• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Chương 1: Bà hoàng scandal (1)



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






"Tối nay cô ấy có tới không?"



Khu vực hậu trường của khách quý bên ngoài thảm đỏ, một PD với vẻ mặt đầy mê muội.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Bên cạnh là một người giơ tay lên nhìn đồng hồ: "Chắc là không. Không phải cô ấy đứng hàng thứ ba sao? Hàng thứ hai chuẩn bị lên sân khấu rồi, mà phía cô ấy còn chưa nhận được một chút tin tức nào."



"Cũng đúng, xảy ra chuyện lớn như vậy, đoàn đội của cô ấy đều bận giải quyết. Nghe nói hợp đồng đại ngôn của cô ấy cũng khẩn cấp kêu ngừng, các bộ phim và chương trình tạp kỹ dời lịch phát sóng. Nói không chừng không phải cô ấy không muốn xuất hiện mà là tổ chương trình không cho cô ấy tới."





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






"Đáng tiếc, nếu như cô ấy tới, tuyệt đối lại có gió tanh mưa máu. Anh nhìn bây giờ mà xem, người còn chưa tới mà tên đã lên bảng hotsearch rồi."



Bên cạnh, một chiếc xe maybach màu đen chậm rãi chạy tới, một người đàn ông lãnh đạm ngồi ở đằng sau. Câu chuyện của hai nhân viên làm việc không hề đả động gì tới cảm xúc của anh, tựa như căn bản không có nghe vậy.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Ngược lại là nữ diễn viên Thương Phỉ Nhi cùng tổ kịch đang ngồi bên cạnh anh lại mở weibo ra.




# Hạ Tư Vũ thảm đỏ #





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






# Hạ Tư Vũ và chương trình liên hoan phim điện ảnh Kim Áo#



Hai cụm từ này đều đã lên hotsearch rồi, hơn nữa còn leo lên cực nhanh bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Dĩ nhiên, vững vàng đè ở trên hai cái này là một tên người khác # Bạc Ngôn #.



Cũng chính là người đàn ông bên cạnh cô ấy.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Bạc Ngôn, ba mươi tuổi.



Là cậu chủ nhỏ của nhà họ Bạc ở Yến Thành.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Hai mươi bảy tuổi bỗng dưng tiến vào giới nghệ thuật, nguyên nhân chỉ có một —— Dáng dấp quả thực quá đẹp trai. Trước kia Bạc Ngôn là giảng viên đại học, đáp ứng lời mời đi học viện điện ảnh trao đổi học thuật, mặc áo sơ mi trắng, kẹp bài thi đi ở trong sân trường, trong nháy mắt đã dẫn tới nhốn nháo.





Anh không chỉ có dáng dấp đẹp trai, kỹ năng diễn xuất cũng không tệ. Bộ phim đầu tiên đạt giải diễn viên mới xuất sắc, bộ thứ ba, trực tiếp giúp anh đạt giải ảnh đế tại giải thưởng Kim Áo.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Sao sáng khó tránh khỏi sẽ bị người bàn tán về vấn đề tình cảm, nhưng Bạc Ngôn dường như không có duyên với xì căng đan. Vô luận trong lúc diễn anh và các nữ diễn viên tình thâm người biết bao nhiêu thì bên ngoài diễn luôn giữ một khoảng cách.



Ra mắt ba năm, vô luận paparazzi dán mắt chặt cỡ nào thì một chút scandal cũng không có.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






...



Xe nhanh chóng tối địa điểm chỉ định, Bạc Ngôn là nhóm khách quý cuối cùng.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Trong màn đêm ồn ào náo động, Bạc Ngôn cả người mặc tây trang màu đen, biểu cảm lãnh đạm, dáng vẻ ung dung, đứng ở nơi kia càng thêm tỏ ra khí chất độc lập.



Tiếng hoan hô của hiện trường, tiếng tách tách phát ra từ máy ảnh, tiếng thét chói tai của fans gần như vang khắp bầu trời đêm.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






"Ôi Bạc Ngôn thật là đẹp trai!"



"Chết tôi mất, thầy Bạc thầy Bạc giàu có của tôi!"





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Sau khi xuống xe, Bạc Ngôn không trực tiếp bước lên thảm đỏ, hơi đợi một lát cho đến Thương Phỉ Nhi cũng xuống xe. Hai người cùng nhau xuất hiện là vì bộ phim《 Nguyệt Minh 》. Bạc Ngôn thì không cần phải nói, Thương Phỉ Nhi cũng là ứng cử viên nặng ký của vai nữ chính.



Rõ ràng là tuấn nam mỹ nữ kết đôi nhưng dường như vẫn thiếu chút gì đó. Thương Phỉ Nhi mặc dù tướng mạo xinh đẹp nhưng đứng ở bên Bạc Ngôn được gọi là "trùm nhan sắc" thì vẫn có vẻ hơi lép vế một chút.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Thật ra thì, trong giới giải trí cũng không phải là không có người có thể xứng đôi với giá trị nhan sắc của Bạc Ngôn, chẳng qua là...



**





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Bởi vì một vị khách quý chưa tới, làm rối loạn kế hoạch thảm đỏ, người chủ trì tạm thời tăng lên một cuộc phỏng vấn: "Bạc Ngôn, lần này vai diễn thầm mến này được diễn tương đối tốt, nhập vai rất xuất thần. Anh làm sao xử lý vai diễn này vậy?



Nhập vai nhất xuất thần sao? Bạc Ngôn hơi nheo mắt lại, suy tư mấy giây, sau đó chậm rãi đáp lại: "Bởi vì tôi từng trải qua chuyện này. Tôi từng thầm mến một người, nhưng bị cô ấy vứt bỏ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang