Mục lục
Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực Bản Chuẩn App
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bệnh viện, mùi nước khử trùng nồng nặc.

Diệp Du Nhiên cầm tờ phiếu xét nghiệm phấn khích ra khỏi phòng bác sĩ, đang định gọi điện, thì điện thoại của cô vang lên, cô nhấc máy, giọng người cậu

của cô truyền đến: "Du Nhiên, cháu và Mộ Tấn Dương có khỏe không?” "Vẫn khoẻ ạ! Sao cậu lại hỏi vậy?”

"Cậu vừa mới nghe nói Mộ Tấn Dương hôm trước dẫn một người phụ nữ bụng to tướng đi khám thai.." Diệp Du Nhiên lập tức cười phá lên: "Có phải cậu cho rằng Mộ Tấn Dương ở bên ngoài nuôi bồ nhí không?”

“Phải!”

“Cậu yên tâm đi, cho dù đàn ông trên đời này đều ngoại tình, Mộ Tấn Dương cũng sẽ không làm thế!”

cúp máy Diệp Du Nhiên gọi điện thoại cho Mộ Tấn Dương, điện thoại vang lên một lúc lâu mới bắt máy: "Tôi rất bận, không có chuyện gì thì đừng gọi điện

quấy rầy tôi! Cứ vậy đi!”

Giọng nói lạnh như băng không chút cảm xúc quan tâm nào, Diệp Du Nhiên còn chưa kịp nói gì, đầu dây bên kia đã ngắt máy, cô cầm tờ phiếu xét nghiệm, sự phấn khích trong lòng lập tức bị dội gáo nước lạnh về con số không. Kết hôn ba năm Mộ Tấn Dương vẫn luôn đối xử với cô rất dịu dàng, nhưng gần đây thái độ thay đổi chóng mặt, chẳng những lạnh lùng như băng, ngay cả sự kiên nhẫn khi gọi điện cho cô cũng không còn, rốt cuộc xảy ra chuyện gì khiến Mộ Tấn Dương thay đổi nhiều như vậy?

Trong lòng nặng trĩu suy tư xoay người, một bóng người xuất hiện trước mặt, bên tai vang lên một giọng nói nhu mỳ: "Chị ơi!” Diệp Du Nhiên nhìn qua, thấy Hạ Phi Phi cùng một người phụ nữ trung niên xuất hiện bên cạnh cô.

Hạ Phi Phi là đứa con gái do tiểu tam sinh ra, nhìn thấy Hạ Phi Phi, Diệp Du Nhiên nhíu mày, trên mặt lộ rõ sự căm ghét, giọng điệu cũng lạnh đi vài phần:

"Đừng gọi bừa, mẹ tôi chỉ sinh ra có mình tôi!”

Hạ Phi Phi cũng không tức giận, nhếch môi cười với cô, giọng nói dịu dàng: "Chị, chị lại đến khám bệnh vô sinh ạ?” "Liên quan gì đến cô"

"Chị không hỏi em sao lại xuất hiện ở cửa phòng khám thai sao?" Hạ Phi Phi cười khiêu khích nhìn Diệp Du Nhiên: "Em mang thai rồi! Nó là của chồng chị! ”

Lúc này Diệp Du Nhiên mới phát hiện bụng cô ta đúng là to thật, ý đồ của Hạ Phi Phi đối với Mộ Tấn Dương là có thật, từ trước khi cô kết hôn với Mộ Tần Dương Hạ Phi Phi đã tìm trăm phương ngàn kế dụ dỗ, Diệp Du Nhiên cười lạnh một tiếng: "Cô không bị điện chứ?”

"Không tin sao? Nhìn cái này xem!”

Hạ Phi Phi giơ tờ phiếu xét nghiệm cho Diệp Du Nhiên xem, thấy rõ dòng chữ rồng bay phượng múa quen thuộc trên đó, sắc mặt Diệp Du Nhiên lập tức thay đổi, chữ ký này sao lại là của Mộ Tấn Dương? "Bốn tháng trước em cùng anh rể đã có một đêm vui vẻ cùng nhau, anh rể thật mạnh bạo, giày vò em cả một đêm, sau tối đó em đã có bầu!" Hạ Phi Phi

cười đắc ý: "Anh rể rất thích đứa nhỏ này, bảo em sinh ra, lúc em sinh nó ra cũng sẽ là lúc chị phải nhường vị trí chính thất cho em!” “Loại hèn hạ!” Diệp Du Nhiên tức giận đến run người, tát cho cô ta một cái, giống như phim, Hạ Phi Phi đột nhiên ngã xuống đất: "Ôi chao, bụng tôi!”

Rõ ràng đánh vào mặt, nhưng cùng với cú ngã của Hạ Phi Phi, là dòng máu đỏ tươi dần thấm ướt đũng quần của cô ta, Diệp Du Nhiên hoảng sợ, sao lại như vậy? Hạ Phi Phi được nhân viên y tế đưa đến phòng cấp cứu, Diệp Du Nhiên không dám rời đi, cũng đi theo đến phòng cấp cứu.

ở ngoài cửa đợi một lúc, có tiếng bước chân tới, là mẹ chồng cô Lâm Ngọc Trân, nhìn thấy cô ánh mắt bà lộ ra sự tức tối: "Xảy ra chuyện gì thế? Sao Phi Phi đang bình thường lại vào phòng cấp cứu?”
"Là Diệp tiểu thư. Không đúng, là Mộ thiếu phu nhân đấy!", người phụ nữ trung niên đi cùng Hạ Phi Phi đáp.

Advertisement
"Đồ hèn, cái loại gà không biết đẻ trứng! Mình không thể sinh cũng không cho người khác sinh sao?" Lâm Ngọc Trân tát mạnh vào miệng cố, Lâm Ngọc Trân vẫn luôn không thích cô xuống tay rất nặng, mặt Diệp Du Nhiên liền nhanh chóng sưng lên.

Nếu trước đó cô tưởng là Hạ Phi Phi nói dối, thì thái độ lúc này của mẹ đã nói lên tất cả. Trong lòng cảm thấy tuyệt vọng, cảm giác khó thở này khiến Diệp Du Nhiên muốn ngất xỉu, đúng lúc này cửa phòng phẫu thuật mở ra, y tá đi ra nói đứa bé trong bụng Hạ Phi Phi không giữ được. Lời này khiến Lâm Ngọc Trân tức giận đến cùng cực, lại xông tới túm tóc cô đấm đá liên hồi.

Advertisement
Diệp Du Nhiên bị đánh đến hoa mắt chóng mặt mà ngất đi.

Lúc tỉnh lại, xung quanh toàn màu trắng, cô cổ ngồi dậy, cả người đau nhức khó chịu, vừa tựa vào đầu giường lấy sức hít thở, cửa phòng liền bị đẩy ra, một người đàn ông đeo kính vàng đi vào. "Diệp tiểu thư, xin chào, tôi là luật sư của Mộ tổng!" "Luật sư?" Diệp Du Nhiên ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mắt.

"Vâng, tôi là luật sư riêng của Mộ tổng, Mộ tổng ủy thác cho tôi bàn bạc chuyện ly hôn với Diệp tiểu thư" "Ly hôn? Mộ Tấn Dương muốn ly hôn với tôi?" Diệp Du Nhiên cho rằng tại mình có vấn đề. Luật sư đi tới trước giường bệnh, đưa cho cô một tập tài liệu: "Đây là đơn ly hôn, cô xem qua.”

Tay Diệp Du Nhiên run rẩy, nằm mơ cũng không ngờ có một ngày Mộ Tấn Dương sẽ đưa mình thỏa thuận ly hôn, cô không nhìn thỏa thuận ly hôn, chỉ nhìn về phía luật sư: "Để Mộ Tấn Dương đến gặp tôi! Để anh ấy đích thân nói với tôi!” “Mộ tổng rất bận, không có thời gian!”

"Rất bận, không có thời gian?" Diệp Du Nhiên cười trong đau đớn, từ khi nào giữa cô và Mộ Tấn Dương lại lạnh nhạt đến mức này, ngay cả gặp anh một lần cũng không được?

Cô nhắm mắt lại, cầm lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường bấm số, đầu dây bên kia không thể kết nối. Mối quan hệ giữa cô và Mộ Tấn Dương từ khi nào lại đi đến mức này? Ngoại tình, ly hôn... Luật sư vẫn đang chờ cô: "Cô Diệp, xin hãy xem qua bản thoả thuận, tôi rất bận!”

Thái độ của luật sư lạnh lùng đến sợ, gả cho Mộ Tấn Dương ba năm, người bên cạnh anh ai nấy đều kính cẩn với cô, bây giờ thái độ của luật sư này lạnh lùng như vậy, đích thị là chỉ thị của Mộ Tấn Dương. Diệp Du Nhiên cầm lấy thỏa thuận ly hôn, ánh mắt đảo tới cột phân chia tài sản, tất cả tài sản đều thuộc sở hữu của Mộ Tấn Dương trước hôn nhân, không nằm trong danh sách phân chia, ánh mắt phút chốc cảm thấy chua xót.

Anh ta từng nói cô là tất cả đối với anh ta, những thứ thuộc về anh ta cũng đều là của cô, nhưng chỉ trong ba năm ngắn ngủi, tất cả mặn nồng thành con số không, Mộ Tấn Dương rốt cục đã lộ ra bộ mặt thật của anh rồi sao? Anh ta nuôi bồ nhí bên ngoài, còn mang bầu nữa! Cho nên con gà không biết đẻ trứng như cô đây cũng nên nhường chỗ rồi phải không? Trong lòng chua xót đến cùng cực, Diệp Du Nhiên không xem nữa, ngước mắt nhìn về phía luật sư vẫn đang nhìn chằm chằm vào cô: "Đưa bút cho tôi!” Luật sư mở cặp lấy bút ra đưa cho Diệp Du Nhiên, lúc Diệp Du Nhiên nhận lấy bút lại bồi thêm một câu: "Mộ tổng nói, tất cả trang sức anh ấy mua cho cô

cũng không được mang theo một cái nào!”

Ánh mắt Diệp Du Nhiên bần thần nhìn về phía trước, một lúc lâu vẫn không di chuyển, ngay khi luật sư nghĩ rằng cô sẽ từ chối, cô lại chậm rãi trả lừoi: "Được!”

Thốt ra câu trả lời xong, cô nhanh chóng cầm lấy chiếc bút rồng bay phượng múa ký tên mình vào đơn ly hôn.

Luật sư nhận lấy thỏa thuận nhìn lướt qua, rồi xoay người rời đi.
Bãi đậu xe trong bệnh viện có một chiếc Aston Martin xa hoa, cửa sổ xe mở xuống, lộ ra một khuôn mặt tuấn tú đẹp nao lòng người, luật sư nhanh chóng đi

Advertisement
vài bước đến trước xe, giọng điệu cung kính: "Mộ tổng, phu nhân ký rồi!”

IL

"Ký rồi?" Người đàn ông chậm rãi nói ra hai chữ, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía luật sư. Luật sư nhìn gương mặt khó đoán tâm tình của anh, trong lòng có chút bồn chồn, muốn nói cái gì đó, nhưng lại không nói nên lời, ánh mắt sâu thẳm của

Advertisement
người đàn ông rời khỏi luật sư nhìn về phía bầu trời đêm tối tăm, một lúc lâu sau bật ra hai chữ: "Đi thôi!”



Ba năm sau.

Đêm, ánh đèn rực rỡ chói chang, trước cửa khách sạn Hilton Nam Thành, xe sang tụ hội, một đám phóng viên mang theo đồ nghề tác nghiệp chặn ở cửa lớn. Tối nay tập đoàn Thịnh Thế tổ chức tiệc rượu ở đây, mời các doanh nghiệp lâu năm trên thương trường ở Nam Thành tới dự đám phóng viên nghe tin cũng lần tới đây theo tranh tin nóng.

Khoảng 8 giờ tối, một chiếc Maybach đi tới.

"Cậu Tần! Tần thiếu gia của tập đoàn Thịnh Thế tới rồi!" Các phóng viên ngay lập tức giơ ống kính lên nghênh đón. Tần Tử Phi mặc một bộ âu phục màu trắng, trên mặt mang theo nụ cười bất cần đời xuống xe, bên cạnh là siêu mẫu Lộ Lộ mặc trang phục dạ hội lộ vai

xinh đẹp tuyệt trần bước xuống, Tần Tử Phi khoác tay Lộ Lộ, niềm nở đối diện với truyền thông chụp ảnh. Diệp Du Nhiên ngồi ở ghế phụ, trong tay ôm cặp tài liệu công ty, ánh mắt xuyên qua cửa sổ xe nhìn Tần Tử Phi và Lộ Lộ.

Đúng là gặp ma rồi, tham gia party mà vẫn không quên mang theo trợ lý như cô đến để hành hạ, Tần Tử Phi đúng là tâm lý có vấn đề! Trong lòng oán thầm, tài xế ở một bên nhắc nhở: "Trợ lý Diệp, xin xuống xe! Trễ nữa thiếu gia sẽ không vui đâu!”

Cô thở dài, ôm cặp cúi đầu đẩy cửa xe ra.

Phía trước Tần Tử Phi khoác tay Lộ Lộ đã đến cửa khách sạn, cô bước nhanh theo sau, vừa đi tới cửa chính, phóng viên phía sau hô lên ngạc nhiên: "Mộ Tấn Dương! Mộ Tấn Dương cũng tới! ” Ba chữ Mộ Tấn Dương khiến Diệp Du Nhiên quay đầu lại theo phản xạ tự nhiên, một chiếc Aston Martin xa hoa lộng lẫy chậm rãi dừng trước cửa chính khách sạn, bảo vệ cung kính tiến lên mở cửa xe.

Mộ Tấn Dương mặc một bộ trang phục màu đen phong lưu tuấn tú xuống xe, khí chất của anh vẫn ngập tràn như vậy, bất luận là ba năm trước hay ba năm sau.

Trong lúc đó, bảo vệ mở cửa xe bên kia, Hạ Phi Phi mặc một bộ lễ phục dạ hội đỏ rực, trên mặt mang theo nụ cười nhạt, chậm rãi xuống xe. "Ôi ! Thật sự là một đôi trai tài nữ sắc mà!”

“Ai nói không phải chứ, một người là con gái bí thư, một người là ông trùm thương trường, hai người này trai tài gái sắc rất xứng đôi!” Tiếng bàn tán của mọi người liên tục vang lên, Diệp Du Nhiên nhìn "đôi tiên đồng ngọc nữ”, trên mặt mang theo nụ cười rè bửu. Người đàn ông ngoại
1652357741778.png

“Xin lỗi!” Diệp Du Nhiên cúi đầu xin lỗi. Tần Tử Phi hừ lạnh một tiếng: "Lần sau theo sát một chút, nếu lần sau còn lề mề như thế, coi chừng tôi sa thải cô đấy!” “Vâng, tôi nhớ rồi!” Thấy thái độ của Diệp Du Nhiên khá tốt, Tần Tử Phi không tìm được lý do nổi giận, trừng mắt nhìn rồi tha cho cô. Thang máy dừng lại ở tầng mười tám, Tần Tử Phi ôm eo Lộ Lộ đi ra khỏi thang máy, Diệp Du Nhiên ôm cặp bước nhanh theo, đi tới cửa đại sảnh, Tần Tử Phi quay đầu lại: "Đến phòng nghỉ chờ tôi, nhớ kỹ bao giờ tôi gọi thì phải có mặt, nếu tôi không tìm được cô, tiền thưởng tháng này sẽ giảm một nửa!” "Vâng! Tần tổng, tôi biết rồi!” Nhìn theo Tần Tử Phi và Lộ Lộ tiến vào đại sảnh, Diệp Du Nhiên xoay người đi thẳng đến phòng nghỉ.

Advertisement
Bên kia thang máy dừng lại, Mộ Tấn Dương cùng Hạ Phi Phi đi ra, liếc mắt nhìn Diệp Du Nhiên đẩy cửa phòng nghỉ ở đầu hành lang, Mộ Tấn Dương đứng hình giây lát, là cô? Không đúng, cô đã biến mất suốt ba năm nay, sao có thể xuất hiện ở đây được? Chắc là mình đã nhìn nhầm rồi!

Thấy ánh mắt Mộ Tấn Dương nhìn chằm chằm vào đầu hành lang, Hạ Phi Phi nhìn theo ánh mắt của anh, bên kia trống trơn, không có gì, cô ta ngây ra: "Tấn Dương, anh nhìn gì thế?”

Advertisement
“Không có gì, đi thôi!” Diệp Du Nhiên ở phòng nghỉ chờ hơn một tiếng đồng hồ, đói bụng kêu ùng ục, Tần Tử Phi tên biến thái này, anh ôm mỹ nữ ấm áp trong lòng, uống rượu ngon, ăn buffet cao cấp, lại để trợ lý như cô ở bên này đói bụng, thật là một kẻ tự bản ác ôn!

Trong lòng đang oán thán thì cuộc gọi của Tần Tử Phi tới: "Đến đại sảnh tự mình tìm chút gì đó ăn, nhớ kỹ lời tôi nói, đừng đi lung tung, đừng chạy lung tụng, đừng nhìn lung tung! Ăn xong lập tức quay lại phòng nghỉ chờ tôi!” “Vâng, Tần tổng!” Diệp Du Nhiên mở cửa sải bước đi thẳng vào đại sảnh, trong đại sảnh quần áo lụa là thơm tho, dáng dấp tóc mai yểu điệu, đều là người đẹp quyền quý, cô

chỉ liếc mắt một cái liền đi thẳng đến khu vực buffet. Lấy một ly nước trái cây, chọn một đĩa thức ăn, Diệp Du Nhiên chuẩn bị tìm một chỗ ngồi xuống ăn, còn chưa tìm được chỗ, phía sau truyền đến một giọng nói: "Giúp tôi bưng chút đồ ăn tới đây!”

Giọng nói mang theo sự sai khiến này có chút quen thuộc, Diệp Du Nhiên ngẩng đầu nhìn qua, đứng trước mặt là một người phụ nữ trang điểm đậm, đây

không phải bạn thân của Hạ Phi Phi - Hầu Đình Đình sao? Hầu Đình Đình thấy Diệp Du Nhiên cũng ngây ra, cô ta nhìn Diệp Du Nhiên mặc đồng phục đi làm, nghĩ rằng đương nhiên cô là phục vụ rồi, đối diện với nhau

thì phát hiện ra là Diệp Du Nhiên nên giật nảy người.

"Là cô?"

Diệp Du Nhiên không để ý tới cô ta, bưng đồ ăn định lướt qua, Hầu Đình Đình ngay lập tức định thần lại, nhanh chân cản lối Diệp Du Nhiên: "Cô thể nào lại làm phục vụ ở đây rồi? Ha ha! Thật buồn cười chết mất!” "Có buồn cười đến vậy không?" Diệp Du Nhiên lạnh lùng hỏi ngược lại. "Đương nhiên, Diệp Du Nhiên trước kia không phải kiêu ngạo đến thể sao? Chậc chậc chậc, bây giờ lại rơi vào tình cảnh làm phục vụ, ôi chao, sông có khúc, người có lúc nói tới là cô đó sao? Nhanh lên, chuẩn bị đồ ăn cho tôi!” Hầu Đình Đình bộ dạng tiểu nhân đắc chí, trước kia cô ta đã không vừa mắt với Diệp Du Nhiên, người thì đẹp, số thì may như vậy, lại còn thanh lịch cao quý. Bây giờ cô bị Mộ Tấn Dương vứt bỏ, rơi vào kết cục làm nhân viên phục vụ, cô ta thể nào cũng phải tìm cách làm bẽ mặt cô. Diệp Du Nhiên nhìn bộ dạng của Hầu Đình Đình vô cùng ghê tởm, đấu khẩu với loại tiểu nhân như Hầu Đình Đình, sẽ hạ thấp chỉ số IQ của mình, cô lướt qua

Hầu Đình Đình rồi rời đi.

Hầu Đình Đình đâu thể buông tha cho cô: "Diệp Du Nhiên, lời tôi nói, cô dám không nghe sao? Cô có tin tôi bảo người sa thải cô không?”
"Sa thải tôi? Hầu tiểu thư thật sự cho rằng mình rất lợi hại sao!”

Advertisement
"Cô lại dám mắng tôi?" Hầu Đình Đình tức giận nhảy dựng lên, trước kia bởi vì Diệp Du Nhiên là vợ của Mộ Tấn Dương, Mộ Tấn Dương lại che chở coi như

bảo bối cô ta không dám làm gì, bây giờ không như vậy nữa, không có Mộ Tấn Dương cô chỉ là một nhân viên phục vụ thấp kém, muốn giết chết cô cũng dễ như giết chết một con kiến chẳng có gì khác biệt. "Tôi sẽ lập tức nói với người phụ trách chỗ này, để họ sa thải cô!"

“Đình Đình, xảy ra chuyện gì thế?” Một giọng nói nhẹ nhàng chen vào đúng lúc. “Phi Phi, cậu tới thật đúng lúc, cậu xem đây là ai!” Hầu Đình Đình mang theo giọng điệu cười nhạo chỉ vào Diệp Du Nhiên. Diệp Du Nhiên bình tĩnh nhìn về phía Hạ Phi Phi, ánh mắt chạm nhau, Hạ Phi Phi kinh ngạc, Diệp Du Nhiên sao lại ở đây?

Advertisement
Trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhưng sắc mặt cô ta không thay đổi, ngược lại còn tươi cười: "Chị à!”

Du Nhiên lạnh lùng nhìn cô ta: "Vị tiểu thư này, cô gọi nhầm người rồi?”

"Chị à, em biết chị trách em, nhưng chuyện này không liên quan gì tới em, là Tấn Dương thích em."

Tuy rằng đã ba năm trôi qua, nhưng cô ta nhắc lại chuyện cũ vẫn khiến Diệp Du Nhiên cảm thấy đau lòng khó kìm nén, không muốn vạch áo cho người xem lưng, cô quay đầu bỏ đi.

Hầu Đình Đình thấy Hạ Phi Phi xuất hiện rõ ràng to gan hơn nhiều, nhân chân bước lên trước túm lấy Diệp Du Nhiên dùng sức đẩy một cái, nước trái cây trong tay Diệp Du Nhiên lập tức đổ ra, ướt hết cả người, trên người Hầu Đình Đình cũng dính một chút, cô ta kêu lên một tiếng: "Ai da, cô làm việc kiểu gì thế?"

Lúc nói lời này trong mắt cô ta hiện rõ sự đắc ý, Diệp Du Nhiên thấy rõ ràng, Hầu Đình Đình coi mình là phục vụ, muốn vu khống để cô bị sa thải.

Ánh mắt Diệp Du Nhiên lạnh lùng, nếu là Diệp Du Nhiên trước kia chắc chắn đã tát cho một cái, nhưng bây giờ cô đã không còn là Mộ phu nhân được Mộ Tấn Dương nâng niu trong lòng bàn tay, cô đè nén cơn tức giận trong lòng, nghiêng người rời đi.

Thấy Diệp Du Nhiên không phản kháng, Hầu Đình Đình và Hạ Phi Phi liếc nhìn nhau, đưa tay túm lấy tóc Diệp Du Nhiên, trong tay cầm ly rượu vang đỏ nhắm thẳng cổ cô mà đổ lên.

Một ly rượu vang đỏ theo cổ cô chảy xuống, rượu vang đỏ lạnh ướt đẫm quần áo của Diệp Du Nhiên, không biết là vô tình hay cố ý Hầu Đình Đình còn đẩy cô đến bên cạnh Hạ Phi Phi, tay Hạ Phi Phi hất một ly rượu về phía mặt cô.

Cơn đau nóng rát cả con mắt, Diệp Du Nhiên vốn là muốn yên ổn rời đi, nhưng nhìn thấy điệu bộ không chịu buông tha này của Hầu Đình Đình trong lòng liền nổi đoá. Hầu Đình Đình và Hạ Phi Phi là người cùng thuyền, nếu hôm nay đối phó với cô như vậy, xem ra không thể có cái kết đẹp rồi, cô cũng nóng tính, Hầu Đình

Đình dùng chiêu trò giống như Hạ Phi Phi lúc trước, bọn họ bày mưu vu oan cho cô, bọn họ đã làm kẻ ác ngang ngược như thế, vậy thì cô cũng không kiêng dè gì nữa? Phút chốc cơn giận trong lòng bùng lên, giơ chiếc đĩa trong tay lên đổ thẳng vào đầu Hầu Đình Đình.

Thật không ngờ cô đã thành ra như vậy rồi còn dám ra tay, Hầu Đình Đình kêu lên một tiếng kêu kinh hãi, Diệp Du Nhiên thích ăn cay, trong đĩa đều là thức ăn cay, nước canh theo tóc Hầu Đình Đình chảy xuống, nhanh chóng chảy vào mắt, cảm giác đó thực sự khó chịu không dễ gì chịu nổi.

Hầu Đình Đình kêu thảm thiết, lập tức buông tóc Diệp Du Nhiên ra.

Diệp Du Nhiên cũng mặc kệ tiếng kêu thảm thiết của Hầu Đình Đình, tát một cái vào mặt Hạ Phi Phi, Hạ Phi Phi trợn tròn mắt, nằm mơ cũng không ngờ Diệp Du Nhiên lại cả gan như vậy, mặt nóng rát, Diệp Du Nhiên tiện tay đổ bát nước canh bắn tung tóe khắp nơi, trên lễ phục dạ hội đắt tiền của cô ta đều là canh, lễ phục dạ hội này chính là của nhà thiết kế nổi tiếng, khiến cô ta thấy vô cùng xót xa.

Vừa đau vừa tức, cô ta liền bất chấp hình tượng bắt đầu gào lên: "Người đâu! Mau đến đây!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang