"Alo tao nghe"giọng Hoàng Canh bên đầu dây bên kia nhẹ nhàng cất lên.
"Hoàng Canh ơiiii,tao hết tiền rồi"Hạ An nũng nịu nói với Hoàng Canh.Nàng thở dài giọng điệu nhẹ nhàng lại bắt đầu vang lên.
"Hôm nay t bao,à mà chừng nào mày nhận lương"Hạ An mừng thầm,sắp được ăn ngon rồi.
"Vài ngày nữa là nhận lương rồi,một tháng 10tr là vẫn không đủ tao đã nghĩ hết cách để tiết kiệm vậy mà tiền cứ nhanh chóng bị tiêu hết"Hạ An than thở,Hoàng Canh cũng biết thừa biết lần nào cô cũng luôn miệng nói là tiết kiệm nhưng nàng lại không nghĩ vậy nàng nghĩ cô đặt mấy thứ linh tinh trên mạng nên mới mau hết tiền đến thế,Hoàng Canh để ý lần nào lại nhà Hạ An chơi cũng thấy shipper gọi điện kêu cô xuống nhận hàng đúng là hết cách với Hạ An này mà!,hai người hẹn nhau ở một nhà hàng gần đầy nghe nhiều người khen nên Hoàng Canh và Hạ An cũng đến ăn thử.
Đúng thật là nhà hàng sang trọng thật,Hạ An ngó ngó nhìn rồi lại chỗ ngồi,Hoàng Canh cũng toàn kêu những món cô thích,cô xúc động muốn phát khóc Hạ An nắm chặt lấy tay Hoàng Canh mím máu.
"Thật may là tao có một đứa bạn tốt như mày Hoàng Canh ạ,nếu không Hạ An tao đây chắc cũng chết đói từ đời rồi,hic hic"Hoàng Canh thấy mà nhìn không được cười.
"Thôi đi mày làm như lần đầu tao bao mày ăn vậy mà tao gặp được mày cũng thật may,may cho cả hai là gặp được nhau và làm bạn với nhau"Hoàng Canh nhẹ cười nhìn Hạ An,cô cũng gật gật đầu đồng ý.
Món tới Hạ An và Hoàng Canh cùng hưởng thức,cô ăn món nào cũng khen tới tấp món đó không chê món nào,nhìn bộ dạng Hạ An Hoàng Canh cũng bị sặc vì cô.Buổi ăn đầy tiếng cười nói khiến mấy người bàn bên cũng vui lây,đúng là tuổi trẻ năng động,ăn xong hai người đi dạo ngắm cảnh tâm sự với nhau nhiều điều 9h cũng tạm biệt nhau.