Là Ba
_ Alo ba! Con nghe!
_ Con đang ở đâu đấy!
_ Con đang đi với Vương Tử, có gì không ba!
_ Vậy được! Lát nữa con về nhà ba mẹ có truyện quan
trọng muốn nói với con! À! Nhớ gọi cả anh trai con luôn nhé!
_Con biết rồi!
Lúc này cô ở bên cạnh mới ngó sang:
_ Ba cậu gọi à!
_ Ừ! Chẳng biết có chuyện gì nhưng cách nói chuyện hình như có vấn đề gì đó khá nghiêm trọng thì phải!
_ Z hả! Thế tôi đưa bà về rồi vô bar quẩy cái đã chốc về sau!
_ Ừ
Bấm vài cái nó gọi điện cho ông anh yêu quí của nó:
_Alo honey à! Anh đang ở đâu đấy! Ba gọi hai chúng ta về kìa. ( anh từ nhỏ đã vô cùng vô cùng cưng chiều cô em gái nhỏ của mình chỉ cần ai làm sứt một cái móng tay anh liền đem hắn lóc da cho cá sấu ăn luôn, không trừ bạn bè. vì vậy mối quan hệ anh em rất gắn bó, đặc biệt anh chỉ hiền với mỗi nó và gia đình thôi còn đâu fắn hết).
_ Oki! Em yêu anh về liền! À mà em ở đâu có cần anh đến đón không?
_ Thôi cảm ơn honey, em đi nhờ xe Vương Tử rồi, lát gặp ở nhà!
_ Oki!
Cô chĩa mỏ sang:
_ Eo ôi! Nghe hai anh em nhà bà nói chuyện người ngoài còn tưởng hai người loạn luân ấy chứ!
_ Ớ! Thì họ nói đúng mà! ~ mắt long lanh vô số tội.
_ Ặc! Em cạn lời với hai anh chị!
Tại nhà nó
_ Hi ba mẹ! Hi honey, em về rồi nè!
_ Rồi, con ngồi xuống đi ba có chuyện muốn nói với hai đứa!
_ Chuyện gì vậy ba!
_ Hôm qua ba mới đi khám sức khỏe …. Bác sĩ nói … ba bị …ung thư phổi cấp tính ! – ông chìa tờ giấy kiểm tra sức khỏe ra trước mặt hai người.
_ Cái gì …! – hai anh em nó đồng thanh.
_ Ba biết rất khó để chấp nhận nhưng … ( liếc mắt sang mẹ nó: “ bà thấy tôi diễn đạt không ”) … đó là sự thật! Haizz!
Mẹ nó nhìn ba nó với ánh mắt đượm buồn nhưng lại lóe sáng bên trong: “ ông không đi làm diễn viên hơi uổng ”
_ Vậy chuyện công tuy ba định tính sao! – anh nó hỏi.
_ Ba cũng đã suy nghĩ qua ba định sẽ là: Kỳ Phong con sẽ tiếp quản tổng công ty của ba và Kỳ Ngọc con sẽ tạm thời là tổng giám đốc công ty chi nhánh ở Pháp trong 3 tháng và sau đó sẽ phải về nhận chức trưởng phòng kế hoạch tại tổng công ty để giúp anh con, đồng con phải tiếp tục đi học bình thường.
_ Trời ơi! Ba ơi ba giết con cho rồi ba biết con rất ghét kinh doanh mà ~anh nó thanh than trách phận.
_ Cái gì! Ba ơi huhu ba không thương con nữa rồi sao, con không làm đâu!
_ Khụ khụ! Hai đứa mày! …Khụ …khụ …khụ! Muốn ông già này chết sớm phải không! ~ ba nó.
_ Thôi được rồi ba ơi chúng con sẽ làm! Con mệt rồi, con lên phòng đây! ~ Anh
_ Con cũng vậy! ~ Nó
Sau khi hai đứa nó lên phòng hai ông bà nhìn nhau cười tủm tỉm vì sau khi bỏ ra bao nhiêu công sức cuối cùng cũng đã lừa được hai đứa nó!
Phòng anh nhiệt độ trong phòng do hạ nhiệt độ điều hòa thấp nhất nên phòng đã lạnh ngắt nhưng khi anh bước vào đã hạ xuống tận - 20°C. Anh liền thay một bộ quần áo bó sát đeo kính chống bụi, chắc anh lại chuẩn bị ra ngoài đua xe.