Nồi canh phát ra tiếng sôi ùng ục, bóng khí nổi lên, tôi gải lửa, bỏ hai muỗng muối vào torng nồi, lại dùng muôi khuấy vài cái, sau đó liền tắt bếp đậy nắp lại.
Còn chừng mười lăm phút nữa Bặc Linh sẽ trở về, nếu không có gì ngoài ý muốn, trên tay anh ấy sẽ có thêm một bó hoa hồng đỏ, sau đó hôn tôi một cái, đưa hoa hồng cho tôi, còn nói, chúc mừng kỉ niệm mười năm.
Canh trong nồi được múc ra bát, hương thơm tỏa khắp bốn phía, tôi đặt chén canh lên bàn cơm, ngồi trên ghế sô pha chờ Bặc Linh về.
Hôm nay là kỉ niệm tròn mười năm chúng tôi kết hôn, tôi rất vui, anh ấy hẳn cũng giống vậy.
Chúng tôi ở bên cạnh nhau mười năm rồi.
Canh dần nguội lạnh, bên trên đóng một màng mỏng.
Cảnh cửa "kẽo kẹt" một tiếng bị người ta đẩy ra, tôi từ trong giấc ngủ bừng tỉnh lại, chạy ra chỗ huyền quan.
Trong tay Bặc Linh có một bó hoa hồng, thấy tôi chạy đến vội đưa bó hoa cho tôi, nói: "Chúc mừng kỷ niệm!"
Tôi nhận hoa, ngửi thử một chut1m sau đó nhón chân hôn lên môi Bặc Linh một cái, nói: "Mười năm rồi."
Bặc Linh ôm lấy tôi, cúi đầu ngậm lấy môi tôi, tôi nếm được giữa môi lưỡi của anh có mùi hương rượu gạo. Tôi mở mắt ra, trong lúc lơ đãng tôi nhìn thấy nơi nếp cổ áo của anh bị nhăn một chút. Tôi giơ tay ra vuốt phẳng cho anh, bỗng nhiên cảm thấy sửng sốt, bởi vì tôi nhìn thấy chỗ cổ áo Bặc Linh có một dấu hôn.
Tôi cùng Bặc Linh đã mấy ngày chưa thân thiết.
Nụ hôn này là nụ hôn thứ tư của bọn tôi trong tháng này.
Cho đến bây giờ tôi vẫn không tin được rằng, Bặc Linh ngoại tình.
2.
Bặc Linh ăn canh, khen tay nghề tôi tiến bộ rồi, trù nghệ của tôi vẫn không tốt như cũ, chén canh này nấu vẫn chua xót như cũ, chỉ là Bặc Linh an ủi tôi thôi.
Bắc Linh ăn xong chén canh rồi, dùng khăn giấy lau miệng của mình, lại nói: "Lần tới làm canh dưa nha em?"
Tôi cười nói: "Được."
Tôi biết, canh dưa tôi sẽ làm không có quá nhiều dầu mỡ, hơn nữa cũng dễ tiêu hóa một ít.
Buổi tối, chúng tôi cùng nhau xem phim, tôi nằm trong lồng ngực Bặc Linh, ngẩu nhiên sẽ ngẩng đầu hôn môi với anh, anh ấy sẽ ôm lấy tôi, dùng tay xoa xoa xương quai xanh của tôi, nơi đó có một nốt ruồi, người ta gọi là viên chí, đây cũng là nơi mà Bặc Linh thích nhất, anh ấy rất thích hôn nơi đó, hôm nay cũng chẳng ngoại lệ.
Tôi ngửa đầu, đầu của anh chôn ở xương quai xanh của tôi, răng anh nhẹ hàng cắn vào xương quai xanh, nơi đó thoáng chốc đỏ ửng lên.
Lúc động tình anh liền cởi hết quần áo của tôi, thế nhưng một tiếng chuông điện thoại reo lên phá hủy hết tất cả, tôi thấy Bặc Linh đi ra khỏi đây nhận điện thoại, sau đó lại quay về, nói với tôi: "Thật xin lỗi, công ty có việc gấp."
Tôi đã mặc quần áo xong rồi, hỏi anh: "Đã trễ thế này rồi, còn có chuyện gì chứ?"
Anh ấy nói: "Còn một ít viêc 5phai3 sửa lại."
Tôi gật gật đầu, nói: "Được, nhớ chú ý an toàn."
Tôi đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn bóng dáng của Bặc Linh biến mất phía sau cánh cửa, đáy lòng nguội lạnh.
Bặc Linh từng nói với tôi, dù anh ấy bận thế nào cũng sẽ không bận vào ngày kỷ niệm, bởi vì đây là ngày của chúng tôi, nhưng chính anh ấy lại nuốt lời.
Có lẽ, ngày này chẳng còn là ngày của chúng tôi nữa.