Mục lục
Mạnh Bà (Đường Hoàng Tuyền)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân ảnh càng ngày càng gần, chậm rãi hiện ra bộ dáng người này.
Màu tím nhạt Phồn Hoa cung trang, bên ngoài khoác một tầng kim sắc sa mỏng, vạt áo rủ xuống đất thượng tú thâm hắc sắc hoa văn cổ xưa, tóc đen liền như vậy trải dài ở sau người, mới vừa đã trải qua Vong Xuyên thống khổ, sắc mặt nàng trắng bệch, lại cũng có vẻ giống một búp bê sứ, đôi mắt to tròn tràn đầy quật cường, linh hồn còn âm dư đau đớn, tập tễnh bước đi trên con đường.
Đây là một thiếu nữ, còn hẳn là một hoàng thất tông tộc thiếu nữ.
Nàng chậm rãi đến gần, tốc độ thực sự có chút chậm, Uyên Sồ cũng không nóng nảy, liền nhìn nàng đi tới. Thiếu nữ đi đến trước mặt Uyên Sồ, hành lễ thật thấp.
“Tư Mã Uyên Sồ bái kiến Mạnh Bà.”
Uyên Sồ kinh ngạc nhướng mày, thiếu nữ này thế nhưng tên cùng chính mình giống nhau?
【 Tiểu uyên uyên ~ đây là Thiên Đạo ảnh hưởng, vì ngươi có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, có thể đi đến ngươi trước mặt người, tên đều sẽ trở nên cùng ngươi giống nhau. 】 Trong đầu vang lên Tiểu Hắc thanh âm, Tiểu Hắc là tên mà tiền nhiệm Mạnh Bà đặt cho mèo đen ở lại với nàng. Lúc đi theo tân chủ nhân kế tiếp, nó sẽ một lần nữa đổi tên, Uyên Sồ cảm thấy tên này đã phù hợp với hình tượng của nó, lại rất là đáng yêu, tuy rằng Tiểu Hắc cũng không như vậy cảm thấy.
“Không cần đa lễ.”
Uyên Sồ ngồi thẳng thân thể của mình, nâng đỡ một chút, thiếu nữ tức khắc cảm thấy có cổ lực lượng đem chính mình nâng dậy, kích động ngẩng đầu nhìn về phía Uyên Sồ, có lẽ vị này Mạnh Bà đại nhân thật sự có thể giúp mình thực hiện nguyện vọng.
“Ngươi có nguyện vọng gì?”
Thiếu nữ thần sắc cứng đờ một chút, mím môi, chậm rãi nói tới.
——
Tư Mã Uyên Sồ là công chúa duy nhất của hoàng thất Viêm Quốc Tư Mã cũng là con nối dõi duy nhất, mẫu hậu lúc sinh hạ nàng xong rong huyết mà chết, hoàng đế đau đớn khi mất người yêu, nghiêm tra lại thì lại tra ra là Hiền phi hạ độc Hoàng Hậu, khiến Hoàng Hậu rong huyết ra đi, hoàng đế nổi giận lệnh trảm Hiền phi, cũng không khiến người mình yêu thương sống lại, không màng triều thần phản đối, giải tán hậu cung, chỉ giữ lại nữ nhi.
Thê tử mất mạng là bởi vì bản thân sơ sẩy không bảo vệ tốt nàng, hoàng đế dần dần gầy ốm, trầm mê rượu ngon, quốc lực ngày càng thấp, tham quan từng chút một ra đời, bá tánh tiếng oán than dậy đất.
Tư Mã Uyên Sồ từ nhỏ liền nhi tử của Quốc sư - Tề Mộc, vẫn luôn ồn ào lớn lên muốn Tề Mộc làm Phò mã, mà Tề Mộc lại sớm tại lúc niên thiếu liền đối Nguyệt quốc đại công chúa Tô Băng Nhi nước láng giềng nhất kiến chung tình, Tư Mã Uyên Sồ không ngại cũng nguyện ý chờ, lại không chờ đến Tô Mộc cưới nàng.
Bởi vì Nguyệt quốc bắt đầu xuất binh tấn công Viêm Quốc, vốn đã yếu ớt bất kham, tràn ngập nguy cơ Viêm Quốc căn bản không hề có sức đánh trả, hoàng đế cũng bị chém giết ở hoàng cung.
Tư Mã Uyên Sồ may mắn trốn thoát vào ban đêm, Tề Mộc mang theo Tư Mã Uyên Sồ đào tẩu, Tề Mộc nhận được thư của Tô Băng Nhi, nói chính mình trúng độc, không sống được bao lâu, hy vọng có thể thấy mặt Tề Mộc lần cuối, Tề Mộc hoảng loạn hứa với Tư Mã Uyên Sồ sáng sớm nhất định trở về, lại ở cùng Tô Băng Nhi gặp mặt lại bị trúng mê dược.
Ngày thứ hai Tư Mã Uyên Sồ nản lòng thoái chí không chờ Tề Mộc tới, lại chờ tới Nguyệt quốc thị vệ, bị mấy phen lăng nhục , ôm hận tự sát.
——
“Ta tâm nguyện là…”
Uyên Sồ giơ giơ tay lên, đánh gãy lời thiếu nữ sắp nói.
“Ta nói này ngươi sau khi chết, ở thế giới còn phát sinh sự việc gì, ta muốn ngươi nên xem lại một chút, lại xác định tâm nguyện thực sự của bản thân.”
Bên cạnh trên bàn gỗ, một quyển sách chậm rãi bay lên, dừng ở trong tay thiếu nữ. Thiếu nữ mở ra xem xét, một lát lật xem, một lát chà lau nước mắt của chính mình.
Lúc nàng sau khi chết, Tề Mộc ở cung điện của Tô Băng Nhi thức tỉnh, biết được tin Tư Mã Uyên Sồ chết, nản lòng thoái chí, Tô Băng Nhi muốn cho Tề Mộc lưu lại bên cạnh làm Phò mã, Tề Mộc lại cự tuyệt nàng, trốn ra khỏi hoàng cung Nguyệt quốc. Tề Mộc cảm thấy chính mình có lẽ chưa từng có thật sự hiểu rõ nữ nhân này, nàng không còn là người trong lòng mình băng thanh ngọc khiết nữ hài nữa, mà là một người vì mục đích của chính mình, có thể không từ thủ đoạn nữ nhân tâm địa rắn rết.
Hắn ra sức tìm kiếm Trấn Quốc đại tướng quân - Tô Thanh Sầm, mong muốn hợp lực cùng phục quốc, lại ở lúc gặp mặt thời điểm bị Tô Thanh Sầm đánh 1 trân, thì ra Tô Thanh Sầm đã sớm yêu Tư Mã Uyên Sồ, lại tự mình chúc phúc Tư Mã Uyên Sồ cùng Tề Mộc, cảm thấy chính mình yên lặng bảo hộ nàng thì tốt rồi, cũng là hắn cùng phụ thân hắn mang theo thủ hạ cũ yểm hộ Tư Mã Uyên Sồ cùng Tề Mộc đào tẩu, vì thế phụ thân Tô Thanh Sầm -Trấn Quốc đại tướng quân cũng chết vì mũi tên địch nhân bắn, Tô Thanh Sầm ngày đêm phi ngựa, rốt cuộc tìm được Tư Mã Uyên Sồ, lại là tìm được ở bãi tha ma, trên người nàng những dấu vết bị lăng nhục làm lòng Tô Thanh Sầm đau vỡ nát, hắn làm sao có thể bỏ qua cho Tề Mộc? Còn lý trí tốt đã lôi hắn trở lại, bởi vì phục quốc yêu cầu tài trí Tề Mộc thần cơ diệu toán, hắn nghĩ, công chúa hẳn là cũng nghĩ là như vậy đi? Trước kia nhẫn nhịn, phục quốc sau lại tính.
Suốt mười năm, Tô Thanh Sầm cùng Tề Mộc vì nghiệp lớn phục quốc bôn ba, Tô Thanh Sầm đã không đếm được chính mình rốt cuộc đánh bao nhiêu trận, trên người để lại bao nhiêu vết thương, rốt cuộc dùng mười năm, phục Viêm Quốc, về sau ai làm hoàng đế, Viêm Quốc sau lại ra sao, Nguyệt quốc lại như thế nào, Tô Thanh Tầm đã không muốn biết, ngày đó phục quốc, Tô Thanh Sầm mang 1 thân đầy vết thương rời đi. Tề Mộc tìm được hắn thì thi thể hẵn ở trước mộ Tư Mã Uyên Sồ đã cứng đờ.
Công chúa, ta giúp ngươi đem nhà của ngươi đoạt lại, ta rất nhớ ngươi, ta mệt mỏi quá a.
——
Nhìn đến lúc này, thiếu nữ đã khóc không thành tiếng, nàng tuyệt không nghĩ tới, thực ra trên thế giới này ngoài phụ hoàng, còn có một người có thể vì nàng trả giá nhiều như vậy, lúc nàng mù quáng theo đuổi Tề Mộc, thì người bên cạnh yên lặng người bảo hộ chính mình, thậm chí lúc nàng sau khi chết, bỏ ra cả đời tới bên cạnh cứu rỗi nàng.
“Mạnh Bà, nguyện vọng của ta là xin ngài bảo vệ tốt Viêm Quốc, ta muốn cho Viêm Quốc phồn vinh hưng thịnh, ta muốn cho Viêm Quốc con dân an cư lạc nghiệp.”
Thiếu nữ dừng một chút
“Còn có, ta mong ngài ở bên Tô Thanh Sầm, một đời yêu say đắm.”
Uyên Sồ vui vẻ gật gật đầu, ngắn gọn nói:
“Ta dùng thân thể của ngươi đi thế giới, giúp ngươi thực hiện tâm nguyện, tương lai mặc kệ phát sinh cái gì, ngươi đều không thể tham dự ngươi thế giới, ngươi sẽ là ngươi, lại cũng không phải ngươi, ngươi xác định muốn ta thay thế ngươi sao?”
Thiếu nữ kiên định gật đầu
“Ta xác định.”
“Được, như ngươi mong muốn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK