Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net
Lâm Thiệu Huy không hề biết đến sự nghi ngờ của Bạch Tố Y lúc này.
Giờ phút này!
Bên trong phòng trị liệu Đông y, sau khi Lâm Thiệu Huy kết luận chứng
bệnh, vài chuyên gia Đông y bên cạnh cuối cùng cũng không nhịn nổi!
"Thần y Lâm, cậu không cảm thấy mình quá độc đoán sao? Theo như tôi được biết, bệnh Filinlock là một chứng bệnh cực kỳ khó chẩn đoán trên toàn thế giới!"
Lúc này, một chuyên gia Đông y dẫn đầu, đứng ra đặt câu hỏi đầy nghi ngờ.
"Trong phạm vi toàn thế giới cũng chỉ có bệnh viện hoàng gia Luân Đôn ở Anh mới có thể chẩn đoán chính xác và chữa khỏi được bệnh này! Bệnh nhân đầu tiên mắc chứng bệnh này trên thế giới đã được lấy tên để đặt tên cho bệnh - bệnh Filinlock!"
"Hiện tại c cậu không tứ chẩn (nhìn, nghe, hỏi, sờ), không có dụng cụ kiểm tra đo lường, sao có thể kết luận là chứng bệnh Filinlock được?"
Chuyên gia Đông y này chắc chắn có hiểu biết về loại bệnh này!
Từng lời bác bỏ lúc này nghe đều hết sức hợp lý!
Mà sau khi nghe xong vị chuyên gia nổi tiếng giải thích...
Âm!
Người xem phát sóng trực tiếp trên TV ở thành phố Nam Giang cũng hoàn toàn bùng nổ!
"Trời a, thì ra là như thế! Nói như vậy thì chứng bệnh Filinlock này chính là một trong số những chứng bệnh khó chẩn đoán nhất trên thế giới!" "Đúng vậy! Thần y Lâm này có hiểu hay không vậy? Mở miệng ra đã kết
luận, e là nói bậy rồi!"
"Đúng vậy, bệnh viện hoàng gia Anh muốn chẩn đoán và chữa trị một loại bệnh, chắc chắn phải trải qua vô số dụng cụ thiết bị kiểm tra đo lường tinh vi, mà anh ta thì sao? Chỉ nhìn một cái? Đây không phải lừa đảo thì là gì?"
Phần đông người xem ở thành phố Nam Giang hoàn toàn trở nên phẫn nộ trong thời khắc này.
Một đám người không ngừng chỉ trích thần y Lâm. Nhưng cũng trong giờ phút này!
Bọn họ lại ngạc nhiên phát hiện, vị thần y Lâm kia dù bị chuyên gia Đông y chỉ trích vẫn ung dung bình thản như cũ.
Anh nhìn thẳng vào vị chuyên gia Đông y đang nghi ngờ kia, sau đó bình thản nói:
"Tất nhiên tôi biết, bởi vì bệnh nhân kia là do tôi chữa khỏi!"
Cái gì?
Nghe được những lời này của Lâm Thiệu Huy, vài chuyên gia Đông y xung quanh lập tức ngẩn người, mà người xem TV cũng trợn tròn mắt.
Anh ta chữa khỏi?
Ở bệnh viện hoàng gia Anh?
Đùa nhau à?
Bọn họ chưa bao giờ nghe được thông tin ở bệnh viện hoàng gia Anh có khoa Đông y.
Đây không phải đang trợn mắt nói dối sao?
Trong thoáng chốc!
Không khí trong phòng trị liệu Đông y vừa áp lực vừa kỳ dị.
là một trong số những chứng bệnh khó chẩn đoán nhất trên thế giới!"
"Đúng vậy! Thần y Lâm này có hiểu hay không vậy? Mở miệng ra đã kết luận, e là nói bậy rồi!"
"Đúng vậy, bệnh viện hoàng gia Anh muốn chẩn đoán và chữa trị một loại bệnh, chắc chắn phải trải qua vô số dụng cụ thiết bị kiểm tra đo lường tinh vi, mà anh ta thì sao? Chỉ nhìn một cái? Đây không phải lừa đảo thì là gì?"
Phần đông người xem ở thành phố Nam Giang hoàn toàn trở nên phẫn nộ trong thời khắc này.
Một đám người không ngừng chỉ trích thần y Lâm.
Nhưng cũng trong giờ phút này!
Bọn họ lại ngạc nhiên phát hiện, vị thần y Lâm kia dù bị chuyên gia Đông y chỉ trích vẫn ung dung bình thản như cũ.
Anh nhìn thẳng vào vị chuyên gia Đông y đang nghi ngờ kia, sau đó bình thản nói:
"Tất nhiên tôi biết, bởi vì bệnh nhân kia là do tôi chữa khỏi!"
Cái gì?
Nghe được những lời này của Lâm Thiệu Huy, vài chuyên gia Đông y xung quanh lập tức ngẩn người, mà người xem TV cũng trợn tròn mắt.
Anh ta chữa khỏi?
Ở bệnh viện hoàng gia Anh?
Đùa nhau à?
Bọn họ chưa bao giờ nghe được thông tin ở bệnh viện hoàng gia Anh có khoa Đông y.
Đây không phải đang trợn mắt nói dối sao?
Trong thoáng chốc!
Không khí trong phòng trị liệu Đông y vừa áp lực vừa kỳ dị. ong
Vài chuyên gia Đông y kia hoàn toàn phẫn nộ!
"Được! Được lắm! Thần y Lâm, cậu đúng là thần y nhỉ, còn đến cả bệnh
viện hoàng gia Anh cơ đấy, cậu đúng là chỉ biết khoác lác bịa đặt!"
Chuyên gia Đông y kia tức đến nổ phổi, sau khi ông ta nói xong, một tay giật khẩu trang của mình xuống, sau đó nói với Cao Chí Viễn:
"Ông Cao, tôi xin lỗi, thằng nhóc khoác lác này tôi không hầu hạ được, tạm biệt!"
Nói xong!
Chuyên gia Đông y này lập tức phất tay áo bỏ đi.
Không chỉ ông ta!
Dưới sự ngạc nhiên tột độ của người xem TV.
Vài chuyên gia Đông y còn lại cũng lần lượt tháo khẩu trang, trên mặt cả đám tràn ngập phẫn nộ.
"Ông Cao, thật xin lỗi, loại người khoác lác này không xứng là bác sĩ Đông y! Tôi cũng đi đây!"
"Cả tôi nữa! Đến trễ còn chưa tính, lại còn nói nhăng nói cuội, loại người
này thì là thần y cái gì?"
Giờ phút này, từng chuyên gia Đông y lần lượt rời đi.
Trong nháy mắt, khắp phòng trị liệu Đông y chỉ còn lại Lâm Thiệu Huy và ông Cao.
Ngốc nghếch luôn!
Mãi đến khi mọi người đi hết, ông Cao vẫn đang mơ mơ màng màng như nằm mơ.
Ông cũng không ngờ mọi chuyện lại như thế này.
Có điều Lâm Thiệu Huy chẳng thèm để ý chút nào.
Với anh mà nói, bị một đám giá áo túi cơm vây xem mới là chuyện nhàm chán nhất.
"Bảy châm ba tấc!"
"Ba châm năm tấc!"
"Một châm bày tấc!"
"Bây giờ!"
Lâm Thiệu Huy vừa ấn lên mấy huyệt của ông cụ trước mắt, vừa bình tĩnh nói:
Mà nghe được lời này!
Ông Cao chấn động toàn thân, gần như không hề chần chờ, gật đầu đáp:
"Được!"
Nói xong, ông Cao lập tức chuẩn bị.
Cảnh này khiến đông đảo người xem hoàn toàn ngẩn ngơ, không ai nghĩ tới, sau khi tất cả chuyên gia Đông y tới trợ giúp rời đi, ông Cao vẫn không hề do dự lựa chọn tin tưởng người họ Lâm này như cũ.
Đặc biệt hơn!
Sau khi nhìn dáng vẻ xoa bóp huyệt vị của người họ Lâm kia, trong lòng mọi người không khỏi chần chừ, chẳng lẽ anh ta thật sự có thể chữa khỏi?
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net