Đầu tiên là gặp lại Hứa Đình Uy, đối tượng mà mình thầm thương trộm nhớ, anh ta vẫn tỏa sáng như trước còn chính cô lại vẫn mờ nhạt chẳng chút tia sáng nào.
Lại nhìn đến mĩ nữ nào đó đứng bên cạnh Hứa Đình Uy, dáng người cao gầy, ngũ quan thanh thúy. Đối với Hứa Đình Uy thì thay bạn gái còn nhanh hơn thay quần áo, Lâm Mạt Nhiên đứng ở một bên chứng kiến hắn thay từng người bạn gái một, có lẽ đã thay đổi được năm, sáu cô rồi. Mà bực mình nhất là, Lâm Mạt Nhiên phải trải qua cuộc đấu tranh giảm béo vô cùng tàn khốc, về sau vững vàng dừng lại ở một trăm hai mươi cân (60kg mình đó) . Thấy rõ, cô lại giảm béo thất bại rồi.
Cô, lại tăng cân!
Nếu nói mập chính là một cơn ác mộng thì Lâm Mạt Nhiên từ khí sinh ra đến nay vẫn luôn chìm sâu trong cơn ác mộng đó, chưa thể dứt ra.
Nếu nói, một loạt đả kích tàn khốc như vậy còn chưa đủ để đả bại cô, thì cũng xin không cần gấp gáp. Ông trời đã sớm có an bài rồi, sẽ ở tiệc cưới buổi sáng ngày hôm sau, xuất hiện trước mặt Lâm Mạt Nhiên, cam đoan nhất định sẽ nóng hôi hổi, đủ để cô bị đả kích đến ba ngày ăn không ngon, năm ngày không dám ra cửa gặp người.
Việc này đối với sự nghiệp giảm béo của cô mà nói, khẳng định sẽ không phải là một sự kiện khiến người ta vui mừng được.
Đương nhiên, đả kích trí mạng này luôn tiến hành theo chất lượng, sẽ không từng bước lấy mạng của bạn. Cho nên, sau tiệc rượu, khi Lâm Mạt nhiên từ trong cơn say tỉnh lại, lại phát hiện chính mình nằm trên giường ngủ cùng một cô gái, việc này cũng không khiến cô cảm thấy quá giật mình.
Có lẽ cô gái xinh đẹp này cũng giống mình, trải qua sự việc đau khổ hay vui mừng nào đó ở buổi tiệc ngày hôm qua, mà uống không biết trời chăng là gì, sau đó hồ đồ đi nhầm phòng cũng không biết chừng. Dù sau, anh rể cô cũng vì đám cưới mà chuẩn bị biệt thự lớn chẳng khác nào mê cung, đem một người bình thường ném vào bên trong mà đi lạc thì cũng không có gì kì lạ.
May mắn là, cuối cùng cô gái này đi nhầm vào phòng mình, nếu như đi nhầm vào phòng của một tên đàn ông nào đó, giống như tên sắc lang Hứa Đình Uy, hắn coi tư chất cùng chất lượng, chỉ sợ cả đêm đã sớm đem con gái nhà người ta ăn sạch, ngay cả cái vỏ cũng không chừa lại đâu.
Nghĩ đến đây, Lâm Mạt Yên nhịn không được cẩn thận đánh giá mỹ nữ còn đang ngủ say một chút, lại thuận tiện nhéo nhéo thịt mỡ bên hông của chính mình một chút , không khỏi cảm khái, chẳng lẽ ông trời là hi vọng cô hoàn toàn tỉnh ngộ, lại nhìn vóc dáng chính mình, liệu có cần đả kích cô như vậy hay không ?
Vô dụng. Lâm Mạt Yên không nhịn được mắng thầm trong lòng,chẳng cần nghĩ cũng biết mỹ nữ kia dáng người nóng bỏng bao nhiêu, nếu như có gì có thể kích thích đến cô, thì liệu cô làm sao có thể ở trong cái hình hài mập mạp mà lăn qua lôn lại nhiều năm như vậy mà không có chút ảnh hưởng nào ?
Nghĩ đến đây, Lâm Mạt Yên có chút buồn bực, xoay qua đẩy đẩy mỹ mữ, bĩu môi nói: “Này, mỹ nữ, trời sáng rồi, về phòng của cô đi”.
Mỹ nữ đối với sự quấy rầy kia có chút bất mãn, xoay qua xoay lại vài cái, lại duỗi thắt lưng, thế này mới chịu từ từ tỉnh lại, một đầu tóc ngắn hỗn độn che trước mắt, xuyên qua sợi tóc màu rám nắng, có thể thấy được ánh mắt mê mang của mỹ nữ như ẩn như hiện, Mỹ nữ khuôn mặt lạnh băng, vươn tay cầm lấy tay của Lâm Mạt Nhiên , xốc lên một góc chăn, lại đem cái tay kia kéo đến bên người mình, nhẹ nhàng đặt tại bộ vị trọng yếu ở nửa thân dưới mà xoa xoa. (TTX: Phụt ~~)
Phản ứng sinh lý đặc thù vào sáng sớm của đàn ông, cứ như vậy, không có gì báo trước mà nằm yên trong tay của Lâm Mạt Yên, cách một lớp vải dệt quần bò, cô cảm thấy, chính cô cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nơi lòng bàn tay kia.
“A…..” Một tiếng thét chói tai nằm trong dự kiến vang lên. “Mỹ nữ” nhìn Lâm Mạt Nhiên giống như bị điện giật nhảy dựng lên, cơ hồ là té rớt xuống giường, đứng lên lại liên tục lui về phía sau, liên tiếp đụng vào ghế dựa, bàn trà, cuối cùng nặng nề mà va vào tủ đựng rượu, bên trong bày các bình rượu xinh đẹp đủ mọi màu sắc, nhất nhất rơi xuống, phân tán bên chân Lâm Mạt Nhiên, hỗn độn giống như tâm tình củacô hiện giờ.
Cái tên xinh đẹp kia, hóa ra là đàn ông!
Chuyện kế tiếp như thuận lý thành chương, cửa phòng trùng hợp bị người đẩy ra, bên trong bảy cô tám dì đứng tràn đầy, bao gồm cả cô dâu chú rể, một đám biểu tình khác nhau, làm cho người ta nghĩ đến rằng họ đang thưởng thức một bộ phim hài nào đó, các loại ánh mắt khác nhau, làm người ta không dám nhìn thẳng.
Mà thực tế, tình huống trong phòng vừa xem liền hiểu ngay. Một người đàn ông ngồi trên giường, nửa người dưới đắp cái chăn, nửa người trên là áo sơ mi toàn nếp nhăn. Mà một người phụ nữ dựa vào bờ tường, trên đất đầy bình rượu, lễ phục trên người nhăn nhúm, giống như nếp nhăn trên mặt của bà nội chú rể.
Về sau khi cô dâu Quách Bội Dungnhắc tới trường hợp này, luôn không nhịn được cười, đối với ông xã mình Kỉ Vân Thâm cười nói : “Nhìn xem chuyện ác thú vị của anh, không nên trong mỗi phòng đều đặt tủ rượu. Chẳng lẽ anh không biết, cái gọi là say rượu loạn tính hay sao ?”.
Mà Kỉ Vân Thâm luôn mỉm cười, không chút nào để ý nói: “Thì thế nào, say rượu loạn tính, có đôi khi, cũng có hiệu quả không tưởng được”.
Một màn này, thật làm người ta không tưởng tượng được. Mẹ Lâm Mạt Nhiện năm mươi tuổi vừa mới về hưu, phát ra một tiếng kêu sợ hãi, so với con gái mình còn cao hơn vài đề-xi-ben, sau đó ngửa ra sau, trực tiếp ngã vào lòng ông xã mình, bất tỉnh nhân sự.
Lâm mẹ té xỉu rốt cục rời đi sự chú ý, tất cả mọi người tập trung xem xét tình huống của bà, Lâm Mạt Nhiên rốt cục có đủ thời gian đeo giày, mặc áo khoác, sau đó yên lặng vòng qua một đám người đang loạn thành một đoàn ở trước cửa chạy ra ngoài. Trước khi đi còn không quên quay đầu ai oán trừng mắt nhìn tên đàn ông kia một cái, sau đó mới ly khai liều mạng chạy trốn.
Nhưng là, cô liệu có thể trốn tới đâu đây ? làm sao cũng đều không thoát khỏi cơ sở ngầm của Lâm mẹ, nơi nơi đều là người của bà. Lâm Mạt Nhiên ở trong mê cung biệt thự nhà Kỉ Vân Thâm đạp giày cao gót mà chạy quanh một giờ, rốt cục vẫn ngoan ngoãn đầu hàng, bị lão mẹ vừa tỉnh mang theo sau người, xoay người đuổi về nhà, tiến hành nghiêm hình bức cung.