Bàn tay mũm mĩm xô xô người kia cất lên giọng trong cao mang theo chút ngái ngủ
"Á...để tiểu Phàm ngủ. Anh xinh đẹp đừng làm phiền tiểu Phàm."
Hạ Lộ Thần mười ba tuổi bị tiểu Phàm tám tuổi chọc cười. Giả vờ tủi thân nhỏ giọng.
"Tiểu Phàm ghét anh xinh đẹp rồi. Anh buồn, anh đi chơi với tiểu Trung đây."
Đôi mắt tinh nghịch lập tức mở ra, ôm chầm lấy cổ Hạ Lộ Thần.
"Ứ ư...anh xinh đẹp ở lại chơi với tiểu Phàm. Tiểu Phàm hứa không ghét anh."
Hạ Lộ Thần cười ranh ma, nheo nheo mắt nhìn tiểu Phàm.
"Hứa thôi thì không đủ. Phải có cam kết a."
"Chụt" một tiếng, nước miếng kéo từ miệng tiểu Phàm đến má phải của Hạ Lộ Thần.
"Hảo a. Cam kết rồi, anh xinh đẹp không được đi chơi với tiểu Trung."