• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 83: Giỏi hơn những gì tôi nghĩ




Hàm Hinh biết bản thân mình bị trêu đùa, nhưng những người ở xung quanh này không phải ai cũng có thể chơi đùa được. Nếu như hiện giờ cô ở gần anh một chút thì ngày mai toàn bộ tập đoàn Mộ Thị sẽ dùng nước bọt dìm chết cô.



Cô, xứng với ba chữ Mộ Dịch Kỳ này sao?



Hàm Hinh im lặng đi sau anh, không muốn bất kì ai chú ý đến mình.



Đám người này đều là những trợ thủ đắc lực của Mộ Dịch Kỳ. Còn cô ở trong công ty chỉ là con bé phụ trách đun trà rót nước, dù bây giờ cô ở đây, nhưng lại chẳng có một chút tác dụng gì.



Mộ Dịch Kỳ đi đầu, bận rộn đàm phán công việc với đối tác với của thành phố S.



“Sớm đã nghe nói Tổng giám đốc tập đoàn Mộ Thị tuổi trẻ tài cao, còn trẻ như vậy mà đã có thể trở thành người kế nhiệm, tài năng vô cùng, thật sự khiến tôi khâm phục”



“Tổng giám đốc Mạnh khách sáo rồi, ngài coi trọng tôi quá”



Mộ Dịch Kỳ không mấy quan tâm những lời khen ngợi như thế này, trên mặt vẫn giữ vẻ bình thản điềm tĩnh, báo trước một điều chắc chắn là việc như thế này sẽ tiếp tục xảy ra.



“Đâu có, tổng giám đốc Mộ còn trẻ như vậy đã ngồi vững trên vị trí này, ông Mộ đúng thật là không nhìn nhầm người, ngài quả thật là nhân tài”



Đọc FULL bộ truyện tại đây.



Tổng giám đốc Mạnh của thành phố S không ngừng tán dương Mộ Dịch Kỳ, ánh mắt lẫn lời nói đều bày tỏ sự ngưỡng mộ dành cho anh.



Chỉ có điều Mộ Dịch Kỳ vẫn lạnh lùng bình tĩnh, không trả lời, cũng không tỏ ra miễn cưỡng.



“Tổng giám đốc Mộ này, buổi họp mặt ngày hôm này cũng coi như thành công rồi. Vậy thì sau đấy, chúng ta sẽ soạn thảo hơp đồng, được chứ?”



Tổng giám đốc Mạnh vô cùng hài lòng về đối tác mới này, cảm giác giống như đang độc thân rồi tự dưng có một người vợ, chỉ muốn mau mau chóng chóng động phòng.



Nếu có thể kí hợp đồng với Tập đoàn Mộ Thị, chính là thu được lợi ích về lâu về dài!



Chỉ cần dám nghĩ dám làm, chắc chắn sẽ không có chuyện thất bại trắng tay!



Mộ Dịch Kỳ nhìn thấu tâm tư của ông ta, gật đầu, sau đó, Từ Du xuất hiện cùng với một phần văn kiện quan trọng.



Mở ra nhìn qua một chút, nội dung bên trong đều liên quan đến vấn đề sau hợp tác, phân chia nghĩa vụ và lợi ích của hai bên.



Vấn đề lợi ích của tập đoàn Mộ Thị cùng với công ty khác.



Tên không giống nhau, nói cách khác, chính là các công ty khác muốn hợp tác với Mộ Thị đều dựa trên những văn kiện này.



Đối với một người làm kinh doanh mà nói, không có tình bạn vĩnh cửu chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Đây là thỏa thuận hợp tác mà Mộ Dịch Kỳ đặt ra, những gì mà anh làm, tất cả đều vì một mục đích đem lại lợi ích lớn nhất cho Mộ Thị.



“Cái này...”



Tổng giám đốc Mạnh sau khi xem thỏa thuận hợp tác xong, sắc mặt khẽ biến, không còn vẻ nhiệt tình như vừa nãy, chỉ còn lại vẻ âu sầu ảo não.



“Sao vậy tổng giám đốc Mạnh? Không quen sao?”



Mộ Dịch Kỳ là ai cơ chứ, chỉ cần nhìn một chút thôi là nắm bắt được ngay điểm mấu chốt. Trên thế giới này, người muốn hợp tác với Tập đoàn Mộ Thị có hằng hà vô số, nên quyền chủ động trong tay anh vô cùng lớn, và tất nhiên những gì có thể giữ lại được, cũng càng lúc càng nhiều.



Vấn đề lợi ích này, đứng trên lập trường của anh sẽ chia theo tỉ lệ 8:2, phần lớn hơn chắc chắn là thuộc về anh, mà đối với nhiều công ty khác, đây là điều mà không ai dám mạo hiểm.



“Tổng giám đốc Mộ, như thế này có phải là quá ít hay không?”



Tổng giám đốc Mộ chống hai khuỷu tay, xem qua điều khoản thỏa thuận, sau đó ném sang một bên.



“8:2 là 8:2, ngài cùng người khác 5:5, ngài 50 người ta 50. Nhưng chỗ tôi đây là 10 ngàn tỷ, tôi 8 ngàn tỷ, anh 2 ngàn tỷ. Như vậy thì ngài muốn 8:2, hay là muốn 5:5, ngài tính thử xem?”



Mặc dù lời nói có chút khoa trương, nhưng dựa vào giọng điệu của Mộ Dịch Kỳ, điều này với anh ta mà nói quả thật chẳng phải là chuyện gì quá to tát.



Chỉ với một dự án tập đoàn Mộ Thị chẳng mấy chốc có thể thu về vài trăm triệu.



Phần lớn các chuỗi công nghiệp sản xuất dưới danh nghĩa của tập đoàn đều có cơ hội mở rộng phát triển, đến lúc đó thì không cần bận tâm đến vấn đề tiền bạc nữa.



“Tổng giám đốc Mộ, có thể tăng... tăng thêm 10% nữa hay không? 10% thôi cũng được?”



Tổng giám đốc Mạnh có vẻ rất gấp rút, dường như đã đưa ra được quyết định, nhưng nếu như phân chia lợi nhuận 8:2, thì tiền mà ông ta vào chỉ có thể thu hồi lại vốn nếu như lợi nhuận đạt đến con số mà anh vừa nói. Vậy thì trong vòng một năm tiếp theo, số tiền đó sẽ không nằm trong ngân sách, tập đoàn Mộ thị thâm sâu như vậy, tiền chắc chắn thu về đầy tui từ lúc nào không hay.



Đồng nghĩa với việc làm không công cho tập đoàn Mộ Thị trong một năm, sau đó mới được thăng cấp lên làm ông chủ.



“Từ Du, mang tiền đến cho tổng giám đốc Mạnh, chúng ta về thôi”



Mộ Dịch Kỳ nói xong, cũng không đề cập đến chuyện tăng phần trăm lợi nhuận. Tổng giám đốc Mạnh đề nghị thêm 10%, anh cũng không buồn chớp mắt.



“Tổng giám đốc Mạnh, ngài xem qua một chút đi, nếu như cảm thấy mọi thứ ổn thỏa rồi thì chúng ta sẽ liên lạc tiếp”



“Được, được”



Tổng giám đốc Mạnh nhìn Mộ Dịch Kỳ rời đi một cách dứt khoát như vậy, trong lòng hối hận vô cùng. Cho dù không đàm phán hợp đồng thì cũng nên đối đãi tốt với người làm ông chủ như ông ta chứ, đúng thật là một người không bình thường chút nào.



Một đoàn người rời đi cùng với Mộ Dịch Kỳ, vẻ mặt ai nấy cũng lạnh lùng, không nói thêm bất kì một câu nào.



Hàm Hinh đi phía sau, lúc đứng đợi xe, cô bị anh tóm lên xe đi cùng với mình.



“Này, tôi, tôi đi xe khác cũng được”



Hàm Hinh len lén nhìn anh, cô phát hiện, miệng lưỡi người đàn ông này không hề tầm thường chút nào.



Như vừa rồi, đó chỉ là một cuộc gặp mặt đơn giản nhanh gon thôi nhưng từng câu chữ nói ra rất rõ ràng rành mạch, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.



Trong mắt một người phụ nữ như cô, có thể dễ dàng qua mặt một người đàn ông lớn hơn mình 23 tuổi, lại còn làm về kinh doanh, thuyết phục người ta ký kết hợp đồng với Mộ Thị, quả thật là điều không phải ai cũng có thể làm được.



Quyết đoán, mạnh mẽ đáng tin cậy là điều duy nhất mà Hàm Hinh có thể hình dung về con người anh.



Mộ Dịch Kỳ nhàn nhã ngồi ở ghế sau, mở một chai rượu: “Uống một ly không?”



Hàm Hinh không nghĩ đến điều này, liền từ chối: “Không, không muốn uống, tôi không ngửi được mùi rượu”



Hàm Hinh ngoan ngoãn ngồi phía sau, thấy vẻ mặt anh không có gì thay đổi, chỉ cúi đầu uống rượu liền hỏi: “Những gì anh nói vừa nãy rất tuyệt, tổng giám đốc Mạnh đó liệu có đến ký hợp đồng không?”



Mộ Dịch Kỳ nhìn cô: “Có ý gì?”



Anh uống cạn một ly rượu.



“Không có ý gì cả” Hàm Hinh cảm thấy hình như bản thân đã nói sai gì rồi, ngay lập tức xin lỗi: “Xin lỗi, không phải tôi nghi ngờ năng lực của anh, thật đấy, tôi cảm thấy anh rất giỏi, kiểu như, giỏi hơn nhiều so với những gì tôi nghĩ”



“Tôi đang hỏi cô, cô lại nghe thành gì thế?”



Mộ Dịch Kỳ nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng, khinh bỉ.



Nhưng mà, câu cuối cùng của cô... anh rất giỏi sao?



Lông mày nhếch lên một cách kiêu ngạo.



Hàm Hinh xấu hổ vô cùng, làm sao bây giờ cứ nghĩ rằng công việc đơn giản chỉ là ghi chép tổng hợp lại các dữ kiện, nhưng mà hôm nay, cô phát hiện ra một điều, tập đoàn Mộ Thị không giống như các công ty khác.



Mọi người ở đây, chỉ nói những gì cần nói, không ai dám nhiều lời, ai nấy đều ngoan ngoãn chuyên tâm làm tốt công việc của mình.



Mặc dù cô không phải tuýp người nói nhiều, nhưng tất cả mọi người đều như vậy, chả ai vui vẻ thân thiện gì, trong lòng cô cũng cảm thấy trống rỗng.



Cô cũng phát hiện ra một điều nữa là, cô với Mộ Dịch Kỳ nói chuyện với nhau khá nhiều.



“...Tôi cũng không chú ý đến vấn đề này cho lắm. Bình thường anh cũng thấy rồi đấy, đừng để Từ Du ném dự án qua chỗ tôi, tôi không giải quyết nổi đâu”



Thành thật mà nói, trong công ty, Hàm Hinh nếu như không làm mấy việc kiểu như rót nước bưng trà thì cũng làm rảnh rỗi đi trò chuyện tán dóc. Con người ai chẳng có bản tính của động vật. Ở trong một môi trường nhàn nhã trong một thời gian dài, tính mạnh mẽ đều sẽ bị mài mòn đi. Bởi vậy, hiện tại cô bị Mộ Dịch Kỳ nuôi thành bộ dạng này đây.



Mộ Dịch Kỳ buông ly rượu xuống, chăm chú nhìn cô, không hiểu sao lại vô cùng vô cùng muốn hôn cô, chà đạp cô!



Nghĩ đến đây liền trực tiếp hành động luôn.



Vị ngọt của rượu vang bỗng chốc lan tỏa khắp cơ thể hai người họ, Hàm Hinh mở to mắt, nụ hôn này quá đột ngột khiến cô không thể nào tránh được, chri có thể sững sờ đón nhận giây phút ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK