Huyết gia là gia tộc mang dòng máu tâm hỏa, sau bao nhiêu lần vào sinh ra tử bảo vệ con người thì sư phụ Huyết Thạch Tông là người tu hành đã dùng xương máu của mình tạo ra một huyết ấn truyền tộc tại vùng đất Đại Tuyền. Huyết Trạch Đông là gia chủ đời thứ mười hai đã bị em trai ruột phản bội. Huyết Trung Quý tình nguyện làm tay sai cho hắc nhân giết hại vô số người khiến môn phái chính đạo căm thù nhẫn tâm hỏa. Huyết gia bị đổ tội án mà không thể minh oan, chỉ qua một đêm Đại Tuyền tan hoang, nước sông Vong Mệnh đỏ lòm bốc mùi tanh tưởi. Xác người trải dài trên gò đất thấp tẹt, máu đọng thành vũng đặc xệt bết lên vách gỗ, cột nhà. Cây cối đổ gãy nhà cửa cháy thành than, Huyết gia bị diệt chỉ trong một đêm.
Ba năm sau..
Dãy núi dựng đứng bao trọn cả huyện Đại Tuyền, con sông Vong Mệnh chảy ngang qua lách vào mép trái phía đông huyện một chút rồi chảy ra ngoài theo hướng đông bắc. Sau vụ thảm sát Huyết gia, vùng đất này trở thành nơi trú ngụ của biết bao người dân vô gia cư. Họ chỉ dám sinh sống tụ họp ở vùng thung lũng phía tây còn phần địa phận Huyết gia thì họ không dám bén mảng tới.
Thảm họa ập đến vào một đêm mưa bão xập trời, Kim môn chủ cho các đệ tử xông vào đất đại tuyền tìm giết tàn dư Huyết gia. Kim Dật Tiên hô to lệnh rõ cho từng người càn quét giết cho bằng hết không để chừa một ai. Tiếng mẹ già van nài cùng tiếng trẻ con kêu khóc trộn vào thứ tiếng leng keng của lưỡi kiếm môn đạo va vào cuốc sắt nông dân. Tấm lưng trần của người đàn ông ngã xuống, ngay sau đó vợ con họ cũng ngã xuống theo. Nhà cửa xập xệ bủng beo dưới trận mưa đêm xối xả. Kim Dật Tiên đưa người rời khỏi huyện còn dắt theo gia chủ Huyết gia: Huyết Trạch Đông.
Ba tháng sau dân gian truyền miệng nhau về thứ thuốc bất tử Kim môn chủ đặc biệt luyện chế thành. Chỉ một liệu trình mà có thể khiến người chết sống lại, bách bệnh bách độc đều bị giải trừ. Cửa Kim môn luôn chật kín người đến xin thuốc, lâu sau Huyết Trạch Đông may mắn chạy trốn được. Anh chạy về nghĩa địa Đìa Ngâm tìm lại vợ con. Nhưng tất cả đều nằm trong kế hoạch của Kim Dật Tiên, hắn cố ý thả người để Huyết Trạch Đông mang kho máu về cho hắn điều chế thuốc bất tử. Khi Trạch Đông nhận ra mưu sâu kế hiểm, ông đã thẳng tay giết vợ và con mình rồi tự tử ngay đỉnh gò Đìa Ngâm. Ba con chim phượng hoàng từ tim con của Huyết Trạch Đông bay thẳng lên trời rồi biến mất tăm mất hút. Xác cậu bé biết thành ngọn lửa đỏ, Kim Dật Tiên nhặt về làm đồ trưng bày trong môn hộ.
Ít lâu sau Kim Dật Tiên vì không biết cách điều chế thuốc bất tử, ngày đêm tìm cách chế thuốc nên lui về ở ẩn. Nhân gian càng ngày càng nhiều ma quỷ, nhân dân bị thế lực ma đạo quấy nhiễu. Các môn phái chính đạo không thể chống lại sự sinh sôi nảy nở của lũ quỷ, dòng máu hắc nhân bỗng trở nên hiếm hoi khó tìm.
Ngọn lửa đỏ thoát khỏi Kim môn, nó tự xưng là ma chủ rừng quỷ Đại Tuyền tên Huyết Kiệt Boan. Ngày tháng đó anh ta không ngừng chơi trò chơi "trao đổi chênh lệch" với con người. Dù anh ta không phải tâm ma, nhưng trò chơi mà anh ta chơi vô cùng thâm độc và hiểm ác. Vì quá ác độc nên đạo sư họ Đông ở Đông Kì Sơn đã phong ấn anh ta trở về hình dạng ngọn lửa. Về sau truyền tay người này người kia suốt mấy trăm năm rồi mới được lưu giữ tại viện bảo tàng ma thuật. Ba ngàn năm sau, khoa học kĩ thuật được áp dụng nhiều vào các ngành nghề tạo nên một thời đại công nghiệp hóa hiện đại hóa. Nhưng ma quỷ vẫn hoành hành ngang dọc mà việc tu tiên vừa có thể đánh đuổi ma quỷ lại vừa có thể khiến người ta sống dai hàng nghìn năm. Vậy nên mỗi lần tông môn mở cửa là y như rằng lại có hàng tá thiếu niên trai gái đến xin nhập môn.
Ngày mùng ba tháng mười, đúng vào thời khắc Kim Dật Tiên làm lễ mừng thọ ba ngàn ba trăm tuổi thì bầu trời phía bảo tàng ma thuật liên tục đánh nhiều tia sét màu đỏ như màu máu. Có người nói tia sét trên trời có hình chân của phượng hoàng, có người lại nói đó là chân của rồng. Phía báo chí cho rằng đây là hiện tượng nhẫn tâm hỏa hồi sinh, còn mạng xã hội thì người ta lại nói tâm ma đang xâm nhập đời sống con người. Tòa giải trí cũng đồng tình với cư dân mạng nên đặc biệt sắp xếp một buổi họp báo với nhà tiên tri nổi tiếng: Huyễn Thế Uyển.
* * *