Beta: Gấu béo
Ban đêm bên trong Nặc Đại hoàng cung đèn đuốc sáng trưng các thị vệ đang đi tuần tra, ngoài ra còn có rất nhiều thần tử tụ tập thành nhóm đứng ở ngoài tẩm cung lo lắng chờ đợi.
Hoàng thượng tọa trên long sàng trong tẩm cung nhưng hơi thở đã yếu ớt, còn có hai phu nhân xinh đẹp và hai thiếu niên tuấn dật đứng bên cạnh.
Lão hoàng đế suy yếu vẫy tay hướng một trong hai thiếu niên gọi:
“Hiên Nhi, ngươi lại đây”
Thượng Quan Hiên ngoan ngoãn đi lên trước, quỳ trên mặt đất cầm tay lão hoàng đế cắn môi khóc hỏi:
“Phụ hoàng.. .người sẽ khỏe lên có phải hay không a?”
“Đứa nhỏ ngốc thân mình phụ hoàng chống đỡ không được bao lâu nữa rồi, về sau quốc gia liền giao cho ngươi ngàn vạn lần đừng khiến phụ hoàng thất vọng!”
Lão hoàng đế yêu thương xoa đầu Quan Hiên khuyên nhủ.
Thượng Quan Hiên kinh hoảng vội lắc đầu nói:
“Phụ hoàng! Người biết rõ ta ngốc ta không bao giờ tham gia vào chính sự, Vân liền so với ta thông minh hơn, ngôi vị hoàng đế hẳn là giao cho hắn nha!”
Hắn chỉ vào một mỹ thiếu niên không ngừng ngáp hy vọng lão hoàng đế có thể xem xét lại một chút.
Bị điểm danh Thượng Quan Vân lập tức bác bỏ nói:
“Hoàng huynh! Ngươi cũng đừng hại ta, ngươi biết rõ ta đối với giấc ngủ quan trọng thế nào còn muốn ta ngồi trên hoàng vị ta đây về sau nhất định sẽ bận rộn không thể ngủ đủ, ta mới không cần!”
Phu nhân có khuôn mặt trái xoan mỉm cười nói:
“Tỷ tỷ nha! Ngươi khuyên nhủ Hiên Nhi đi! Tiểu Vân của ta nếu không nghĩ làm hoàng đế vậy đừng miễn cưỡng hắn.”
Một phu nhân cùng Thượng Quan Hiên có tám phần giống nhau quay đầu nhìn lại Quan Hiên nói:
“Hiên nhi, ngươi nghe lời phụ hoàng ngươi nói đi! Ngoan ngoãn làm hoàng đế.”
Lão hoàng đế buông tiếng thở dài tự hỏi tại sao? Ngai vàng không phải ai cũng muốn có được hay sao? Vì cái gì hai đứa con của ông cố tình đều không muốn làm hoàng đế, liền ngay cả ngôi vị hoàng đế cũng đùn đẩy cho nhau. Nghĩ đến bộ dáng của Vân Nhi không đủ trách nhiệm cả ngày chỉ biết ngủ, ngủ, ngủ, ông cũng không yên tâm đem ngôi vị giao cho Hiên Nhi đơn thuần. Chính là trước mắt chỉ còn lại Hiên Nhi, nó ngoại trừ có chút ngốc, lại dễ dàng bị lừa ở ngoài, Hiên Nhi kỳ thật rất có trách nhiệm cho nên ngôi vị hoàng đế truyền cho nó nhất định không sai!
Mãnh liệt ho một trận lão hoàng đế biết chính mình thời gian không còn nhiều, ông kéo tay Thượng Quan Hiên lại nói:
“Hiên Nhi, ngươi đừng từ chối nữa, ngoan ngoãn ngồi lên ngai vàng được không? Vân Nhi sẽ phụ trợ cho ngươi.”
Thượng Quan Hiên chần chờ nhưng là vừa thấy ánh mắt khẩn cầu của phụ hoàng, hắn cũng chỉ biết ngoan ngoãn gật đầu đáp ứng yêu cầu.
“Lão nhân! Di ngôn của người xong rồi đi! Ta đây có thể trở về ngủ được không?”
Thượng Quân Vân không lớn không nhỏ lên tiếng hỏi.
Thân là hoàng huynh của Thượng Quan Vân, Thượng Quan Hiên mất hứng đứng lên giáo huấn nói:
“Vân! Ngươi như thế nào có thể nói với phụ hoàng như vậy! Bình thường ngươi đọc sách thánh hiền giờ chạy đi đâu hết rồi? Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua tử…”
Ngay tại lúc Thượng Quan Hiên muốn tiếp tục giáo huấn, Thượng Quan Vân vội vàng chỉ lão hoàng đế kêu lên:
“Lão nhân đã mất rồi! Ngươi còn muốn thuyết giáo tiếp sao! Còn không mau ra ngoài thông báo cho nhóm thần tử di ngôn.”
“Ngươi còn nói phụ hoàng là lão nhân! Một chút phép tắc cũng không có! Ngươi cũng coi như là đại nhân, như thế nào lại không hiểu chuyện như vậy! Ngươi…”
Thượng Quan Hiên vốn tính tình tốt cũng không nhịn được tay chống nạnh, bắt đầu lải nhải giáo huấn Thượng Quan Vân.
Thân là mẫu thân của hai người, trong quá khứ các nàng một chút hỗ trợ cũng không có, hai nàng cũng đã sớm quen với tính cách của hai đứa, chậm rãi đi ra khỏi tẩm cung báo lại chuyện hoàng thượng đã băng hà, cũng đem di ngôn của hoàng thượng nói lại cho các thần tử.
Thượng Quan Hiên mười bảy tuổi đã lên làm hoàng thượng may mà nhóm thần tử đều là trung thần trung tâm như một, đây là lý do khiến cho Thượng Quan Hiên dựa vào sự đơn thuần vẫn tiếp tục được làm hoàng đế mà không có bị người khác lật đổ long vị, này có một nửa công lao của Thượng Quan Vân, hắn vẫn âm thầm giải quyết những tên muốn làm loạn, cho nên hiện tại Thượng Quan Hiên như trước an ổn ngồi trên long vị xử lý, phê duyệt tấu chương.
Quan Hiên tại vị vài năm, dân giàu nước mạnh, an ổn cũng không có nhiều náo động.
Cứ như vậy qua vài năm, mấy ngày kế tiếp đây mới chân chính thay đổi cả đời của Thượng Quan Hiên …