Mục lục
Sự Thăng Hoa Của Kẻ Trộm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồ đen, khăn trùm đầu đen lộ ra mắt mũi miệng, nhìn ngang nhìn dọc trong gương ta cũng chỉ giống một đội viên đội Phi Hổ thôi. Trời không chiều lòng người, ta mém xíu nữa là vào trường cảnh sát rồi, nhưng chỉ đành lựa chọn nguyện vọng hai, làm một tên trộm đầy quang vinh. Ta là một tên trộm, trên cơ bản chỉ cần là thứ có thể trộm đều nằm trong phạm vi “kinh doanh” của ta, ngoại trừ hai thứ — ta không trộm người cũng không trộm tâm. Ta nhớ rõ thầy ta thường nói, trộm người trộm luôn tâm là kẻ trộm thượng đẳng; trộm người không trộm tâm, hắc hắc, kẻ đó chính là thiếu ăn đập! Cho nên, trong cuộc sống nghề nghiệp của ta, hai loại này ta đều không chạm vào!!!

Lần trước “làm ăn” tương đối lớn, nghỉ ngơi một thời gian. Nhưng mà gần đây làm ăn có chút sa sút, tình hình kinh tế cũng eo hẹp, ta là một tên trộm hướng tới chủ nghĩa không ngược đãi bản thân!! Khảo sát địa hình hoàn tất, trong một buổi tối người người ngủ say, ta dựa vào thân thủ nhanh nhẹn, lẻn vào một khu phú quý, chọn căn nhà xa hoa nhất. Lần này, ta chuẩn bị làm thêm một cuộc làm ăn lớn, đồng thời khiêu chiến kỹ thuật siêu quần của chính mình. Hắc hắc, trộm một chiếc xe tốt đem ra ngoài, hắc hắc hắc.

Đêm dài người ngủ yên, đúng là lúc để đi trộm. Lẻn vào bãi đỗ xe, cắt đứt hệ thống chống trộm, dùng chìa khoá tự chế mở khoá, a, mùi rượu thật nặng, mông bị cái gì cấn vào, vừa nhìn thì ra là cần gạt nước, lấy ra để qua một bên, hạ kính chiếu hậu xuống, vừa khởi động xe vừa thoải mái nghĩ, thiệt là một chút thách thức cũng không có.

“Cậu…là…ai, sao cậu lại…ở trong xe của tôi?”

Thình lình phía sau truyền đến một thanh âm, trong kính chiếu hậu ta mơ hồ nhìn thấy một người nằm phía sau, ta dùng 1/10000 giây loại trừ khả năng đó là ma. Mở cửa trước, nhảy xuống xe, mở cửa sau, lên xe, đấm vào bụng người nọ, tất cả hành động như nước chảy mây trôi, liền mạch lưu loát. Vừa lòng nhìn hắn ôm bụng, nhanh chóng kéo hắn lùi vào một góc, chặn miệng của hắn, thuận tiện bắt đầu đánh giá người trước mặt.

Kinh diễm, chỉ có hai chữ này có thể hình dung cảm thụ hiện tại của ta. Cặp mắt hoa đào lim dim vì say, cái mũi khéo léo, cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng bị khăn trắng bịt kín, chiếc cổ trắng ngần với đường cong cực đẹp. Áo sơ mi bị rượu làm ẩm ướt, mơ hồ thấy hai quả nhỏ màu đỏ trước ngực hắn, cả người phát ra mùi rượu càng tăng thêm mùi vị tình dục. Đáng tiếc trước đó ta không thấy rõ nên xuống tay quá nặng, khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn đau đến trắng bệch.

“A, a, a…” Đau đớn khiến hắn tỉnh táo chút ít, dần dần nhận ra ta là một tên trộm, hắn vặn vẹo thân thể muốn dùng lực giãy khỏi sự kiềm chế của ta. Cảm giác được luồng lửa nóng ở bụng dưới, phía trước ta đã nói ta là người không bạc đãi bản thân, cho nên, hắc hắc hắc, ta muốn ăn bữa khuya đột ngột dâng tới này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang