Cuối cùng cậu đành lôi điện thoại ra.
Điện thoại như bị dính loại virus máy tính nào đó, tự động download chương trình. Một tiếng "tinh" kia chính là âm thanh thông báo tải xuống thành công.
Lâm Quát vô cảm quan sát ứng dụng kia, cài đặt rồi khởi động.
Trên màn hình chợt nhảy ra hàng chữ:
[Chúc mừng bạn được tuyển chọn tham gia trò chơi Vây Thành, trực tiếp thiết lập phòng livestream cá nhân tại đây...]
Lâm Quát làm mỹ thuật, do bệnh nghề nghiệp, cậu rất giỏi quan sát cảnh tượng. Dọc đường đi, toàn bộ cảnh sắc nhìn thấy và ghi nhớ trong đầu đều nói cho cậu biết, nơi này không phải thế giới của người bình thường. Tường vây cao ngất, ngửa đầu nhìn trời không khác gì ếch ngồi đáy giếng, chỉ thấy vẻn vẹn một khoảng chân trời.
Đã nhận biết từ trước, vì vậy hàng chữ này không nằm ngoài dự kiến của Lâm Quát.
Chữ viết trên màn hình vẫn tiếp tục nhảy ra:
[Phòng livestream cá nhân thiết lập hoàn tất]
[Mưa đạn, thông đạo khen thưởng đã mở]
[Phó bản ⟨Kẻ xâm nhập⟩ đang tải... ]
Sau khi dòng chữ biến mất, màn hình dần trở nên quen thuộc, xem ra đây là một ứng dụng phát sóng trực tiếp.
Lâm Quát lúc rảnh rỗi thường hay đăng nhập vào một số nền tảng phát sóng trực tiếp, xem các streamer chơi game. Mà giờ phút này, ứng dụng tự động tải xuống trong điện thoại cơ bản giống hệt với các nền tảng livestream khác.
Các ứng dụng thông thường chia ra "Khu sinh hoạt", "Khu trò chơi", vân vân... mà ứng dụng này chia ra "Khu thành trên", "Khu thành dưới".
Lâm Quát gõ mấy lần, Mục "Khu thành trên" nhắc nhở cậu không có quyền xem, "Khu thành dưới" nhắc nhở cậu đang phát trực tiếp thì không thể nào xem các video livestream khác.
Đang phát trực tiếp?
Lâm Quát rất nhanh phát hiện, cậu có một phòng livestream. nhất cử nhất động đều bị thu hết vào đó. Lúc cậu ngẩng đầu tìm ống kính, giường như không có bất kỳ sự chậm trễ nào, trong video livestream bản thân cùng lúc cũng đang tìm ống kính.
Ngay sau đó cậu lại phát hiện, phòng livestream của cậu có tên là... Lâm Quát livestream tử vong [Tên ban đầu].
Số lượng người xem là "0".
Khen thưởng là "0".
Điểm tích lũy là "0".
Mấy cái này có ý nghĩa gì, ứng dụng không hề giải thích, nhưng Lâm Quát vẫn đại khái đoán ra được. Hiện tại cậu cũng giống như các streamer khác, có điều nội dung livestream của cậu là tử vong.
Lâm Quát không phải người hiếu kỳ, sau khi đã rõ ràng hoàn cảnh bản thân thì không có ý định tiếp tục nghiên cứu cái ứng dụng quỷ này nữa. Đang muốn ném điện thoại vào trong túi, đúng lúc này ngón tay vô tình gõ vào tên phòng livestream, lập tức nhảy ra một dòng nhắc nhở hệ thống: [Vì phòng livestream của bạn mà đặt cái tiêu đề đi.]
Lâm Quát không muốn quản, hệ thống lại giường như phát hiện ra suy nghĩ của cậu, doạ cậu nếu không đổi tên phòng livestream, vậy thì đừng nghĩ đến chuyện tắt màn hình.
Trùng hợp là, Lâm Quát mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế loại nhẹ, nếu không tắt màn hình điện thoại mà bỏ vào túi thì sẽ khiến cậu cảm thấy rất khó chịu.
Lâm Quát suy nghĩ, bắt đầu gõ chữ.
[Phòng livestream Cẩu Tài Tiến*]
*chỉ chó mới vào
Xác nhận thay đổi.
Hệ thống:...
Tắt màn hình.
Lâm Quát lại đi thêm hai ngàn bước, tầm nhìn đột nhiên khai sáng, một toà biệt thự sừng sững trước mặt, so với nó còn bắt mắt hơn chính là vầng trăng tròn đỏ tươi nằm phía sau.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi lại "tinh" một tiếng. Lâm Quát không lấy ra nhìn, nhưng không cản trở nó tiếp tục nhảy ra dòng chữ:
[⟨Kẻ xâm nhập⟩ tải xuống hoàn tất]
[⟨Kẻ xâm nhập⟩:
Số lượng người chơi: 7 người
Quy tắc trò chơi: Sống sót năm ngày
Ban thưởng trò chơi: Người sống sót nhận được 200 điểm tích lũy]
Có tiếng khóc từ xa truyền đến.
Lâm Quát tới gần mới phát hiện, ngoài biệt thự tập trung đến mấy người, có cả nam lẫn nữ.
Tiếng khóc chính là của một nữ sinh trong số đó, đại khái không thể chấp nhận chuyện quỷ dị trước mắt, nữ sinh đau khổ che mặt, nếu hai bàn tay khép vào chút nữa, Lâm Quát nghĩ, cô ấy có thể sẽ đựng được không ít nước mắt.
Một người đàn ông trên mặt có vết sẹo bị nữ sinh làm cho phát phiền, hùng hùng hổ hổ nói: "Khóc cái rắm ấy, người mới đúng là phiền phức."
Bị tên mặt sẹo quát như vậy, nữ sinh không dám khóc nữa, chỉ là kiềm chế với khóc nhỏ lại, nước mắt vẫn không làm sao ngừng rơi được.
tên mặt sẹo "hắc" một tiếng, mắng: "Mày nhìn cái gì? Cứ như ông đây bắt nạt phụ nữ vậy, thật mẹ nó xúi quẩy... Còn khóc? Nghe không hiểu tiếng người hả, có tin ông đây đánh mày hay không?!"
Nói xong vung cánh tay giáng xuống một cái tát.
Nữ sinh ngốc lăng, chỉ biết hoảng sợ nhìn bàn tay hạ xuống. Cô thậm chí còn cảm thấy gió mạnh tạt vào mặt, lại đúng vào thời khắc cuối cùng đó, cánh tay bị người cản lại.
Lâm Quát ghim chặt cánh tay người đàn ông, so vòng thân hình, cậu chỉ bằng một nửa tên mặt sẹo. Nhưng sau khi bị cậu giữ, tên mặt sẹo thế mà không thể động đậy.
Gã hiển nhiên cũng nhận rõ sự thật này, nhìn thanh niên thon gầy trước mắt, mặt mũi gã nhất thời trở nên vặn vẹo: "Mày... con mẹ nó mày... "
Nghe vậy, Lâm Quát lại tăng thêm chút lực.
Tên mặt sẹo nháy mắt cảm thấy cánh tay mình sắp bị vặn xuống tới nơi, đau đến nỗi kêu "ngao ngao" hai tiếng.
"Tránh xa cô ấy chút." Trên mặt Lâm Quát không có biểu cảm gì: "Đồng ý thì gật đầu."
Tên mặt sẹo cắn răng gật đầu.
Lúc này Lâm Quát mới buông tay tên mặt sẹo ra như ném giẻ rách.
Sau khi thoát khỏi khống chế, tên mặt sẹo hoạt động cánh tay hai lần, gã nhìn thanh niên trước mặt từ trên xuống dưới, đường nét ngũ quan tinh xảo đến chói mắt, rõ ràng vóc dáng phải cao đến một mét tám, lại bởi vì trên thân không có mấy lượng thịt mà lộ ra vẻ mỏng manh, tưởng như chỉ một trận gió quét qua là có thể thổi cậu ta bay mất.
Tên mặt sẹo càng săm soi lại càng không phục, gã nghĩ, nhất định là thanh niên này thừa dịp mình không đề phòng mới chiếm được ưu thế, hiện tại gã đã có chuẩn bị, cậu ta nhất định không có cửa.
Nghĩ đến đây, tên mặt sẹo ngừng động tác xoay cổ tay, gã nhắm ngay lúc Lâm Quát quay người dường như muốn tìm gì đó trên mặt đất, tính toán vung đến một quyền.
Đúng lúc này, Lâm Quát đứng thẳng dậy, quay người nhìn gã.
Trên tay thanh niên nhiều thêm một viên gạch, Lâm Quát liền dùng một loại ánh mắt "Tôi biết anh muốn tiếp tục tìm đường chết" bình tĩnh quan sát gã.
Tên mặt sẹo: "..." Không thể trêu vào không thể trêu vào.
Bầu không khí trở nên khá xấu hổ, bên cạnh có người ho một tiếng giảng hoà. Một người đàn ông đầu trọc nói: "Người đã đủ, chúng ta có thể tiến vào, khán giả cũng không chờ được lâu hơn nữa đâu."
Tên mặt sẹo lầm bầm một câu: "Những người chơi khác sẽ chỉ thích xem phòng livestream của tôi mà thôi."
Đầu trọc nhìn gã một cái, lại nhìn số lượng người tham gia phó bản ⟨Kẻ xâm nhập⟩: 7 người, ngoại trừ anh ta và tên mặt sẹo, còn lại đều là người mới.
Nghĩ nghĩ đầu trọc lại nói: "Trước tiên, tôi đơn giản giới thiệu cho mọi người một chút. Nơi này là Vây Thành, chúng ta đều là dân cư khu thành dưới..." Nói đến đây, lại cảm thấy ở phó bản đầu tiên thực sự không cần thiết phải giới thiệu Vây Thành, dù sao những người mới này có thể gắng gượng vượt qua phó bản đầu tiên hay không còn rất khó nói.
Tạm giấu chuyện này xuống, đầu trọc nói tiếp: "Các bạn có thể coi đây là một trò chơi, một trò chơi không thể thua cuộc. Trong quá trình chơi hệ thống máy chủ sẽ mở phòng livestream, các bạn chắc hẳn đều mở hết rồi chứ? Hệ thống máy chủ sẽ cho các bạn một cái cái tên ban đầu của phòng livestream. Tốt nhất nên thay đổi nó, lấy một cái tên thu hút khán giả, hấp dẫn càng nhiều thủy hữu càng tốt."
Đám người mới quan sát đầu trọc, trong cái thế giới quỷ dị này, một người có kinh nghiệm lại nguyện ý giới thiệu quy tắc cho lính mới, về cơ bản sẽ được coi là dê đầu đàn, bọn họ giống như người sắp chết đuối vớ được miếng gỗ nổi.
Một người mới mở miệng lắp bắp hỏi: "Có... Có tác dụng gì không?"
Đầu trọc gật đầu: "Thủy hữu phòng livestream càng nhiều, điểm tích lũy nhận được càng cao. Về tác dụng của điểm tích lũy, chờ sau khi phó bản kết thúc mọi người sẽ rõ, ở đây tôi không giới thiệu nhiều. Mọi người chỉ cần nhớ kỹ, phòng livestream có thông đạo khen thưởng, thủy hữu có thể thông qua đó mà thả đạo cụ. Đạo cụ ở một cấp độ nào đó, có thể giúp chúng ta biến nguy thành an."
Nghe đến đây, đám người mới cấp tốc lấy điện thoại ra thay đổi tiêu đề, riêng mình Lâm Quát không có động tác.
Đầu trọc nhìn Lâm Quát một chút lại nói: "Nhất định phải suy nghĩ kỹ hẵng thay đổi, bởi vì mỗi phó bản chỉ có một cơ hội đổi tên duy nhất."
Nữ sinh ban nãy được Lâm Quát bảo vệ đã đổi xong tiêu đề, do dự thật lâu mới đến trước mặt Lâm Quát: "Tiểu ca ca, tôi làm tin tức, nếu anh tin tưởng, tôi có thể giúp anh nghĩ một cái tiêu đề thú vị."
Lâm Quát ngước mắt nhìn cô: "Không cần."
Nữ sinh phát hiện Lâm Quát liên tục không có động tác, nghĩ rằng cậu không tin tưởng mình, lập tức nóng lòng nói: Tôi làm việc tại UC."
Lâm Quát: "..."
Lâm Quát nói: "Tôi đã đổi rồi."
Nữ sinh dường như thực lòng muốn trả ơn Lâm Quát, liền nói: "Vậy... vậy tiểu ca ca có thể nói cho tôi, anh đổi thành cái gì không? Tôi có thể giúp anh phân tích một chút."
Để tỏ thành ý, nữ sinh lại nói: "Phòng livestream của tôi... Xì! Tôi làm như vậy chỉ vì muốn giúp anh qua cửa."
Lâm Quát im lặng một lát: "Phòng livestream Cẩu Tài Tiến."
Nữ sinh: "..."
Nữ sinh: "A?"
Đám người mới đều đã đổi tên phòng livestream, đầu trọc bắt đầu nói về vài hạng mục quan trọng cần lưu ý.
Nữ sinh thực sự nghĩ không ra cái gì phù hợp để đáp lời Lâm Quát, Lâm Quát từ đầu cũng không có ý định thực sự để nữ sinh phân tích tên phòng livestream cho mình, chỉ là để trao đổi, cũng nói tên phòng livestream của mình cho nữ sinh biết.
Nữ sinh nhìn thoáng qua lượng người quan sát của mình, sau khi sửa lại tên, lượng người quan sát từ "0" bỗng nhiên nhảy lên mấy trăm, thậm chí còn có mưa đạn. Cô cực kỳ hứng khởi, lại chợt nhớ tới gì đó, cẩn thận từng li từng tí hỏi Lâm Quát: "Tiểu ca ca, lượng người quan sát phòng livestream của anh là bao nhiêu?"
"Không biết." Lâm Quát vốn chẳng để ý cái này, ngược lại còn hơi bài xích. Vừa rồi cậu cũng nhìn thấy mưa đạn nổi trên màn hình của nữ sinh:
[Người mới này nhìn qua rất phổ thông, tiêu đề lại giật gân hết sức.]
[Bây giờ hệ thống máy chủ chọn người không nhìn năng lực sao? Ai cũng có thể đến Vây Thành?]
[Khóc. Tôi cá cô ta sống không quá một đêm]
[Hắc hắc, tôi cũng nghĩ thế, thực muốn xem người mới bị dọa đến tè ra quần]
[Phòng livestream này đáng xem nhất chính là cái tiêu đề, khi nào cô ta chết tôi lập tức nhảy sang phòng livestream khác]
Hệ thống máy chủ vi phạm quyền cá nhân kéo bọn họ vào trò chơi chết chóc, sinh mệnh con người lại bị coi như chiếu phim giải trí làm trò tiêu khiển, Lâm Quát mang theo phản cốt* vốn dĩ thích đối nghịch.
*phản cốt: đại khái là thích làm ngược lại, tính cách ăn sâu vào trong xương.
Lâm Quát nói: "0 có."
0 chính là không có thủy hữu, càng không có người sẽ khen thưởng thả đạo cụ xuống.
Hứng khởi ban đầu của nữ sinh lập tức bốc hơi không còn sót lại chút gì, nước mắt lưng tròng nói: "Tiểu ca ca anh là người tốt, tôi thực sự hi vọng anh có thể sống sót..."
"Khóc khóc khóc, thật mẹ nó phiền." Tên mặt sẹo chú ý tới bọn họ bên này, hung hăng nạt một câu.
Lâm Quát rất sợ nữ sinh khóc, nhất là bị mình làm khóc. Cậu không biết dùng cách nào để nữ sinh nín lại, vào lúc chân tay luống cuống, điện thoại trong túi chợt rung lên một cái.
Cậu mở ra nhìn.
Thông báo hệ thống: [S tiến vào phòng livestream]
Thế là đưa cho nữ sinh nhìn: "Có rồi."
Nữ sinh khóc đến hai mắt đẫm lệ, đoán chừng thấy không rõ giao diện, Lâm Quát liền nói: "Có chó tới rồi."
Khu thành trên Vây Thành, chàng trai nọ vô tình vào nhầm "phòng livestream Cẩu Tài Tiến", đang muốn nhanh chóng nhấn "×" coi như mình chưa từng tiến vào, lại bị streamer sỉ nhục một câu mà dừng động tác lại.
...
Tác giả có lời muốn nói:
Thịnh Văn: Ai chó.
Lâm Quát: anh anh anh, chính là anh.
-