Mục lục
Nữ Chưởng Môn Phái Mao Sơn: Huyết Vương Cương Thi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

NỮ CHƯỞNG MÔN PHÁI MAO SƠN: HUYẾT VƯƠNG CƯƠNG THI (Phần 1)

1

《 Gần đây, đại sư phong thủy Phạm Trung Đạt đến núi Ngọc Giang đã nói đây là nơi long mạch hội tụ chủ yếu của Cửu Giang, có long tuyền bảo huyệt, khiến mọi người bàn tán và thảo luận sôi nổi! 》

*Long tuyền bảo huyệt: suối rồng = long mạch, mộ có vật quý chôn theo chủ nhân.

Khi đọc được tin tức này trên điện thoại, tôi biết có chuyện lớn sắp xảy ra.

Bởi vì tôi đang ở núi Ngọc Giang và chỗ này không có long mạch bảo huyệt gì cả, chỉ có một cái hố dẫn vào ngôi mộ hung vừa mới bị mấy kẻ trộm mộ đào ra thôi.

Tôi nhìn thi khí dày đặc bốc lên từ miệng hố xong lại nghĩ đến vị đại sư huyền học nói chỗ này là long tuyền bảo huyệt, tôi không nhịn được muốn khen ông ta một câu, đúng là người già nhưng tâm không hề già.

"Đúng là chuột đi cắn dây buộc mèo*, rảnh rỗi quá nên đi gây chuyện."

"Già cả rồi, ngại sống lâu nên tìm đủ kiểu để ch.ết cho nhanh đây mà."

Tôi định nhân lúc chưa có ai đến nhanh chóng vào tóm Bánh Chưng trong mộ ra.

*Bánh Chưng: là từ dùng để chỉ các thi thể trong cổ mộ, những thi thể này được giữ gìn nguyên vẹn, không bị phân hủy, thối rữa, nhưng đã bị thi biến (biến thành cương thi)

Nhưng phía xa đã vang lên vài tiếng pháo nổ, một nhóm đại sư huyền học và doanh nhân dẫn vệ sĩ theo vào núi.

Tôi trầm ngâm nhìn cái hố bị bọn trộm đào dưới chân.

2

Tôi là Lý Tương Liễu, trước đó là chưởng môn của phái Mao Sơn nhưng gần đây sư phụ tôi trở về nên tôi bị giáng chức mất rồi, tạm thời trở thành truyền nhân* đời thứ 433 phái Mao Sơn.

Bây giờ, tôi đang trà trộn trong đám đông, tò mò quay trái, nhìn phải giống như một cô bé ngây thơ chưa hiểu sự đời. Nhưng kì diệu nhất là cái hố to lù lù trên mặt đất bị tôi che kiểu nửa kín nửa hở bằng một cành liễu mà hơn 30 người ở đây không ai phát hiện ra cả.

Dẫn đầu nhóm người là ông trùm bất động sản số một Hàng Châu và cũng là người giàu nhất thành phố, Lưu Kiến Nam, ông chủ Lưu.

Tôi tò mò nhìn đồng chí Lưu Kiến Nam, xem tướng mặt ông ấy một lúc tôi thấy khó hiểu, cục công an* thành phố Hàng Châu chưa bắt ông đi à, thế thì ông là người giàu nhất Hàng Châu làm sao được hả đồng chí Kiến Nam.

Về phần ông ấy mời đến bốn đại sư phong thủy, nếu không ngoài dự đoán thì đại sư Phạm Trung Đạt, Phạm đại sư cũng sẽ đi cùng. Đó là một ông già mặt dài để râu dê, mặc trường bào mã quái*.

Tôi nhìn ông ấy một lúc, còn đưa mắt ra hiệu để ông ấy biết chỗ này có cái hố bị trộm đào, bên dưới có mộ ngầm ông ấy đừng có làm gì ngu ngốc khiến mọi chuyện rắc rối hơn.

Ông ấy thấy tôi ra hiệu nhưng chỉ vuốt chòm râu dê, tự tin cười với tôi.

"Chương Châu - Kỷ đại sư không đến mà chỉ cử đồ đệ của bà ấy đi, xem chừng Kỷ đại sư rất tin tưởng Phạm mỗ, bà ấy biết có tôi ở đây thì việc phân kim định huyệt dễ như trở bàn tay, chắc chắn không xảy ra sai lầm nào đâu."

*Mỗ: Tôi (dùng để tự xưng mà không nói tên), ví dụ như: Lưu mỗ = Lưu Kiến Nam

*Phân kim định huyệt: Trong phong thủy dùng la bàn và xem đường chỉ của kim la bàn để xác định hướng của ngôi mộ, mộ đó có đồ cổ hay lối vào mộ ở đâu (mình để ảnh trong comment)....

Tôi khó hiểu, ông ấy nói mấy chuyện này với tôi làm gì, đến khi nhìn thấy vẻ mặt kính trọng của của những người đi cùng Lưu Kiến Nam thì tôi hiểu rồi.

"Đang nhắc đến tôi ấy hả?"

..... Tôi vừa thành công trà trộn vào nhóm đại lão rồi à?

Mấy người xung quanh vội vàng bước lên nịnh bợ Phạm Trung Đạt.

"Phạm đại sư mắt sáng như đuốc, việc tầm long điểm huyệt với Phạm đại sư tất nhiên là dễ như ăn kẹo, hôm nay chúng tôi phải cẩn thận quan sát mới được!"

*Tầm long, điểm huyệt: Tìm long mạch, chọn đất có khí đất tốt để đặt mộ, xây nhà...

"Đúng vậy! Bình thường Phạm đại sư diễn thuyết về phong thuỷ cũng không phải ai cũng có cơ hội nghe đâu, lần trước đại sư giảng về hoa cỏ trong phong thuỷ, mẹ tôi tiêu mười mấy vạn cũng không mua được một vé, chắc là hôm nay tôi được mở mang tầm mắt rồi!"

Lưu Kiến Nam cũng cười nói: "Tôi rất yên tâm về tài nghệ của Phạm đại sư, chuyện dời phần mộ tổ tiên nhà tôi đã có thể để Phạm đại sư quyết định hết được rồi!"

"Dời mộ tổ tiên đến chỗ này á?!" Tôi bất ngờ.

Chuyển phần mộ đến chỗ này thì khác gì đóng gói tổ tiên xong thắt nơ xinh đẹp dọn lên mâm cho Bánh Chưng ăn hả?

Tiếng kinh ngạc của tôi không nhỏ nên tất cả mọi người ở đây đều nghe rõ.

Phạm Trung Đạt cũng nhíu mày nhìn sang, đạo sĩ trẻ tuổi đứng cạnh ông ta nhe răng nói: "Phạm đại sư là bậc thầy phong thủy số một nước ta, vị trí ông ấy chọn để đặt mộ chỉ có chuẩn thôi, không sai được!".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mùa Xuân Trong Đôi Mắt Tôi
2. Sẩy Chân Bước Vào Tim Anh
3. Chân Thành Của Trái Tim
4. Không Hận
=====================================

Mọi người vội vàng cười hùa theo.

"Phạm đại sư có đôi mắt thần, từ lâu tôi đã nghe nói địa vị của ngài ấy trong giới phong thủy, nếu phần mộ tổ tiên của ông chủ Lưu chuyển đến chỗ này thì con cháu đời sau nhất định phúc vận khởi phát!"

Tôi nghe mà lòng thổn thức.

"Dời mộ về chỗ này thì cần trông đợi vào đời sau đâu, ba đời ngỏm củ tỏi hết rồi, trông chờ vào mấy cái ảnh thờ đóng khung kính thì được."

Nghe lời tôi nói xong mọi người xôn xao bàn tán, con cháu Lưu gia đứng quanh đó giận dữ.

"Con nhỏ nhà quê này ở đâu ra vậy, xéo đi, nếu em còn đứng đây nói nhăng nói cuội nữa thì dù em là con gái thì anh đây cũng đánh đấy"

Tôi lườm thanh niên kia một cái, tôi sợ anh ta chắc, đạo sĩ trẻ tuổi đứng cạnh Phạm đại sư cũng cười nhạo:

"Uiii, tôi còn tưởng là ai cơ, hóa ra là đồ đệ của Kỷ đại sư, nếu tôi nhớ không nhầm chính Kỷ đại sư là người nói bên dưới long mạch là chỗ đại hung hả?

"Dưới long mạch là chỗ đại hung ư? Ha ha ha cười chếc tôi rồi, bà ấy có biết long mạch là gì không mà nói vậy?

"Đúng là đồ đệ của bà ấy, cái gì cũng cũng không biết, chỉ biết đứng đây nói mò!"

Tiếng cười nhạo không ngừng vang lên, tôi bình tĩnh sờ cằm nói: "Theo ý mấy người nói thì dưới long mạch chỗ nào cũng có địa thế đẹp, chôn ở đâu cũng được đúng không?"

Phạm Trung Đạt vuốt râu gật đầu.

"Long mạch là mạch của một mảnh đất, là nơi linh khí tụ lại, các dòng mạch này hội tụ vượng khí của trời đất, là nơi phong thủy bảo địa, cô nói như vậy cũng không sai."

Tôi vỗ tay đồng ý: "Vậy thì ông chủ Lưu phải cẩn thận vào nhé"

Lưu Kiến Nam không theo kịp suy nghĩ của tôi, ngạc nhiên hỏi lại: "Cẩn thận...cẩn thận cái gì cơ?"

Tôi chỉ vào người của thôn Giang gia đang đứng xem náo nhiệt nói: "Người thôn này đều sống dưới chân núi Ngọc Giang đấy, bình thường con mèo, con chó ch.ết đều đem lên núi chôn, ông phải để ý vào, nếu không vị trí người giàu nhất thành phố của ông khó giữ được á"

"Ha?!" Lưu Kiến Nam cười mỉa, nhìn những thôn dân ăn mặc giản dị thôn nói, "Chắc hẳn bọn họ sẽ không làm khó Lưu mỗ đâu..."

Thôn dân đứng ở đó cũng gãi đầu, khó hiểu:

Thôn dân Giáp: "Nói mới nhớ, cha mẹ, ông bà tôi đều chôn ở trên núi, sao nhà tôi không giàu có nhỉ?"

Thôn dân Ất: "Năm nay chó nhà tôi đẻ nhiều hơn hai lứa so với năm ngoái, chắc là nhờ "chồng" nó được chôn trên núi đấy."

Thôn dân Giáp: "Không đúng, "chồng" của chó nhà ông ch.ết rồi còn gì, hai ổ chó con kia có phải con của nó đâu, liên quan gì đến việc nó được chôn trên núi chứ?"

Thôn dân Ất: "Ừ nhỉ, vậy chẳng phải nó chết xong còn bị cắm sừng à? Đại sư này nói xạo rồi."

Người xung quanh nghe hai người nói chuyện xong chỉ biết nhìn nhau nín cười, Phạm đại sư tức đến mức mặt đã dài như mặt ngựa rồi giờ còn dài hơn.

"Ai để lũ thôn dân thiếu hiểu biết vào đây nói hươu nói vượn vậy! Phong thủy là nhìn khí trời, quan sát thế đất, uyên bác, thâm sâu, các người nghĩ chỉ đơn giản chôn xuống đất là có tác dụng à?"

Sau đó ông ta quay đầu nói với Lưu Kiến Nam, "Ông chủ Lưu, việc dời phần mộ tổ tiên quan trọng nhất là phải tìm được chỗ đặt mộ mới có địa thế đẹp, bây giờ đã tìm được long mạch, không cần những người không liên quan có mặt ở đây để xác định vị trí đặt mộ, tôi khuyên ông nên giải tán mọi người trước rồi chúng ta bàn chuyện tiếp"

Nói xong ông ta hừ lạnh coi thường, chắp tay sau lưng đi sang một bên, ba đại sư phong thủy khác cũng lắc đầu tỏ vẻ khó chịu đi theo Phạm đại sư. Trước khi đi, Phạm đại sư liếc qua tôi, hàm ý của cái liếc mắt đó không cần nói mà ai cũng hiểu.

Ban đầu Lưu Kiến Nam còn niềm nở để dàn xếp mọi chuyện, đến khi thấy Phạm đại sư dẫn người của ông ấy đi xa rồi, ông chủ Lưu cũng phải cau mày lại. Nhưng dù sao Lưu Kiến Nam cũng ngụp lặn ba chìm bảy nổi nhiều năm trên thương trường, chỉ hơi suy nghĩ một chút ông ấy đã sai người giải tán thôn dân.

Ông ta cười nói với tôi: "Tiểu sư phụ, hôm nay Kỷ đại sư không đến, hay là cô về khách sạn nghỉ ngơi trước, tôi sẽ cử người đưa cô về, cô yên tâm, chi phí tư vấn tôi sẽ trả đầy đủ."

Tôi nhìn ông ta: "Ông tự nói đấy nhé, tôi lấy tiền xong có thể về luôn đúng không?"

Đợi Lưu Kiến Nam cười gật đầu xong tôi quay người đi luôn. Nhưng Phạm Trung Đạt lại móc mỉa sau lưng tôi:

"Mấy người trẻ tuổi bây giờ học được chút mánh khóe đã dám ra ngoài đi lừa người, thiếu hiểu biết về Phong Thủy thì có thể tha thứ, nhưng đã thiếu hiểu biết còn nói ra thì đó là tội lớn. Hôm nay tôi bất đắc dĩ phải nói cho cô biết huyền cơ của chỗ này để cô mở mang tầm mắt vậy."

*Huyền cơ: Thiên cơ, ý trời, đạo lý huyền diệu, thâm ảo

Tôi quay đầu lại, tắt cuộc gọi đang chuẩn bị kết nối với 110, trong lòng nói thầm một câu —— Ông đang ra vẻ với ai vậy?

"Được thôi, ông cứ ra vẻ tiếp đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang