• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Xán trên đường đi làm sản kiểm phụ khoa, gặp phải tai nạn xe cộ.

Người gây họa gọi điện thoại cho Hoắc Viễn Phàm, Hoắc Viễn Phàm chỉ lạnh lùng mà nói một câu: "Cô ấy chết đi là tốt nhất, không chết cũng đừng làm phiền tôi."

Không khéo là, chiếc xe đụng cô chính là gái hồng lâu nổi tiếng của thành phố này, gái hồng lâu đã nhận ra cô, nghe Hoắc Viễn Phàm nói như vậy, khóe miệng khinh miệt mà nhếch lên, "Hoắc phu nhân nghe thấy chưa? Hoắc thiếu gia nói cô chưa chết cũng đừng làm phiền ngài ấy, được rồi, thì như vậy, bye bye ~ "

Ngay cả một người ngoài không có quen biết, đều ỷ vào Hoắc Viễn Phàm đối với cô lạnh lùng và tàn nhẫn mà coi thường cô.

"Con ——" Cô một tay bụm lấy phần bụng đau nhức, một tay run rẩy mà lấy ra điện thoại chuẩn bị gọi 120, ai ngờ xe của cô đùng một cái lại bị đụng ra ngoài mấy mét, điện thoại rơi xuống, cả người của cô ngã trái ngã phải, chỉ dựa vào dây an toàn mà cố định lấy.

Cuối cùng cũng dừng lại.

"Tiêu Xán ——" Tiếng nói của Hoắc Viễn Phàm, u ám mà truyền tới.

Cô nghiêng đầu, cửa sổ của xe nữa hạ xuống, lộ ra mặt mày anh tuấn vô cùng lạnh nhạt của Hoắc Viễn Phàm, trợn to đôi mắt xinh đẹp, hắn lại có thể lái xe đụng mình?

Hắn biết rõ cô vừa mới bị đụng.

"Ni Ni đã trở về rồi, tôi sớm đến chào hỏi với cô, cho cô chuẩn bị tốt đón chào em ấy, nếu làm cho em ấy mất hứng rồi, thì còn nhiều khổ cho cô chịu." Lạnh lùng mà cảnh cáo xong, không chút nào quan tâm đến sống chết của cô, tuyệt tình mà bỏ đi.

Đầu ngón tay của Tiêu Xán nắm thật chặt, mồ hôi lạnh từ trên trán rơi xuống.

Cách thức chào hỏi của hắn chính là lái xe đụng cô?

Trong lòng của hắn, Kiều Ni Ni quả nhiên mới là quan trọng nhất.

Phần bụng, càng đau đớn hơn.

Giữa hai chân thậm chí tuôn ra ra từng cơn ẩm ướt.

Đây là thai thứ ba của cô, lúc mang thai đầu, cô trần đầy kỳ vọng mà nói với Hoắc Viễn Phàm, hi vọng là bởi vì đứa con mà giữa hai người có thể hòa thuận như lúc đầu, kết quả là hắn lạnh lùng kêu cô đi phá thai, cô rời nhà đi nhằm bày tỏ kháng nghị, hắn nổi giận đùng đùng, trên màn hình ngoài trời của khắp thành phố đều chiếu hình của cô, kêu gọi: Tiêu Xán, Hoắc thiếu gia gọi cô về nhà sẩy thai, phản kháng tức là chết!

Trong vòng một đêm, cô đã trở thành trò cười của cả thành phố S, người người cũng biết Tiếu gia đại tiểu thư bị Hoắc thiếu gia khinh rẻ, cuộc sống sau khi kết hôn không được chút tôn trọng và nuông chiều nào.

Vì vậy, dù là một gái hồng lâu vượt đèn đỏ đụng vào cô, cũng có thể diễu võ dương oai mà khi dễ cô.

"Con ——" Cái thai thứ ba này là một sinh đôi, là cô ở bên chân của Hoắc Viễn Phàm đã quỳ một ngày một đêm mới giữ được đấy, cô rất muốn sinh hạ, thế nhưng là vào giờ phút này...

"Tiểu thư, cô đã bị thương sao?"

Một cảnh sát giao thông phiên trực đi tới, cô được cứu rồi.

Trong bệnh viện, sau một hồi kiểm tra, bởi vì ra máu mà dấu hiệu sanh non, bác sĩ cố gắng đề nghị cô nằm giường giữ thai, nếu không đứa con sẽ khó giữ được.

Cô một mình lấy số thực hiện thủ tục nằm viện, một mình nằm trên giường nghỉ ngơi, đói bụng liền gọi bán bên ngoài đưa đến phòng bệnh.

Sau khi vèn vẹn an ổn mà ở hai ngày, Hoắc Viễn Phàm khí thế hung hăng mà đến, một phát bóp lấy cổ của cô, hung ác âm trầm mà chất vấn: "Cô biết rõ Ni Ni đã trở về rồi, nhưng lại tránh né không gặp khinh thường em ấy, cô muốn chết sao?"


"Anh đụng đến tôi xém chút sanh non." Tiêu Xán căm uất, suy cho cùng lòng không cam chịu.

Hoắc Viễn Phàm vô cùng lạnh nhạt mà cười, "Cô tiện chủng, sảy thải vừa đúng, cô cho rằng tôi muốn cô sinh hạ sao?"

Một câu nói, rút đi hết sự phẫn nộ và úy khuất của Tiêu Xán, đáy mắt sáng đen chỉ còn yên lặng, bờ vai cũng sập xuống, Hoắc Viễn Phàm thấy vậy, yết hầu khẽ động, ngữ khí càng thêm lãnh đạm, "Thân là con gái của người phạm tội cưỡng hiếp, vốn là đủ thấp hèn, còn muốn an an ổn ổn mà sinh con?"

Đột nhiên dùng sức, Tiêu Xán trực tiếp bị bóp cổ lôi xuống giường, "Cho tôi trở về chăm sóc cho Ni Ni."

Tiêu Xán nhịn đau, gập lấy hai chân ghé vào bên giường, đợi Hoắc Viễn Phàm buông tay, dùng sức hô hấp đều lại, quay đầu lại, thẳng nhìn vào Hoắc Viễn Phàm, "Tôi tự mình biết đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang