Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: SwiJen Li

Gameshow "Thục Nữ Va Chạm", kì này mời hai nữ minh tinh.

Một người nhờ vào một vở kịch, bỗng nhiên trở thành tiểu hoa đán Đường Phỉ, người còn lại khá có danh tiếng trong giới diễn viên Ông Hồng.

Hậu trường.

Đường Phỉ ngoan ngoãn ngồi trước gương trang điểm, để chuyên viên trang điểm giúp mình chỉnh lớp makeup. Cô cảm nhận được có người đang quan sát mình, thông qua hình ảnh phản chiếu trong gương nhìn thấy được tầm mắt của nữ diễn viên ngồi sau lưng.

Bốn mắt chạm nhau, Ông Hồng ung dung thu hồi tầm mắt, mí mắt vừa nhấc, liền nói với trợ lý bên cạnh mình:" Giới giải trí bây giờ, thật dễ lăn lộn, đầu trâu mặt ngựa gì cũng có thể tiến vào. Những thứ đó không biết diễn, diễn viên mà chỉ có thể đọc 1234567 câu thoại rồi đi cửa sau vào tổ cũng thôi đi, diên viên ngay cả quay phim ban đêm cũng không quay sao có thể tiến vào giới nghệ sĩ lăn lộn?"

Ông Hồng ở trong giới là một diễn viên có lai lịch, nói chuyện không hề nể mặt. Biết mình và Đường Phỉ cùng tham gia tiết mục này, trong lòng càng không vui.

Trong mắt cô ta không thể chứa được sạn, vậy mà giờ phút này lại phải ngồi cùng một phòng hóa trang với một nữ diễn viên không chuyên nghiệp, tức giận và ghét bỏ hiện rõ trên mặt.

Đường Phỉ nghe được lời nói của đối phương, không vội cũng không giận.

Cô nhìn nốt mụn ở khóe môi, lập tức lấy từ trong túi xách ra một hộp sắt nhỏ, đưa cho chuyên viên trang điểm: " Tiểu tỷ tỷ, phiền chị dùng cái này che khuyết điểm giúp em, những cái che khuyết điểm đó, không thể che được nốt mụn của em."

Chuyên viên trang điểm cầm hộp sắt nhỏ lên quan sát, phát hiện hoa văn chằng chịt trên nắp hộp, lại có chút giống phù chú. Cô ấy mở nắp hộp, thấy bên trong chiếc hộp hình tròn có hai màu che khuyết điểm vừa vặn là hình thái cực.

Chuyên viên trang điểm lấy một chút che khuyết điểm, chấm nhẹ lên nốt mụn nơi khóe môi Đường Phỉ, thần kỳ ở chỗ, không cần trung hòa màu sắc, lại dễ dàng che phủ được nốt mụn đó.

Mấy ngày nay, trên internet những tin tức liên quan tới việc " Đường Phỉ không quay phim sau 9 giờ" trở thành đề tài hot, vốn là một tiểu cô nương rất được hoan nghênh, bởi vì chuyện này mà bị cư dân mạng chửi rủa.

Chơi đại bài, không có đạo đức nghề nghiệp, hậu trường vững chắc là những thứ mà họ nói tới khi nhắc đến cô.

Ngay khi "Thục Nữ Va Chạm" phát sóng trực tiếp, trong phòng phát sóng trực tiếp đã bị bình luận của anti fan bao phủ:

"Đường Phỉ không biết xấu hổ tới đây cọ nhiệt độ, Ông ảnh hậu của chúng ta còn không thèm liếc mắt nhìn cô ta......."

"Đã gặp những diễn viên đọc 1234567 lời thoại, cũng đã gặp người đi cửa sau, lần đầu thấy có người chơi đại bài lớn như vậy, sau 9 giờ không quay phim, ngươi vội vàng bắt quỷ đi đầu thai sao?"

"Chắc là bận trở về bồi kim chủ đi. Xem thường."

"Có thể để cho Ông Hồng bồi, không phải 6 thì cũng là một nhóm (?) (khúc này mình không hiểu lắm), hậu trường rất cứng."

Mặc dù Ông Hồng không thích Đường Phỉ, nhưng bên ngoài vẫn phải giả bộ, tuy rằng lúc ở phòng hóa trang nói có chút không nể mặt, nhưng khi tham gia tiết mục vẫn cư xử rất hòa nhã với Đường Phỉ, vì hiệu quả của tiết mục truyền hình trực tiếp cô vẫn biết đúng mực.

Ghi hình tiết mục thành công, Ông Hồng từ đài truyền hình đi ra, đang muốn lên xe, bị một thanh âm ôn nhu gọi lại:" Tiền bối, ngài chờ chút."

Ông Hồng đang sóng vai nói chuyện với người đại diện, nghe thấy tiếng gọi đồng thời quay đầu lại. Hai người nhìn thấy người tới là Đường Phỉ, ánh mắt lộ ra sự khó chịu.

Người đại diện nhỏ giọng nói:" Sẽ không phải vì chuyện ở phòng hóa trang nên đến tuyên chiến với cô chứ?"

Ông Hồng vòng hai tay trước ngực, ánh mắt lãnh ngạo nhìn về phía Đường Phỉ.

Khi cô đến gần mình mới phát hiện, cô bé xách túi Gucci, treo một cái bát quái bằng đồng hình điếu trụy, tuy rằng đường nét thủ công tinh xảo, nhưng để so sánh với Gucci kinh điển thì khác biệt hoàn toàn.

Đường Phỉ mò trong túi xách lấy ra một hộp son môi, đưa cho Ông Hồng, nói:" Tiền bối, cảm ơn ngài phối hợp quay tiết mục tối nay với tôi, tặng ngài cái này. Buổi tối khi ngủ...."

Cô còn chưa nói xong, đã bị người đại diện của Ông Hồng cắt lời, liếc mắt xem thường:" Côcó tật xấu à, bây giờ người mới cũng dùng loại đồ chơi nhỏ này tới hội lộ tiền bối? Cô cảm thấy ảnh hậu nhà chúng tôi thiếu một cái son môi hay sao hả?"

Ông Hồng nhướng mày một chút, ánh mắt nhìn cô thêm mấy phần chán ghét, chuẩn bị xoay người lên xe.

Đường Phỉ cứng rắn đem hộp son môi kia nhét vào trong túi áo cô ta, còn nói:" Trước khi làm ăn tôi thích cho người khác chút ngon ngọt, hộp son này tôi đưa ngài. Lúc tối ngủ thì thoa lên môi, có thể phòng con oán quỷ kia tiếp tục trèo lên giường ngài. Dương hỏa trên vai phải ngài đã tắt, nếu như dương hỏa bên vai trái cũng tắt, sẽ gặp bất trắc."

Ông Hồng kéo căng chân mày, nhìn cô một cái.

Cô ta đã liên tục một tháng mơ thấy nam nhân xa lạ trèo lên giường cô ta, mấy ngày nay tinh thần cũng trở nên sa sút. Trời rất nóng mà chỉ cần đến chỗ có bóng mát, không hiểu vì sao lại rét run.

Người đại diện của Ông Hồng chỉ vào mũi Đường Phỉ mắng:" Cô có bệnh thì đi chữa đi, hồ ngôn loạn ngữ cái gì? Cũng không tự nhìn lại xem mình là ai, ai cho cô tự tin đó."

" Nếu có nhu cầu, hãy liên hệ tôi, thuận tiện thu lệ phí." Đường phỉ nói xong mới dời ánh mắt đến chỗ người đại diện. Lúc nàng cười lộ ra đôi lúm đồng tiền ngọt ngào, vỗ vai người đại diện, ôn nhu nói" A Di, hỏa khí lớn như vậy, cẩn thận vận thế biến mất nha!"

Bị vỗ vai một cái, người đại diện bỗng nhiên rùng mình một cái. Không biết có phải bị hoa mắt không, hình như mình nhìn thấy Đường Phỉ dán lên vai mình một tấm hoàng phù, bây giờ nhìn kỹ lại không thấy nữa.

Ô tô lăn bánh.

Bên trong xe, Ông Hồng lấy hộp son từ túi áo khoác ra, xúc cảm truyền đến ngón tay có chút khó chịu, đến khi đặt trước mắt mới phát hiện được chỗ đặc biệt.

Trên thân chằng chịt các loại đồ án như là được dùng châm nhỏ khắc lên, có chút tương tự với phù chú thu nhỏ.

Người đại diện không ngừng lải nhải bên tai:" A Hồng, Đường Phỉ kia không biết làm gì, son môi này nhất định có vấn đề, nên vứt đi."

Ông Hồng sẽ không thu đồ vật lung tung, nhất là các loại mỹ phẩm bôi trực tiếp lên da. Người đại diện cảm thấy cả người vô lực, không còn sức để nói.

Chị ta muốn mở túi xách, tay vừa chạm vào dây kéo, nghe một tiếng "rắc,rắc" rồi gãy. Chị ta mắng nhỏ, lại móc điện thoại ra.

Tay chị ta vừa chạm vào điện thoại, màn hình bị vỡ một cách khó hiểu.

Người đại diện chửi tục:" Mẹ nó, chuyện gì dây?"

Ông Hồng quét mắt qua người đại diện, tức khắc nhớ đến mới vừa rồi chị ta vô lễ với Đường Phỉ, cùng với những lời nói của Đường Phỉ. Theo bản năng thu son môi vào.

Chỗ Ông Hồng vừa đứng lúc nãy, bỗng nhiên xuất hiện một chú mèo con toàn thân là màu đen, lớn chừng hai quả đấm, cặp mắt nó sáng lên trong bóng tối. Nó nhảy một cái, đáp xuống đầu vai Đường Phỉ, chiếc lục lạc trên cổ phát ra tiếng kêu " leng keng".

Nó ngồi trên vai Đường Phỉ, nâng chân trước lên, vỗ miệng ngáp một cái.

Miếng đệm dưới chân mèo con là màu hồng đáng yêu, Đường Phỉ duỗi một ngón tay chọt chọt vào miếng đệm chân nhỏ của nó, hỏi:" Như thế nào? Tóm được khí tức kia không?"

" Ừ, lão tử đã dùng mũi dò la, con nam quỷ kia đã mất hết lý trí, muốn lấy mạng Ông Hồng."

Tiếng mèo mun phát ra là tiếng của một đại thúc trẻ trung(?), cùng với khẩu âm vùng Đông Bắc, hoàn toàn không hợp với thân hình nhỏ bé của nó.

Đường Phỉ gật đầu "ừ" một tiếng, liếc nhìn đồng hồ trên tay, đã 9 giờ.

Cô lại móc ra kính bát quái chiếu lên mặt mình, đôi mắt nhỏ liền trở nên ủy khuất:" Con quỷ hôm trước, không tính là rất lợi hại, nhưng sao hôm nay lại nổi nhiều mụn như vậy?"

Mèo mun nhấc ria mép, dùng vuốt đỡ trán:" Cần phải nhắc nhở cô, đó là ác quỷ ba trăm tuổi".

Sâu trong ngõ nhỏ linh cảnh, đặt một cái hộp đèn, trên đó viết chữ" khách sạn Hà Tiên Tiên".

Biển số nhà màu tím mờ ảo, màn cửa là các chuỗi trúc bài khắc đầy phù chú. Đường Phỉ mang theo mèo mun vén rèm đi vào, trúc bài đụng vào nhau, phát ra âm thanh " đăng đăng" du dương.

Bà chủ đang tính toán sổ sách trước sân khấu, thấy cô đi vào, trực tiếp đưa cô đến căn phòng trên lầu hai.

Bên trong trang hoàng như thẩm mỹ viện, thoạt nhìn qua thì không khác gì thẩm mỹ viện, máy móc thiết bị rất tân tiến, có đủ các loại đồ nghề.

Khi nhìn kỹ chút sẽ phát hiện ra rằng, bất luận là máy làm đẹp hay những chai lọ đựng mỹ phẩm dưỡng da, đều có nhãn bằng phù văn.

Tất nhiên, nếu như là người ngoài không hiểu gì về phù văn, sẽ nghĩ đây là chữ nước ngoài.

Đường Phỉ nằm lên giường hộ lý, đích thân bà chủ làm hộ lý trị mụn cho cô, gỡ khẩu trang xuống cũng bị dọa hết hồn:" Uy, Tiểu Đường, lần này cô nổi nhiều mụn như vậy, gần đây nhận được đơn hàng lớn à?"

Nhắc đến chỗ này, Đường Phỉ chỉ thấy khổ tâm.

Ngay cả một phân tiền cũng không kiếm được, lại còn nổi một đống mụn thế này.

Trong vòng thiên sư này Đường Chỉ là người duy nhất thuộc thế hệ 9x, mụn của cô, do mỗi lần bắt được quỷ qua 9 giờ mặt sẽ nổi đầy mụn.

Hiện nay khoa học kỹ thuật phát triển, xuất hiện rất nhiều thuyết vô thần, trong ngành cạnh tranh rất nhiều. Hơn nữa kinh tế đang bị trì trệ, thiên sư bây giờ cũng phải kiếm ăn thêm bằng nghề khác.

Loại thiên sư thế hệ 9x giống như cô áp lực còn lớn hơn nữa. Còn trẻ tuổi mà bị hói đầu, nguy cơ mất đi mép tóc khiến vô cùng đau đớn. Ra ngoài quay phim du lịch, có thể không có mặt, nhưng mép tóc nhất định phải có.

Việc làm ăn của cô không bằng những người lớn tuổi, tiền kiếm được thông qua việc bắt quỷ không nhiều.

Thứ nhất, người khác ngại cô nhỏ tuổi, họ cho rằng năng lực của cô không đủ, không muốn mời cô bắt quỷ. Thứ hai, cô cao 1m60, chân không dài, nhìn thế nào cũng thấy như một đứa con nít, diện mạo và ngoại hình đều không có sức thuyết phục.

Việc làm ăn đều bị những lão đầu kia đoạt mất, thiếu nữ thiên sư xinh đẹp như cô lại bị thua kém.

Sư môn chỉ còn một mình cô, nếu như cô bỏ nghề, tổ sư gia trên trời có linh thiêng, sẽ nguyền rủa cô, khiến cô nổi mụn đến già.

Trong vòng thiên sư cô là thảm nhất, không gì sánh nổi.

Mụn trên mặt cô là do đi bắt quỷ, nên những phương pháp làm đẹp thông thường không hữu hiệu. Đường Phỉ là khách quen ở "khách sạn Hà Tiên Tiên", nơi này trị mụn khá bất tiện, một lần trị mụn, xóa thâm mụn, giá phải hơn hai trăm vạn.

Tuy rất đắt, nhưng đảm bảo chữa khỏi sau một đêm.

Để kiếm tiền trị mụn, cô chỉ có thể tiến vào giới giải trí.

Đến tận bây giờ, cô chỉ mới quay một bộ phim, nhờ vận cứt chó, một bộ thành danh. Thế nhưng lúc quay bộ " Tiêu Dao vương phi", trong khu vực của đoàn phim bị ma quỷ lộng hành không ngừng, dẫn đến việc sau 9 giờ Đường Phỉ nổi mụn liên tục, không thể quay phim được.

Ông chủ hiện tại của cô đã từng là khách hàng của cô, đạo diễn mời nàng đóng phim cũng là khách hàng của cô.

Gần đây Đường Phỉ đang nỗ lực kiếm tiền, cô định mua cả bộ trị mụn, chữa khỏi hoàn toàn tật xấu " bắt quỷ nổi mụn" này.

Đường Phỉ chỉ hi vọng có một ngày sẽ thành không chữa khỏi mụn, những người ít khi bị nổi mụn, căn bản sẽ không hiểu được sự tự ti và thống khổ của những người nhiều mụn.

Cô nằm trên giường, vừa chơi di động, vừa hưởng thụ bà chủ trị liệu.

Bởi vì gameshow tối nay, biểu hiện của Đường Phỉ đáng được thưởng thức, thu được không ít hảo cảm. Bạ𝐧 đa𝐧g đọc tru𝒚ệ𝐧 tại { 𝐓Ru𝘔𝐓R𝗨 Y𝒆N.V𝐧 }

Vào lúc này, có account marketing tiết lộ, mới đây Đường Phỉ nhận một bộ phim đề tài bắt quỷ. Đây là một bộ phim lớn, bối cảnh HongKong những năm 90. Nữ chính là người mẫu HongKong, che đấu thân phận là truyền nhân duy nhất của Mao Sơn, da trắng xinh đẹp còn chân dài, nổi tiếng nhất trong giới thời trang HongKong.

Nhân vật này là bạch nguyệt quang nữ thần trong lòng rất nhiều đọc giả.

Tin đồn này không biết truyền ra từ chỗ nào, người có mắt đều thấy đây là bí mật lớn. Thêm việc lúc quay " Tiêu Dao vương phi", từng có người của đoàn phim nói qua một chút về việc trong đoàn bị ma quỷ quấy phá, sau khi tin tức Đường Phỉ không quay đêm bị phát tán, cô bị các anti fan nói: Nhát gan, siêu kinh hãi.

Các fan nguyên tác, chạy tới Weibo Đường Phỉ công kích.

" Rác rưởi, ngươi mà cũng đòi diễn hình tượng bắt quỷ của tỷ ta, người cao có 1m60 mà cũng muốn diễn người mẫu chân dài, sau 9 giờ không quay phim, nói dễ nghe là do ngươi sợ tối, nói khó nghe một chút là ngươi không có đạo đức nghề nghiệp."

"+1, tỷ ta da trắng lại xinh đẹp, chân dài tới nách. Ngươi đại khái chỉ có thể diễn cái bắp chân:)"

"A a a a ta không muốn, cầu đừng hủy đi chiều cao của tỷ ta, sao có thể đem một diễn viên vừa nhát gan lại không chịu quay phim ban đêm đến hủy đi hình tượng của tỷ ta"

" Một tiểu minh tinh như ngươi, cũng muốn diễn tỷ ta, đoàn phim điên rồi hay tác giả điên rồi. Cũng đúng có thể tham gia Show với Ông Hồng, bối cảnh lớn thế nào, không cần nói cũng biết:)"

"Ôm Phỉ của ta đi, còn chưa có thông báo chính thức các fan tiểu thuyết cá ngươi cứ quay lại đọc tiểu thuyết đi, đừng tới nơi này bá bá bá!"

"Đúng vậy, còn chưa có thông báo đâu, fan tiểu thuyết đến đây làm cái gì?"

Xế chiều hôm sau, Đường Phỉ vừa quay xong một quảng cáo nhỏ, đang trên đường về nhà.

Trợ lý Giản tú nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nghe xong ý tứ của đối phương, nghiêng đầu qua nói với Đường Phỉ ngồi phía sau:" Phỉ tỷ, vừa nãy trợ lý của Ông ảnh hậu gọi tới, nói Ông ảnh hậu gặp tai nạn xe cộ đang ở bệnh viện, muốn chị qua đó một chuyến."

Đường Phỉ lập tức bảo trợ lý lái xe đến bệnh viện.

Lúc bọn họ đến nơi đã hơn 8 giờ.

Sau khi xuống xe, Đường Phỉ nhìn đoàn sương đen quanh quẩn tầng 17 khu nội trú, đã hiểu được tình hình, phân phó trợ lý:" Tú Tú, em ra cốp xe, lấy cái váy cực ngắn với đôi giày cao gót cho chị, lấy đôi cao 10cm, và nhị hồ rương nữa."

Khóe miệng Giản Tú giật giật, nghĩ đến những gì mình vừa tưởng tượng lại trở nên bình tĩnh.

Dẫu sao, nghệ sĩ nhà mình, là một cô gái thích mặc váy cực ngắn và giày cao gót tinh xảo, buổi tối đi nghĩa địa nhà xác.

Người không biết, còn tưởng cô đến nghĩa địa nhảy Disco, đến nhà xác kéo đàn.

(?) Xin lỗi mọi người mình không hiểu chỗ đó lắm, các bạn ai biết nói mình sửa với.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang