Người đàn ông trước mặt ném một tờ chi phiếu nhìn Hạ Nhu bằng ánh mắt khinh bỉ đầy chán ghét.
"Nếu là... Con gái"
"Phá bỏ "
Hắn không chút gì là suy nghĩ hay bận tâm mà thốt ra câu nói đó.
Hạ Chu hai tay đan vào nhau để ngăn từng cơn run rẩy ập đến, cô thực sự rất sợ khi đối đầu với Bắc Duật người đàn ông uy quyền nhất nước.
"Ngày mai tôi sẽ đến..."
Chưa đợi cô thốt hết câu hắn đã nắm chặt lấy tay Hạ Chu ném cô lại chiếc giường gần đó.
Hai tay hắn không yên phận lần mò khắp nơi một cách thô bạo.
Đêm đó một cuộc mây mưa đã diễn ra.
Bắc Duật cứ như thế lặp đi lặp lại cho đến khi nghe tin Hạ Nhu mang thai.
" Duật tôi có thai... "
Cô vui mừng chạy đến phòng làm việc của hắn báo tin.
" Trai hay gái " hắn vẫn khuôn mặt lạnh lùng đó không chút đổi sắc.
"Bác sĩ.. Bảo thai còn nhỏ... Chưa xác định được giới tính.."
Tuy nói như vậy Hạ Chu thật sự rất sợ...
" Nếu là con gái thì bỏ ngay cho tôi... "
Hắn cầm theo sấp tài liệu rồi sảy bước ra ngoài..
Hạ Chu ngồi bệt xuống sàn nước mắt rơi lã chã chắc có lẽ cô đã yêu nhầm một tên máu lạnh vô tình.
5 tháng sau
"Bác sĩ con tôi là trai hay gái..."
" Là con gái... "
Cô nghe hai từ con gái thì suy sụp hoàn toàn,nó còn nhỏ như vậy mà..cô không muốn bắt nó rời xa thế giới này...
" Con à! Nếu sau này con không có ba thì cũng đừng trách mẹ, chỉ có cách này mới bảo vệ được con... "
Tối hôm đó Hạ Chu rời khỏi Trung Quốc cô đặt vé sang Anh
6 Năm sau...
"Mami nhanh lên nào...