• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong chính phòng lúc này chợt yên tĩnh, mọi người nghe lão phu nhân nói vậy mà muốn nghĩ cách cho Khương Uyển bị lược thẻ bài thì có chút ngơ ngác nhìn nhau.

Đây là muốn bàn nhau gian lận trước mặt hoàng đế? Như người ta là muốn gian lận để đậu, dù sao vào cung có thể nói là một một cơ hội một bước lên trời. Nhưng đến Khương phủ lại chỉ muốn nữ nhi bị lược thẻ bài. Nhưng dù với mục đích gì thì vẫn là cùng làm chuyện xấu, bị truyền ra sẽ mang trọng tội.

Lúc này cả nhà mới hiểu tại sao lão phu nhân phải đuổi hết người ra ngoài. Tất cả bỗng nhiên có chút hồi hộp.

Điền thị khuôn mặt lo lắng nhìn về phía Khương Uyển nghiền ngẫm. "Tiểu cô đẹp như vậy muốn rớt tuyển hẳn không dễ đi, chẳng lẽ lại để nàng bêu xấu bản thân sao".

Thị vừa nghĩ đến đây đã nghe Khương Thần lên tiếng.

- Tổ mẫu, chuyện này cần cân nhắc kỹ. Nếu để Tiếu Tiếu rớt tuyển thì không thể để nàng rớt ở sơ tuyển cùng phục tuyển được, nhất định phải rớt ở điện tuyển là tốt nhất.

Tất cả người trong phòng rối rắm. Điện tuyển là trực tiếp hoàng thượng cùng hoàng hậu đến chọn lựa làm sao gian lận?

Khương Uyển cũng khó hiểu nhìn hắn, nàng chưa biết về quá trình tuyển tú sẽ diễn ra thế nào nên không hiểu được ý của hắn.

Lúc này lão phu nhân ngẩng mặt lên như đã hiểu ra, nhìn hắn ý bảo hắn nói tiếp. Khương Thần nhìn phản ứng của mọi người cũng không làm ra vẻ thần bí nữa.

- Sơ tuyển cùng phục tuyển dễ gian lận nhất nhưng nếu Tiếu Tiếu bị lược thẻ bài ở hai vòng này sẽ ảnh hưởng lớn đến thanh danh, không tốt cho muội ấy. Hơn nữa mọi người cũng không muốn nàng bị lược thẻ bài ở phục tuyển mà phải ở lại trong cung làm cung nữ chứ. Ở điện tuyển đích thân hoàng thượng cùng hoàng hậu đến chọn. Vậy Tiếu Tiếu chịu khổ một chút tự bêu xấu mình để hoàng đế ghét là được rồi.

Khương Uyển nghe đến có thể ảnh hưởng thanh danh thì chỉ muốn nói, ảnh hưởng thanh danh tốt, nàng có thể không cần ra ngoài thành thân. Nhưng nàng biết chuyện này là không thể nào nên biết điều ngồi im.

Lúc này mọi người hiểu ra đều gật đầu. Giờ cũng chỉ còn cách này mà thôi. Nhưng làm sao để bêu xấu được.

Khương Uyển lúc này lại có chút tươi cười. Rất muốn đưa tay lên ra dấu like cho vị ca ca này của nàng một cái. Gì chứ diễn xuất là việc nàng am hiểu nhất mà. Lại nghe bên kia Khương Thần tiếp tục nói.

- Con đề nghị hôm đó để Tiếu Tiếu tỏ ra hơi ngốc một chút, muội nói chuyện cứ làm ra vẻ rất nông cạn. Còn nữa hôm đó muội mặc váy áo của mẫu thân đi, trông thì có vẻ rất quý giá nhưng lại giống như muốn khoe khoang vậy, nhìn vào lại thô tục giống như.. giống như nhà giàu mới nổi ấy. Đúng vậy chính là giống nhà giàu mới nổi. Kiểu nữ nhân này chính là kiểu những người có thân phận ghét nhất.

Khương Thần càng nghĩ càng gật gù rất hài lòng với kế hoạch này của mình.

Đại phu nhân ngồi bên cạnh đã muốn đứng dậy đánh hắn mấy cái bạt tai rồi. Có biết nói chuyện hay không thế, đồ của bà có cái nào giống nhà giàu mới nổi.

Khương Thần đang đắc ý thì thấy ánh mắt ra hiệu của Khương Yến. Hắn bất giác nhìn về phía đại phu nhân liền rùng mình một cái vội bồi thêm.

- Ý của con là đồ của mẫu thân rất cao quý nhưng chỉ hợp cùng mẫu thân thôi. Chỉ người mặc mới toát lên được vẻ cao quý. Haha.. Còn cho nữ tử trẻ tuổi như Tiếu Tiếu mặc sẽ giống như nhà giàu mới nổi, haha ý ta chính là như vậy.

Đại phu nhân khó chịu trực tiếp lườm hắn một cái. Đây là chê bà già rồi sao?

Khương Yến thật muốn vỗ trán. Đây hẳn là do ngũ đệ chỉ lo kinh doanh không thích đọc sách. Lúc về phải đưa qua cho đệ ấy vài quyển mới được. Ăn nói như vậy thật sự sẽ có ngày bị đánh.

Khương Uyển lòng đang lo lắng nhìn thấy vậy cũng cười. Không khí trong phòng lúc này đang căng thẳng lại có chút hòa hoãn lại. Khương Thần biết mình lại làm mẫu thân mất hứng liền nhanh chóng bồi thêm.

- Còn chuyện này nữa, vòng phục tuyển là xem tài năng cùng, dung mạo. Dung mạo muội muội không cần phải nói rồi, nhưng tài năng thì Tiếu Tiếu định dùng tài năng gì?

Khương Uyển hơi ngớ ra, tài năng của nàng tất nhiên là diễn kịch rồi, nghề nghiệp kiếp trước của nàng là diễn viên mà. Nhưng ở đây nàng không thể nói vậy được. Nghĩ lại thì nàng có thể múa. Ở kiếp trước nàng yêu thích múa nhưng tiền học phí lại lớn, lúc đó nàng không thể lo được nên đành chuyển qua học một ngành dễ cho việc sau này xin việc. Sau đó nàng gặp được Chu ca đã dẫn nàng bén duyên với nghề diễn viên. Nhưng lúc đó nàng lại bận rộn đóng phim không có thời gian. Cũng may có bộ phim cổ trang yêu cầu phải múa vậy nên nàng vẫn là có thể dùng một bài múa ra để đối phó. Nàng nhớ khi đó bộ phim kia được chiếu khán giả đã phát cuồng vì điệu múa này của nàng, hơn nữa còn trở thành hot trend. Nghĩ vậy Khương Uyển vẫn là có tự tin bèn nói.

- Lúc trước rảnh rỗi con có tìm hiểu qua về một điệu Ức hoa túy, lúc này hẳn có thể dùng được.

Lão phu nhân nghe vậy gật đầu dặn nàng phải luyện tập thêm, rồi quay qua Từ thị dặn dò.

- Tịnh Hương, con tìm một vũ nương chỉ dạy vũ đạo thêm cho Tiếu Tiếu, với lại trước kia con từng là tú nữ, quay về hãy chỉ cho Tiếu Tiếu đi, cũng nhắc nàng những điểu cần chú ý. Đỡ cho lật thuyền trong mương thì thật không tốt.

Khương Uyển bất ngờ nhìn sang, Từ thị trước kia cũng là tú nữ.

Đại phu nhân nghe mẹ chồng có chút xấu hổ, liếc qua Khương phụ một cái rồi cúi đầu đáp vâng.

Ra khỏi tịnh Đường cư Khương Uyển có chút cảm thán.

- Muốn sống cuộc đời của Khương Tiếu Tiếu cũng thật chẳng dễ dàng.

Nàng nhìn qua thấy cây lộc vừng lúc trước bây giờ đã có hoa đỏ rực, xen giữa cành lá xum xuê tạo nên một màu sắc đẹp đẽ ở trong một vườn cây xanh mướt. Tâm trạng nàng liền tốt hơn mỉm cười đi về phía Uyển Đào các.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK