'' Mẹ yêu con, con gái à. Xin con, hãy quên đi thù hận, nhé...'' - Nói rồi, bà rơi từ tầng 5 xuống. Đầu mẹ nó đập xuống đất, máu chảy lênh láng khắp nơi. Máu. .. Thực sự là máu..của mẹ...
- MẸ ƠI ! - Nó chợt la lên và giật mình tỉnh giấc. Đó...là mơ ?
5h18' . Nó VSCN , rồi đi gọi 2 con sâu lười kia dậy.
- Mind, Blux ,tao cho hai đứa bây 15 phút để xuống phòng khách đấy ! -Sau cái chất giọng nhẹ nhàng âm 1000*C của nó, Mind và Blux phải vật vã với thời gian trong khi nó nhâm nhi tách cà phê ở dưới phòng khách...
5h35'
- WHAT THE HELL? Chỉ mới 5h35 phút sáng đã kêu người ta dậy. Cậu thật quá đáng đó Florah ! - Mind tiểu thư tỏ ra giận dữ, Blux chỉ đứng sau cười nhạt.Nó vẫn giữ thái độ bình tĩnh,nói.
-Hôm nay dậy sớm đi mua sắm, trưa dọn hành lý để về VN., học ở học viện F.B.M của tao thành lập.
Hai nhỏ nhìn nhau khó hiểu - S..sao lại phải học nữa, chẳng phải cậu có bằng tiến sĩ đủ lĩnh vực sao? Còn bọn tớ có 5,6 bằng đại học rùi mà ! - Mind thắc mắc. Nó nhíu mày khó chịu
- Tao muốn kiểm tra lại tổ chức và các chi nhánh tập đoàn bên đó. Không cần nói nhiều. Giờ thì đi thu dọn hành lí đi !
Hai nhỏ lững thững về phòng dọn đồ theo lời nó. Dưới phòng khách , nó ngồi suy tư một mình.
'' Hãy tận hưởng những thời khắc yên bình cuối cùng đi ! Ta nhất dịnh không cho các người được sống yên ổn, vui vẻ trong khi gia đình ta phải chịu đau khổ . Ta muốn các người thử cảm giác sống không bằng chết !!! ''
Nghĩ rồi nó nhếch mép cười. Một nụ cười đầy chết chóc và sự thù hận.Vài tiếng sau, bọn nó ra sân bay và về Việt Nam.
'' Thật thú vị !!! ''
- - - - - - -
Rời khỏi sân bay Tân Sơn Nhất, nó đeo mặt nạ, lái chiếc KOEIGSEGG CCXR TREVITA cao quý chở hai nhỏ bạn về nhà. Đường khá xa nên nó cố đi nhanh một chút. Ai ngờ nó lại xui xẻo tới mức xém đâm vào xe của người ta. Tên đó chở theo 2 người con trai trên chiếc LAMBORGHINI VENENO màu bạc sang trọng. Cả ba trông đều rất đẹp trai lạnh lùng. Tên lái xe lúc nãy hằng học mở cửa xe dậm chân tới gần cô. Hắn ta gần như quát lên
- MẤY NGƯỜI ĐI ĐỨNG KIỂU GÌ VẬY HẢ ???? CÓ BIẾT TRÊN ĐƯỜNG LỚN CHẠY NHƯ VẬY NGUY HIỂM LẮM HAY KHÔNG ??
Nó giương đôi mắt màu Saphia đằng sau chiếc mặt nạ màu đen nhìn tụi hắn và bước ra khỏi xe. Chợt, nó lột mặt nạ ra, ra hiệu cho Mind và Blux gỡ mặt nạ ra. Ba đôi mắt saphia, ngọc bích và hổ phách nhìn cả ba tên to gan đó chằm chằm làm chúng gợn tóc gáy và ngây ngất trước vẻ mặt thiên thần lạnh lùng . Chợt, Kai phía sau reo lên, mắt vui mừng nhìn Mind .
- AAAAAA...AA...aaa. Em gái à! Sao em ở đây.12 năm nay em đi du học ,cả nhà nhớ em lắm đó! AAAAA....AAA.A..aa..- Một tràng chữ A ngân dài, Kai chạy lại gần nhỏ, đưa tay chuẩn bị ôm nhỏ . Florah xô anh ra, gằn từng chữ.
- ĐỪNG - TÙY - TIỆN- CHẠM - VÀO - BẠN - TÔI !!!!!
Mind thì cố gắng nhớ ra. Bỗng chợt, nhỏ nhảy cẫng lên sung sướng, chạy lại ôm lấy cổ anh, thút thít.4 người bọn họ ngỡ ngàng. Mind thì mặc kệ mọi thứ, cứ ôm anh mà khóc.
- Là..là anh hai. Anh....anh hai Kin , em rất nhớ anh...nhớ ba mẹ...
- Đừng khóc, khóc rất xấu, anh hai không thích nhìn thấy Uyển Nhi khóc. Nào nào, nín đi mà, anh hai cho em kẹo nhé!- Kai vỗ về, rất ra dáng anh hai.
-Anh hai!!!!!!
Lúc này, Kel và Kai chạy lại hỏi
- Nhỏ đó là em gái của mày à!- đồng thanh
- Ừ!- Rồi quay sang Mind - Này Mind sao em lại về đây??
- - - - - - - -
END CHAP 1
*Đây là lần đầu Iris viết truyện, mọi người cho xin cái nhận xét nhá!! ^o^