Gầm trời này đã có ta
Nhất nhập giang hồ, xoay vần tuế nguyệt
Hoàng đồ bá nghiệp cũng thế thôi
Bất thắng nhân sinh một chén bồi
(Nhân sinh giang hồ - Lý Bạch)
Trên quảng trường Ngưu Gia thôn, người chơi đi lại nối liền không dứt, người cõng trường kiếm, người cầm đại đao muôn hình muôn vẻ. Vương Viễn đứng ngay trung tâm quảng trường, mang vẻ mặt đau khổ cầu xin NPC chỉ dẫn của các đại môn phái.
"Đạo trưởng, ngươi hãy nhận ta đi, ta rất biết làm nũng."
"Xin lỗi, Võ Đang chúng ta thu đồ đệ từ trước tới nay chỉ nhận người thông minh, các hạ hiển nhiên không phù hợp với điều kiện thu đồ đệ của chúng ta."
"Tiên tử, phái Cổ Mộ còn thiếu người không?"
"Ngươi phúc duyên không đủ, không phù hợp điều kiện nhập môn của phái Cổ Mộ chúng ta."
"Sư thái, ta thấy phái Nga Mi âm thịnh dương suy, ngài có cần đàn ông để cân bằng một chút không?"
"Cút!"
"Được rồi!"
...
Dao quanh một vòng, Vương Viễn đi tới gần một thanh niên vẻ ngoài anh tuấn, mặc trang phục đạo nhân, lại tiếp tục thử hỏi.
"Soái ca, phái Thiên Sơn..."
"Bộ dạng ngươi quá xấu."
Lời Vương Viễn còn chưa nói hết, thanh niên kia đã liếc Vương Viễn một cái, phun ra năm chữ.
"Khụ!"
Vương Viễn nghe vậy phun ra một ngụm máu bầm, phẫn nộ chỉ vào thanh niên kia: "Ta có thể đánh ngươi không?"
Mẹ nó, cái thân pháp chó má không đủ điều kiện gia nhập Đường Môn, nhân phẩm thấp kém không thể gia nhập Hoa Sơn, mấy cái lý do cổ quái như vậy Vương Viễn đành chấp nhận. Nhưng thằng cháu trai phái Thiên Sơn này lại dám trông mặt mà bắt hình dong, Vương Viễn quả thực không thể nhẫn nhịn.
"Được." Thanh niên kia thản nhiên nói: "Lão phu là trưởng lão cấp 150 của phái Thiên Sơn!"
"Tạm biệt, hẹn gặp lại!"
Vương Viễn hung hăng ôm quyền nói với người thanh niên, rồi xoay người rời đi.
"Mụ nội nó! Ông đây mà xấu sao? Cái này gọi là đàn ông đấy! Đám đàn bà các ngươi thì biết cái gì!" Đi ra thật xa rồi, Vương Viễn vẫn còn để bụng câu đánh giá của NPC chỉ dẫn phái Thiên Sơn.
So với đám thư sinh mặt trắng của phái Thiên Sơn, hình tượng cao lớn khôi ngô của Vương Viễn quả thực có chút lạc loài, nhưng dùng từ "xấu" để đánh giá thì có chút quá đáng.
Mỗi người đều có một giấc mộng võ hiệp.
Đây là biểu ngữ tuyên truyền của game online "Đại Võ Tiên", sự thật cũng là như thế.
Đây là game online mô phỏng toàn diện đời thứ hai mà công ty Long Đằng phát hành, hot đến mức khó có thể hình dung.
Hiện tại Vương Viễn đang ở Ngưu Gia thôn, đây là một trong vô số thôn tân thủ của cái thế giới võ hiệp này.
Sau khi người chơi sinh ra ở thôn tân thủ, thì có thể dựa vào tư chất cá nhân tìm người tiếp dẫn của các đại môn phái ở quảng trường để bái sư, trở thành đệ tử kiến tập. Đệ tử kiến tập có thể lĩnh một bản võ học trụ cột ở người tiếp dẫn môn phái, sau đó đánh quái ở ngoài thôn cho tới cấp 10, là được người tiếp dẫn tiến cử bái nhập các đại môn phái, trở thành đệ tử chính thức.
Dĩ nhiên, nếu ngươi cảm thấy bản thân phúc duyên nghịch thiên, thì cũng có thể không chính thức bái nhập môn phái, mà dựa vào khuôn mặt may mắn của mình đi thăm dò giang hồ, rảnh rỗi nhảy xuống một vách núi đen cũng có thể học được tuyệt học có một không hai.
Nhưng Vương Viễn lại là ngoại tộc trong tất cả người chơi.
Trong "Đại Võ Tiên", ngoại trừ bốn loại thuộc tính chủ yếu là lực tay, căn cốt, ngộ tính, thân pháp, còn có hai thuộc tính ẩn là hiệp nghĩa và phúc duyên.
Vì để bắt đầu một giang hồ chân chính, thuộc tính ban đầu của người chơi trong "Đại Võ Tiên" đều là ngẫu nhiên, dù sao tổng sáu mục thuộc tính đều là 120 điểm, còn phân chia ra sao thì phải nghe theo ý trời.
Cũng không biết may mắn hay là bất hạnh, Vương Viễn ngẫu nhiên được một thuộc tính cực phẩm...
Tuy rằng thuộc tính là ngẫu nhiên, nhưng theo thiết lập của trò chơi thì giá trị mỗi mục thuộc tính của người chơi đều không cao hơn 40 điểm, chính vì vậy thì mới có một màn vừa rồi.
Trong "Đại Võ Tiên" môn phái san sát, nhưng mà công khai thu đồ đệ ở Thôn tân thủ thì chỉ có chín môn phái: Thiếu Lâm, Võ Đang, Hoa Sơn, Nga Mi, Thiên Sơn, Đường Môn, Cổ Mộ, Cái Bang, Ma Giáo.
Chín đại môn phái này đều có yêu cầu nhất định đối với tư chất của người chơi.
Thiên tư kỳ quái như Vương Viễn, đi một vòng hít một bụng bụi, cuối cùng chỉ còn lại hai môn phái để lựa chọn.
Cái Bang, Thiếu Lâm!
Thiếu Lâm thì Vương Viễn không nghĩ tới, bởi vì đàn lừa ngốc này chỉ nhận người chơi nam. Thử nghĩ xem, nguyên cái môn phái ngay cả con quái giới tính nữ cũng không có, sao có thể biến thái như vậy chứ.
Phải biết rằng, cho dù là phái Nga Mi tràn đầy nữ nhân còn ngẫu nhiên tìm được một đệ tử nam đấy, tuy địa vị thấp một chút, nhưng ít nhất là có còn hơn không.
Suy nghĩ mãi, Vương Viễn đành phải đi tới trước mặt NPC chỉ dẫn của môn phái Cái Bang.
Thấy Vương Viễn đi tới, NPC Cái Bang há miệng, để lộ một hàm răng đen nhánh, cười một cách đáng khinh nói: "Tiểu tử, cùng đi xin cơm thôi."
Ọe, tên này vừa mở miệng, lập tức khiến Vương Viễn lùi bước.
Mẹ nó, dù gì cũng từng làm đại bang đệ nhất thiên hạ, có được hai tuyệt học danh môn chính phái là Đả Cẩu Côn Pháp và Hàng Long Thập Bát Chưởng, bộ dạng này cũng quá mức tồi tàn rồi.
Rơi vào đường cùng, Vương Viễn đành xoay người đi tới trước mặt NPC chỉ dẫn của Thiếu Lâm Tự.
Biến thái thì biến thái, còn hơn là đồ ghê tởm kia, hắn tuổi còn trẻ đâu phải đối xử ác độc với bản thân như vậy. Nếu có quyết tâm nhảy vực bái sư thì tốt rồi, cho dù là Quỳ Hoa Bảo Điển thì cũng là tuyệt học cùng cấp bậc với Hàng Long Thập Bát Chưởng.
"Vị thí chủ này bộ dạng bất phàm, có đồng ý bái nhập Thiếu Lâm Tự ta hay không?"
Quả nhiên, Thiếu Lâm tự giống như trong truyền thuyết, giảng dạy tất cả không phân biệt giống loài, buông đồ đao đều có thể lập địa thành Phật, tư chất kỳ quái như Vương Viễn mà cũng không ghét bỏ.
"Đồng ý!"
Vương Viễn gật gật đầu.
Hệ thống gợi ý: [Bạn đã trở thành đệ tử kiến tập của Thiếu Lâm Tự, mời lựa chọn công pháp thích hợp.]
Cùng lúc đó, trước mặt Vương Viễn liệt kê một loạt công pháp võ học.
"Trường Quyền Thiếu Lâm" (Chiêu thức)
Loại hình: Quyền pháp
Phẩm chất: Nhập môn
Giới thiệu: Quyền pháp nhập môn Thiếu Lâm Tự.
Điều kiện học tập: Ngộ tính 12
"Côn Pháp Thiếu Lâm" (Chiêu thức)
Loại hình: Côn pháp
Phẩm chất: Nhập môn
Giới thiệu: Côn pháp nhập môn Thiếu Lâm Tự.
Điều kiện học tập: Ngộ tính 15
...
"Ngày chó má rồi!"
Chương 2 Tâm pháp vô danh
"Ngày chó má rồi!"
Nhìn bản công pháp võ học trước mặt, nước mắt Vương Viễn lập tức chảy xuống.
"Đại Võ Tiên" là một game online võ hiệp, công pháp võ học tuyệt đối là một nhân tố quan trọng nhất trong trò chơi.
Dựa theo tác dụng của công pháp, trong trò chơi võ học cơ bản chia làm bốn loại lớn: Chiêu thức, Nội công, Tâm pháp, Khinh công.
Tên như ý nghĩa, ngoại công chính là chiêu thức, ví dụ như quyền pháp, côn pháp... chủ yếu dùng để chiến đấu, gây sát thương.
Mà nội công, ngoại trừ tăng cường nội lực và khí huyết của người chơi, còn dựa vào thuộc tính nội công khác biệt, gia tăng các hạng mục thuộc tính của người chơi.
Tâm pháp thì có vẻ đặc thù hơn, đây là một loại võ học phụ trợ, tâm pháp khác nhau thì có hiệu quả đặc biệt khác nhau cộng thêm cho người chơi.
Ví dụ như tâm pháp môn phái của Thiếu Lâm là "Bồ Đề Tâm Kinh" có thể gia tăng định lực của người chơi, giúp người chơi có được trình độ miễn dịch khống chế nhất định. Phái Hoa Sơn thì có "Phong Thái Quân Tử" giúp tăng ngộ tính người chơi.
Khinh Công, có thể tăng năng lực né tránh của người chơi, đồng thời có thể tăng tốc độ di chuyển và năng lực nhảy vọt của người chơi trên phạm vi lớn, trong game online võ hiệp, Khinh Công có thể nói là một thứ rất lãng mạn.
Bốn loại võ học này bình thường chia làm sáu cấp bậc: nhập môn, cấp thấp, trung cấp, cao cấp, tuyệt học, thần công cái thế.
Cho dù là Thiếu Lâm Trường Quyền hay là Thiếu Lâm Côn Pháp đều là võ học nhập môn trụ cột nhất.
Nhưng lấy tư chất ngộ tính hiện tại của Vương Viễn, thì ngay cả võ học nhập môn cấp bậc thấp nhất này cũng không thể học tập nghiên cứu.
Ngộ tính, là một thuộc tính quan trọng nhất trong trò chơi võ hiệp.
Bởi vì năng lực lĩnh ngộ là nền móng của việc học tập, một bản công pháp võ học cao thâm thế này đương nhiên là có yêu cầu đối với ngộ tính.
Cho nên trong tình huống bình thường, công pháp võ học có phẩm cấp càng cao, thì yêu cầu về ngộ tính càng cao.
Không chỉ có vậy, ngộ tính cao thì năng lực lĩnh ngộ của người chơi cũng cao theo, tốc độ tu luyện công pháp võ học sẽ là làm ít công to.
Bởi vậy, muốn học tập công pháp võ học cao thâm hoặc là nhanh chóng tăng cấp bậc công pháp tu luyện, thì nhất định phải tăng thuộc tính ngộ tính lên. Nhưng ngộ tính lại là một thuộc tính khó tăng lên nhất trong trò chơi.
Trong "Đại Võ Tiên", cấp bậc càng giống như một hạn chế gì đó, thuộc tính người chơi tăng lên phần nhiều là nhờ tu luyện công pháp võ học và làm nhiệm vụ.
Ví dụ như tu luyện chiêu thức thì có thể tăng lực tay, tu luyện nội công có thể tăng căn cốt, tuy luyện khinh công có thể tăng thân pháp, làm nhiệm vụ hiệp nghĩa có thể tăng giá trị hiệp nghĩa... Duy chỉ có ngộ tính, muốn tăng lên thì phải tiêu tiền tới học đường tìm thầy giáo học tập, đọc sách, viết chữ.
Đây cũng là giải thích vì sao, hiện tại phái Hoa Sơn có khá nhiều người chơi, không chỉ bởi vì phái Hoa Sơn có tuyệt học Độc Cô Cửu Kiếm phiêu dật, mấu chốt là tâm pháp môn phái của Hoa Sơn chính là giúp tăng ngộ tính.
Tư chất ngộ tính của Vương Viễn thấp, đương nhiên cũng muốn tới học đường tăng ngộ tính lên, nhưng thầy giáo ở học đường thu phí cực cao, mà hiệu quả mỗi lần tăng lên lại có chút xíu, tuyệt đối không phải phương pháp hiện tại mà người chơi có thể dùng.
Lật qua lật lại đám công pháp võ học trước mặt vài lần, Vương Viễn thở dài một hơi hỏi: "Đại sư, những thứ này ta đều không học được. Ngài có lòng từ bi, có còn lựa chọn nào khác hay không?"
Vốn, Vương Viễn chỉ nói một câu vô nghĩa mà thôi... Ai ngờ NPC chỉ dẫn của môn phái lại có chỉ số thông minh khá cao, nghe Vương Viễn nói vậy thì thản nhiên trả lời: "Có!"
Vừa nói xong, con lừa ngốc này còn đưa tay vào trong ngực, lấy ra một quyển sách nát ngay cả bìa cũng không có đưa tới trước mặt Vương Viễn, lầm bầm nói nhỏ: "Đây là một bản bí tịch trong lúc vô tình bần tăng đoạt được, thế nhưng bần tăng tư chất có hạn, đến nay vẫn không xem hiểu được trong đó viết cái gì."
"Ngài còn xem không hiểu, thì ta làm sao xem hiểu được..."
Nghe thấy NPC chỉ dẫn nói vậy... Vương Viễn có chút sụp đổ. Con lừa ngốc này hiển nhiên đang lấy hắn ra làm trò đùa.
Ngộ tính có 10 điểm, ở cái thế giới này nghiễm nhiên là tư chất thấp nhất rồi, ngay cả võ học cấp bậc nhập môn rác rưởi mà Vương Viễn cũng không thể lĩnh ngộ, huống chi là thứ mà NPC cấp 150 cũng không hiểu thấu đáo.
Còn nữa, cái cuốn sách khốn nạn này ngay cả bìa cũng không có, sao có thể kết luận nó là công pháp võ học chứ? Xui xẻo mà nói, không chừng lại là bài tập nghỉ đông của bạn học trò nhỏ nhà nào đó ném đi.
"Vậy cũng chưa chắc!"
NPC chỉ dẫn mang vẻ mặt cao tăng đắc đạo nói: "Mọi việc đều có cơ duyên, thí chủ không thể tự coi nhẹ mình. Ta thấy ngươi căn cốt trác tuyệt, khẳng định khác hẳn với người thường như chúng ta."
"Rất có lý!" Vương Viễn nghe vậy thì đồng ý gật đầu nói: "Vậy ta chọn nó đi."
Dù sao chọn công pháp võ học hiện tại thì Vương Viễn cũng không tham ngộ được, chẳng bằng đánh cuộc một lần, thử cũng không tốn tiền, ngộ nhỡ là công pháp bí tịch thật thì sao.
Đương nhiên, Vương Viễn cũng biết khả năng là rác khá lớn, nhưng người thì đều mang tâm lý may mắn mà, dù sao lựa chọn công pháp khác mà hắn không thể học thì cũng là rác.
"Ha ha ha!" NPC chỉ dẫn cười cười nói: "Đây chính là vật tùy thân của tiểu tăng, không dễ dàng tặng người."
"Hả? Ngươi muốn giao nhiệm vụ cho ta sao?" Vương Viễn cảnh giác hỏi.
Không có việc mà ân cần thì không trộm cũng là cướp, bộ dạng này của NPC, tám phần là muốn giao nhiệm vụ.
"Duyên trần của tiểu tăng đã dứt, không có nhiệm vụ." NPC chỉ vẻ mặt đắc đạo nói: "Nhưng mà tiểu tăng gặp được thí chủ, nói chuyện cũng rất hợp ý, nên có một câu muốn nói cho ngươi biết. Trên thế giới này, không có bữa ăn nào mà không phải trả tiền, cho dù là cơm trưa, bữa tối, hay ăn khuya."
"Hửm..."
Vương Viễn nheo mắt lại, từ trong túi lấy ra khoảng 200 đồng tiền, đưa cho NPC chỉ dẫn nói: "Từng này tiền của ta có đủ mua không?"
"Đủ!"
NPC chỉ dẫn nhìn thấy tiền trong tay Vương Viễn, lập tức ra tay nhanh như điện, phất tay đã thu 200 đồng tiền của Vương Viễn vào, đồng thời nhét cái quyển sách nát không có cả bìa kia vào tay Vương Viễn.
Chương 3 Tâm pháp vô danh 2
"Này..."
Nhìn quyển sách nát trong tay, Vương Viễn ngây người: "Ngươi... Không phải ngươi nói không dễ dàng tặng người sao?"
"Đúng vậy!" NPC chỉ dẫn mang vẻ mặt đứng đắn vô sỉ nói: "Trả tiền thù lao thì khác.”
"Ta..."
NPC vừa dứt lời, Vương Viễn chỉ đành nén lại ngụm máu đã trào lên cổ họng. Mẹ nó, thì ra Thiếu Lâm tự từ xưa tới giờ đều là loại đức hạnh này, quên đi, coi như tiêu tiền mua bài học.
Vương Viễn không nói gì lắc đầu, sau đó cẩn thận lật xem cái quyển sách nát không có cả bìa kia.
"Bí Tịch Vô Danh"
Loại hình: Tâm pháp
Phẩm chất: Không biết
Giới thiệu: Một bản công pháp thoạt nhìn vô cùng thần bí
Điều kiện học tập: Căn cốt 40, Lực tay 40, Ngộ tính không cao hơn 15
"? ??"
Nhìn tới điều kiện học tập công pháp này, Vương Viễn sửng sốt.
Ở trong cái trò chơi này, điều kiện chủ yếu để học tập công pháp thường đều là ngộ tính. Dù sao thứ phi thường như võ học này đều phải có năng lực lĩnh ngộ, còn công pháp yêu cầu căn cốt và lực tay thì lại vô cùng hiếm thấy.
Bản công pháp thoạt nhìn rách nát này không chỉ yêu cầu cực cao đối với căn cốt và lực tay, hơn nữa ngộ tính còn không thể cao hơn 15, bảo sao NPC chỉ dẫn nghiên cứu nhiều năm mà vẫn không thể xem được.
Không nói tới việc, ngộ tính không cao hơn 15 là kẻ ngu trăm dặm không có ai, chỉ riêng yêu cầu về căn cốt và lực tay biến thái như vậy, đã định sẵn công pháp này không phải thứ người thường có thể học tập.
Phải biết rằng, điểm thuộc tính nhân vật trong "Đại Võ Tiên" đều là phân phối ngẫu nhiên, người chơi bình thường có thể có một hạng mục thuộc tính max điểm đã là vô cùng hiếm có. Còn người chơi mà có cả hai thuộc tính căn cốt và lực tay max điểm, chỉ sợ cả trò chơi chỉ có mình Vương Viễn.
Như vậy xem ra, bản công pháp này hiển nhiên là đo ni đóng giày cho Vương Viễn.
Suy nghĩ xong, Vương Viễn vỗ tay chọn học tập.
Cùng lúc đó, sách nát trong tay hắn hóa thành một chùm sáng, chui vào trong cơ thể Vương Viễn.
Hệ thống gợi ý: [Bạn học được "Tâm Pháp Vô Danh" tầng thứ nhất, lực tay + 20, căn cốt + 20, thuộc tính của bạn đã tăng lên.]
"Hai thuộc tính đều thêm 20 điểm?"
Nhìn thấy gợi ý của hệ thống, Vương Viễn lập tức trợn mắt há miệng.
Học tập công pháp võ học vốn là một phương pháp để nâng cao thuộc tính cơ bản của mình, sau khi học tập tâm pháp, điểm thuộc tính tăng lên là chuyện hợp tình hợp lý. Điều khiến Vương Viễn cảm thấy kinh ngạc là, điểm thuộc tính tăng lên của công pháp này vượt xa tưởng tượng của Vương Viễn.
"Đại Võ Tiên" vừa phát hành chưa lâu, người chơi đều trong giai đoạn sơ cấp, công pháp võ học học được đa phần là cấp thấp, hiện tại theo như trên diễn đàn thì chỉ có một công pháp võ học cao cấp nhất thuộc về một tên đệ tử phái Hoa Sơn, nhờ cơ duyên xảo hợp, học được kiếm pháp trung cấp "Nhất Tự Điện Kiếm", nhưng cũng chỉ có cộng thêm 5 điểm lực tay, 6 điểm thân pháp mà thôi.
Bình thường, sau khi người chơi chính thức bái nhập môn phái thì sẽ học những công pháp sở trường của môn phái, đều là võ học cấp thấp, điểm thuộc tính được cộng thêm không cao quá 10. Còn võ học nhập môn, được cộng thêm 5 điểm thuộc tính đã là quá tốt rồi.
Hai thuộc tính cộng thêm 20 điểm, ước chừng là thêm 40 điểm thuộc tính, điều này hiển nhiên là cao hơn mấy cái gọi là kiếm pháp trung cấp không biết bao nhiêu lần. Theo số lượng điểm thuộc tính được cộng thêm này, tâm pháp vô danh này nghiễm nhiên đã vượt qua cả võ học cao cấp, ít nhất cũng phải là cấp bậc tuyệt học, chưa biết chừng còn có thể là thần công cái thế.
Trong sự thán phục, Vương Viễn mở giao diện thuộc tính của mình lên.
Tên: Ngưu Đại Xuân
Môn phái: Không [Đệ tử kiến tập Thiếu Lâm tự]
Cấp bậc: 1
Cảnh giới: [Không chịu nổi một đòn]
Điểm khí huyết: 600
Điểm nội lực: 100
Ngoại công: 120
Nội công: 20
Ngoại phòng: 120
Nội phòng: 20
Lực tay: 60
Căn cốt: 60
Ngộ tính: 10
Thân pháp: 10
Đánh giá thiên phú: Căn cốt trác tuyệt, thần lực trời sinh
[Trang bị võ học]
Chiêu thức: Không
Nội công: Không
Tâm pháp: [Tâm Pháp Vô Danh] - Đẳng cấp: Không biết
Tầng thứ tu luyện: Tầng một/ tầng mười (0/10.000)
Cảnh giới: Sơ Khuy Môn Kính
Lực tay + 20
Căn cốt + 20
Tấn công + 100%
Phòng ngự + 100%
Khinh công: Không
Trang bị: Không
...
Đánh giá thiên phú là một hệ thống đánh giá trong game Đại Võ Tiên.
Hệ thống sẽ dựa vào thuộc tính tiên thiên của người chơi để đánh giá thiên phú của người chơi đó. Ví dụ như thiên tư trí tuệ, thân nhẹ như chim yến, hay hiệp nghĩa can đảm gì đó.
Thuộc tính cực phẩm là căn cốt với lực tay đạt điểm tuyệt đối này của Vương Viễn là duy nhất được hai đánh giá thiên phú: căn cốt trác tuyệt, thần lực trời sinh.
Điểm thuộc tính của Vương Viễn cũng cực kỳ cực đoan, lại thêm các thuộc tính cao như thế, lúc này thuộc tính căn cốt và lực tay trên giao diện đã đạt tới hẳn sáu mươi điểm, cộng thêm tâm pháp thì ngoại công và ngoại phòng đã tăng lên tới hẳn một trăm hai.
Thời kỳ đầu của trò chơi, điểm thuộc tính đơn của người chơi cũng chỉ được tối đa bốn mươi điểm, thuộc tính ngoại công khi thêm vũ khí và công pháp cao nhất cũng tầm năm mươi có lẻ mà thôi. So sánh ra thì thuộc tính hiện giờ của Vương Viễn quả thực cao tới đáng sợ.
Vương Viễn tắt giao diện thuộc tính đi, lập tức đi tới trước mặt trưởng thôn Ngưu Gia thôn.
Thấy Vương Viễn bước tới, trưởng thôn bèn nói với ngữ khí giáo dục của bậc trưởng giả: "Ngưu Đại Xuân, ngươi đã trưởng thành rồi, đừng có cả ngày chơi bời lêu lổng nữa, nên làm gì đó cho thôn xóm đi."
"Trưởng thôn dạy bảo rất phải." Vương Viễn khiêm tốn nói: "Không biết ta có thể làm gì giúp cho thôn đây?"
"Nghe nói ngươi có học được chút quyền cước từ sư phụ Thiếu Lâm tự, nay ngoài thôn đang đầy rẫy sói hoang, khiến người dân trong thôn không dám ra ngoài. Ngươi hãy đi dọn dẹp chúng nó một chút đi."
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ "Sói Hoang Làm Hại", có nhận không?]
"Có!"
Vương Viễn không mất thời gian suy nghĩ, lập tức bấm vào xác nhận.
Không nhận nhiệm vụ, chẳng lẽ tìm trưởng thôn nghe mắng? Chẳng phải là hèn quá sao.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn nhận nhiệm vụ "Sói Hoang Làm Hại".]
[Sói Hoang Làm Hại]
Đẳng cấp nhiệm vụ: Ngưu Đao Sát Kê
Nội dung nhiệm vụ: Giết Sói Hoang 0/10
Phần thưởng nhiệm vụ: Giang hồ lịch duyệt 500.
Chương 4 Độ thông thạo tâm pháp
Trong game Đại Võ Tiên, nhiệm vụ được chia làm năm cấp bậc từ thấp đến cao như sau: Ngưu Đao Sát Kê, Tiểu Thí Thân Thủ, Đại Triển Quyền Cước, Kinh Thế Hãi Tục và Kinh Thiên Động Địa.
Nhiệm vụ đầu tiên cho mọi người chơi đều là các nhiệm vụ đơn giản để người chơi được làm quen với cách thức chiến đấu trong game, cho nên cấp độ cũng thuộc dạng đơn giản nhất.
"Đám sói hoang ngoài kia rất hung ác, tốt nhất là ngươi nên mua chút vũ khí thuận tay với đồ phòng ngự rồi hãy đi."
Trưởng thôn cũng tốt bụng, trước khi Vương Viễn đi, ông ta còn nhắc Vương Viễn có tiền thì đừng tiết kiệm, như sợ Vương Viễn không tiêu tiền vậy.
Nghe trưởng thôn nói xong, Vương Viễn lệ rơi khắp mặt. Hắn cũng muốn mua trang bị lắm chứ, nhưng hắn cũng phải có tiền để mua đã. Mỗi người chơi khi được tạo ra đều được tặng hai trăm văn tiền dùng cho việc mua trang bị và vũ khí, ai ngờ hắn lại xui xẻo như thế, kiếm cuốn bí tịch mà còn phải bỏ tiền. Tuy rằng thuộc tính của tâm pháp này không tệ, nhưng so với đám người chơi khác được lĩnh nhận công pháp miễn phí, càng nghĩ càng cảm thấy có chút oan.
Hắn đi ra ngoài Ngưu Gia thôn. Trên bãi đất trống chỗ này đông nghìn nghịt những đầu người là đầu người. Các vị hiệp sĩ tay xách đao thương côn bổng, ai nấy đều đằng đằng sát khí, khiến Vương Viễn nhìn mà há hốc mồm, không nhịn được phải cảm thán một câu "Sói Hoang huynh thụ tinh rồi."
Dù sao cũng là trò chơi mới mở, xuất hiện loại hiện tượng này cũng là điều bình thường.
Ngay khi Vương Viễn đang ngẩn người, một con Sói Hoang sinh mới ngay chỗ cách Vương Viễn không xa, giương nanh múa vuốt rồi nhào tới hắn.
"Hay lắm súc sinh, ăn một quyền của ta!"
Trò chơi võ hiệp mà, thân là nhân sĩ giang hồ, phải hào hùng dũng cảm một chút. Vương Viễn thét lên, giơ nắm đấm lao tới.
"Leng keng choang choang!"
Nhưng cú đấm của Vương Viễn còn chưa đánh trúng Sói Hoang, năm sáu thanh cương đao đồng loạt chém xuống, ngay lập tức chặt con Sói Hoang trước mặt Vương Viễn thành tám khối.
"Đệt!"
Sói Hoang bị cướp, Vương Viễn bực tức trong lòng, mẹ nó, đám người chơi thời nay chẳng có tố chất gì cả.
Nhưng cũng đành chịu thôi, tất cả mọi người đều đang làm nhiệm vụ tân thủ, người còn nhiều hơn cả quái, không cướp quái thì nhiệm vụ này phải làm tới lúc nào chứ.
Các người đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa. Vương Viễn nhìn người chơi tranh đoạt quái khắp nơi, mày cau lại.
Lúc này, hắn lại gặp một con Sói Hoang mới sinh ngay trước mặt mình.
Thấy Sói Hoang được sinh ra, người chơi gần đó mắt sáng lên, giơ vũ khí lập tức lao tới.
Vương Viễn thấy thế, lập tức duỗi cánh tay trái ra chắn trước người con Sói Hoang.
"Keng keng keng keng!"
Năm sáu thanh đao kiếm dồn dập chém lên cánh tay Vương Viễn, mà hắn không chút suy chuyển, đao kiếm lại bị bật văng ra.
- 1
- 1
- 1
...
Những con số trừ máu liên tục bay lên trên đỉnh đầu Vương Viễn.
"! !! ?? ?"
"Chuyện gì vậy? ?? !! !"
Thấy cảnh đó, đám người chơi tới cướp quái này ngây người ra.
Tất cả mọi người đều là người chơi kỳ cựu, đã gặp không ít thủ đoạn cướp quái, nhưng chưa thấy ai chơi chiêu lỗ mãng như vậy, lại đi lấy thân chắn đao.
Điều càng khiến cho người ta phải kinh ngạc là, mấy đao chém xuống mà chỉ tạo ra chút sát thương cưỡng chế, có thể thấy được lực phòng ngự của con hàng trước mặt này cao tới mức kỳ quặc như thế nào.
Không chờ đám người đó kịp phản ứng, Vương Viên tức thì tung tay phải đập thẳng lên đầu con sói hoang.
"Bụp!"
Một tiếng trầm vang lên, Sói Hoang bị đánh bay ra ngoài ngay lập tức.
- 100
Con số sát thương cực lớn bay lên, Sói Hoang bị đánh chết ngay tại chỗ.
"Ôi đệt! !"
Thấy Vương Viễn giết Sói Hoang chỉ bằng một quyền, mọi người đều kinh hãi tới mức trố mắt nhìn.
Mặc dù Sói Hoang là quái nhỏ cấp một, nhưng lượng máu của nó cao tới một trăm điểm, người chơi bình thường dù có cầm vũ khí sử dụng chiêu thức thì cũng phải chặt ba cái mới có thể giết được một con Sói Hoang.
Mà Vương Viễn lại chỉ cần một bàn tay trần có thể giết Sói Hoang ngay tức khắc, mẹ nó, chỉ số sát thương này rốt cuộc là thế nào?
Bên trong game Đại Võ Tiên này, quáidã thú không rơi tiền với trang bị, chỉ rơi mấy vật liệu linh tinh như da lông, nanh vuốt hay xương cốt.
Sau khi Sói Hoang chết, một cục da lông rơi ra.
Vương Viễn bước nhanh tới nhặt nó lên.
Bộ da này bán cho cửa hàng cũng phải được ba văn tiền, ruồi bọ dù nhỏ nhưng cũng có thịt mà.
Sau khi nhặt xong, Vương Viễn lập tức chuyển sang mục tiêu kế tiếp.
...
Không thể không nói rằng việc cướp quái này là xem ai không biết xấu hổ hơn, xem ai càng lưu manh hơn.
Vương Viễn cướp đoạt theo cách kia nên chỉ chốc lát hắn đã hoàn thành nhiệm vụ.
Sau khi giao trả nhiệm vụ xong, hắn lên tới cấp hai.
Tên: Ngưu Đại Xuân
Môn phái: Không [Đệ tử kiến tập Thiếu Lâm tự]
Cấp bậc: 2
Cảnh giới: [Không chịu nổi một đòn]
Điểm khí huyết: 600
Điểm nội lực: 100
Ngoại công: 120
Nội công: 20
Ngoại phòng: 120
Nội phòng: 20
Lực tay: 60
Căn cốt: 60
Ngộ tính: 10
Thân pháp: 10
Đánh giá thiên phú: Căn cốt trác tuyệt, thần lực trời sinh
[Trang bị võ học]
Chiêu thức: Không
Nội công: Không
Tâm pháp: [Tâm pháp vô danh] - Đẳng cấp: Không biết
Tầng thứ tu luyện: Tầng một/ tầng mười (57/ 10.000)
Cảnh giới: Sơ Khuy Môn Kính
Lực tay + 20
Căn cốt + 20
Tấn công + 100%
Phòng ngự + 100%
Khinh công: Không
Trang bị: Không
...
Cấp độ trong trò chơi là một loại thiết lập mang tính hạn chế. Sau khi thăng cấp, thuộc tính của Vương Viễn không thay đổi gì, duy chỉ có độ thông thạo tâm pháp tăng lên 47 điểm, điều này làm cho Vương Viễn có chút nghi hoặc.
Trong game Đại Võ Tiên này, võ học công pháp thường dựa theo số lần sử dụng để tăng độ thông thạo.
Tu luyện chiêu thức có thể đánh cọc ở Luyện Võ Trường, tu luyện nội công thì có thể bế quan đả tọa, còn tu luyện khinh công thì có thể chạy nhảy khắp thế giới.
Chỉ riêng tâm pháp có vẻ đặc biệt hơn.
Trong thiết lập của game, các loại võ học công pháp như chiêu thức nội công, mỗi khi tăng lên một cấp độ thì sẽ được thưởng điểm tu vi, mà muốn tăng tâm pháp thì phải dựa vào chính điểm tu vi đó.
Vương Viễn không có điểm tu vi, độ thông thạo tâm pháp lại tăng lên tới 57 điểm, điều này khiến người ta có chút không hiểu, chẳng lẽ...
Chương 5 Tai họa Ngưu Gia thôn
Nhìn độ thông thạo tâm pháp này, Vương Viễn đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, bèn vội vàng mở nhật ký chiến đấu ra.
Quả nhiên độ thông thạo tâm pháp của mình tăng lên là nhờ việc bị đánh... Mỗi lần chịu một điểm sát thương đều có thể tăng lên một điểm độ thông thạo.
"Mẹ nó..."
Khi đã biết rõ tâm pháp này là như thế nào, Vương Viễn cảm thấy sụp đổ trong lòng.
Điểm tâm pháp của người ta ấy, chỉ cần chăm chỉ luyện võ công là được, thế mà công pháp của mình thì lại phải hèn hạ chạy lên chịu đòn của kẻ khác... Đây rốt cuộc là kẻ có tâm lý thế nào mới thiết kế ra được tâm pháp có khuynh hướng biến thái như vậy. Chơi game mà phải đi theo khuynh hướng ăn hành, thế cũng đủ triết học rồi.
"Xem ra thân thủ của ngươi không tệ lắm."
Ngay khi Vương Viễn đang miên man suy nghĩ, trưởng thôn ở bên cạnh vuốt râu hài lòng nói: "Bây giờ ngươi có thể đi tới chỗ những người khác trong thôn xem bọn họ có cần ngươi giúp đỡ gì không."
"Không đi!" Vương Viễn nghe xong, dứt khoát từ chối.
Mẹ nó, dựa theo đức hạnh của đám NPC trong Ngưu Gia thôn này, cho dù có là nhiệm vụ thì cũng toàn nhiệm vụ lặt vặt giết chó giết mèo mà thôi.
Game vừa mới được mở, đám người chơi tân thủ đều phải làm nhiệm vụ. Với lượng người chơi ở Ngưu Gia thôn nhiều như lúc này, hiệu suất làm nhiệm vụ có khi không nhanh bằng tìm một chỗ vắng người đánh quái.
"Hở?"
Ông cụ trưởng thôn đứng ở chỗ này lâu như vậy, dường như đây là lần đầu tiên ông ta thấy có người không nhận nhiệm vụ của mình, bèn kinh ngạc nói: "Tại sao?"
"Giết gà ai lại đi dùng đao mổ trâu!" Vương Viễn nói đầy oai phong.
"Giỏi đó tiểu tử! Có hào khí, không hổ là đại hiệp tương lai!"
Nghe được câu nói làm màu đầy siêu phàm thoát tục đó của Vương Viễn, ông cụ trưởng thôn giơ ngón tay cái lên, cảm thán: "Nếu đã vậy, chỗ ta có một nhiệm vụ mà người bình thường là ta không thèm giao cho, nhưng thấy ngươi có thần lực trời sinh, căn cốt trác tuyệt mà chí hướng lại cao xa như vậy, ngươi có sẵn lòng giúp ta chuyện này không?"
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn "Tai Họa Ngưu Gia thôn", có nhận hay không?]
"Nhận!"
Mắt Vương Viễn sáng lên, vội vàng bấm vào xác nhận.
Nhiệm vụ ẩn là thứ tốt đó.
Game "Đại Võ Tiên" này có độ tự do cực cao, trong đây có rất nhiều nhiệm vụ mà phải có điều kiện đặc biệt mới có thể kích hoạt được, hay còn thường gọi là nhiệm vụ ẩn. Tuy độ khó của những nhiệm vụ này cao hơn chút, nhưng phần thưởng cũng khá hậu hĩnh.
May mắn kích hoạt được nhiệm vụ ẩn, Vương Viễn có nghĩ thế nào cũng không hiểu.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn tiếp nhận nhiệm vụ ẩn "Tai Họa Ngưu Gia Thôn"]
[Tai Họa Ngưu Gia Thôn]
Cấp bậc: Đại Triển Quyền Cước
Nội dung nhiệm vụ: Đánh chết sơn tặc Doãn Nhị Cẩu 0/1
Phần thưởng nhiệm vụ: Bí tịch công pháp + 1
"Bí tịch công pháp! !"
Suy cho cùng đây là nhiệm vụ ẩn, quả nhiên phần thưởng rất hấp dẫn.
Bí tịch công pháp trong game Đại Võ Tiên này chỉ có thể kiếm được nhờ bốn phương thức, một là mua từ NPC, hai là học tập với NPC môn phái, ba là nhặt từ BOSS đánh rơi hoặc là làm nhiệm vụ ẩn mang tính kỳ ngộ.
Rất hiển nhiên nhiệm vụ mà Vương Viễn tiếp nhận chính là thuộc loại cuối cùng.
Trong game online võ hiệp, bí tịch công pháp đáng giá hơn thần binh lợi khí rất nhiều. Giai đoạn đầu của game mà có một cuốn bí tịch công pháp không tệ là có thể khiến người chơi đạt được xuất phát điểm rất cao.
...
Điểm sinh mới Sơn Tặc nằm ở rừng rậm bên ngoài Ngưu Gia thôn, là con đường bắt buộc phải đi qua từ Ngưu Gia thôn tới Lâm An cổ đạo.
Tuy rằng Sơn Tặc chỉ cấp năm, nhưng chúng lại là quái hình người.
Không giống với quái dã thú, quái hình người có lượng máu ít hơn đôi chút, nhưng cho dù công kích hay thân pháp đều mạnh hơn so với quái dã thú ngang cấp. Điều quan trọng nhất là quái hình người biết công pháp võ học như người chơi.
Công pháp võ học là nhân tố chiến đấu quan trọng nhất trong game, cũng là ưu thế của người chơi đối với lũ quái vật trong game này, nhưng ở trước mặt quái hình người biết công pháp võ học, ưu thế này cũng giảm bớt đi rất nhiều.
Vả lại từ xưa tới nay Sơn Tặc chưa bao giờ hoạt động một mình, khiến độ khó của việc tiêu diệt chúng cao lên không chỉ gấp đôi.
Đừng nói là đệ tử kiến tập mới học được võ học nhập môn, cho dù là đệ tử chính thức đã bái vào sơn môn học tập nội công và khinh công của môn phái cũng không dám dễ dàng trêu chọc đám quái Sơn Tặc vốn sống quần cư này.
So sánh ra, đám dã thú chỉ biết cắn xé có vẻ dễ thương hơn hẳn.
Đương nhiên, việc gì đều có được ắt có mất.
Quái hình người có tỉ lệ rớt đồ cao hơn quái động vật như lợn rừng không ít, ngoài việc trực tiếp rơi tiền, quái hình người còn có một tỉ lệ khá thấp rơi trang bị và tàn trang của võ học cơ bản. Giá trị của mấy thứ này, những vật liệu như da lông xương của đám quái động vật đánh rơi là không thể sánh nổi.
Cũng vì nguyên nhân như vậy, tuy quái hình người khó đối phó, nhưng vẫn thấy tốp ba tốp năm người chơi chạy tới rừng rậm ngoài thôn. Những người chơi này đều là đội săn đồ của mấy phòng làm việc, chuyên thực hiện các hoạt động vào sinh ra tử như thế này.
Vương Viễn đi một mạch qua đồng ruộng của Ngưu Gia thôn, liền tới rừng rậm.
Vừa bước vào rừng rậm thì hắn đã gặp một tốp Sơn Tặc.
Tốp Sơn Tặc này có năm tên, lúc này chúng đang ngồi uống rượu ăn thịt bên đống lửa.
Thấy Vương Viễn tới gần, chúng hùng hổ đứng dậy, xách đao lập tức lao tới.
"Tới đúng lúc lắm!"
Vương Viễn không chút hoang mang, lập tức xông lên nghênh đón đao của lũ Sơn Tặc.
"Choang choang choang choang!"
Những tiếng vang không ngừng vang lên, đao của lũ Sơn Tặc đồng loạt chém lên người Vương Viễn.
- 1
Lượng máu tối thiểu liên tục bay lên, mà Vương Viễn thì vẫn bình an vô sự, chẳng bị thương tới gân cốt.
Đùa, hiện giờ Vương Viễn có hơn sáu mươi điểm căn cốt, lại thêm tâm pháp vô danh nên ngoại phòng của hắn cao tới hơn một trăm hai, đã luyện ra thân thể đao thương bất nhập rồi.
Những Sơn Tặc này chỉ là quái nhỏ cấp năm, lực công kích tối đa cũng chỉ năm sáu chục điểm.