- MẸ ƠI....MẸ ơi.. hích...đừng bỏ con con mà- cô bé đó khóc nức nở trong vô vọng
```````````````````````````````````````
- MẸ ƠI!!!!.......hơ... chỉ là ác mọng thôi- Cô giật mình thức dậy, có thể nói rằng mỗi đêm cô đều mơ thấy nó
- Có lẽ cũng 8 năm rồi...........
- Con dậy rồi sao?- người phụ nữ trẻ tuổi lên tiếng làm cô giật mình lần nữa
- Vâng! con chào dì!- cô rất lễ phép nhưng không hề cười chút nào
- Con mau lên sắp trể giờ nhập học rồi, còn rủ Huy đi nữa đó, dì xuống nhà trước nha!
- Dạ! con xuống ngay mà!- cô dần xuống giường rối bước vào nhà tắm
10' phút sau cô diện mình với bộ đồng phục thật xinh đẹp của trường, cô xuống nhà lại thấy đống thức ăn trên bàn rồi nói:
- Con qua nhà Huy đây!
- Không ăn sáng à?- Dì của cô thắt mắc vì cô
chưa ăn gì cả
- Dạ thôi! chào dì nhé!- vừa nói vừa nghĩ thầm" thà chết con hơn ăn món dì nấu"
- Ừ! chào con!- " haizz... món mình nấu đâu có khó ăn đâu nhỉ" vừa nghĩ vừa đưa muỗng lên ngậm thì thật sốc, Mặt của dì cô thay đổi đủ màu luôn, không biết nó "NGON" cỡ nào nữa?
Cô tới nhà cậu nhấn chuông thì cửa tự mở nên cô vào nhà luôn, mẹ của cậu nghe thấy tiếng chuông quen thuộc liền gọi lớn từ trong bếp:
- Chào cháu Băng yêu dấu
- Chào cô! Huy dậy chưa ạ?
- Nó ở trên phòng đó con lên kêu dùm cô nha!
- Dạ!- Nói rồi cô lầm bầm vài câu " thật tình rủ người ta đi mà còn ngủ nữa, lát biết tay ta" bước lên lầu đứng trước một cánh cửa màu xanh, định gõ cửa thì cửa không khóa nên cứ vào thôi(tự nhiên quá rồi, đấy là phòng con trai mà). Bước vào trong là một hoàng tử theo phong cách truyện tranh, nhưng tư thế ngủ thì chẵn ra đâu cả, chân trên giường còn đầu nằm dưới đất, đôi khi còn nói mớ nữa cả dòng nước trên miệng nữa chứ, thật không thể tinh đây là hotboy của mọi đứa con gái( trừ cô ra)
- Này, dậy đi chứ, chẵn phải cậu là người rủ tôi đi học à?
-.......im lặng
- Thật tình hết cách với cậu luôn!- nó rồi cô thì thầm vào tai cậu gì đó (tác giả cũng không biết luôn)khiến cậu bật dậy đi thẳng vào nhà tắm còn cô thì xuống vô tư như chưa có chuyện gì xảy ra
Hết chương