- thôi tớ xin, tớ biết tội rồi huhu mà T đợi tớ có chuyện gì thế. Tôi gợi chuyện để tránh trận đòn của T
- làm gì hả, này thì làm này, làm này. Sau câu làm này thì lại là một cái đấm hùm hụp vào lưng làm tôi đau điếng. Cậu đi đâu mà gần tuần nay không thèm trả lời tin nhắn của tớ, tránh mặt tớ, gọi thì k thèm nghe định chọc tức tớ ah. T tiếp nhưng lúc này k đánh nữa.mà hai tay chống nạnh, giọng hậm hực vào giọt mồ hôi li ti trên trán làm khuôn mặt đỏ hồng lên đáng yêu bao nhiêu
Tôi không trả lời T, quay ra ghế đá ngồi trầm ngâm, T cũng đi theo và ngồi xuống bên cạnh tôi. Không ai nói với ai câu nào, một lát sau tôi.mở lời.
- tớ thấy bảo T với Hoàng lớp 11a là một đôi, tớ không muốn Hoàng hiểu nhầm, thế thôi.
Một thoáng ngạc nhiên hiện ra trên mặt T, rồi.nàng mỉm cười nói.
- ai bảo với cậu thế, tớ với anh Hoàng chỉ là bạn bình thường thôi, hơn nữa nếu có là một đôi đi.nữa thì cũng chả ảnh hưởng tới việc tớ với cậu là bạn được. Đồ hâm.
Thực ra tư giây phút ôm T thì tôi cũng đã xóa bỏ cho mình cái mặc cảm kia rồi, cho dù T vs th Hoàng có yêu nhau thì tôi vẫn là bạn vs T, chỉ cần T vui là tôi cũng vui lây ( khô vi lôn va luae )
Đang định nói thêm một câu thì bụng tôi sủi lên ục ục, tính tôi nó thế, đói là không chịu dc bụng nó biểu tình ngay.
Quay qua T thấy T đang bụm.miệng cười, chắc nàng cuzng nghe thấy rồi hjx.
- thôi tớ với T đi ăn cái gì đã đi, chứ từ nãy tới giờ đi tìm.trẻ lạc mà đã được gì vào bụng đâu. Tôi lại trêu T.
- này muốn ăn đòn nữa hả. T nói mà dứ dứ cái nắm đấm về phía mặt tôi.
- hì đâu dám, thôi mình đi ăn bánh kem nhá chứ tớ đói lúc nữa là lả ra đây mất
-hihi đúng ý tớ. T hưởng ứng.
Nói rồi T đứng dậy nhảy chân sáo ra phía cổng bỏ lại tôi đằng sau với một đống đồ lỉnh kỉnh của nàng.
Ra với em cào cào chiến đang nằm chỏng chơ bên rào, tôi rút máy gọi báo cho thằng P biết để nó khỏi lo, thằng bé mừng như bố cho quà ,cũng may là bố mẹ T hôm nay đi xuống cơ sở hết nên không ai biết. Cơ hội đây rồi
hết chap, mai lại có các bác nhớ , bác nào đọc thì cho e cái còm men khích lệ tinh thần với.