Vừa đăng nhập, Từ Ngọc liền nhận được tin nhắn của Mạt Thiên Linh gửi đến. Nhớ lại, lúc trước khi cô off dài hạn thì không có thông báo, hôm nay lại lên, khó trách cô ấy lại lo lắng như vậy, khẽ mỉm cười, Từ Ngọc nhanh chóng trả lời: "" Không có việc gì, chỉ là dạo này bận nên offline dài hạn. Hôm trước khi off, ta không thấy ngươi online nên không có thông báo""
[ Mạt Thiên Linh]: "" Ừm, thật tốt, lâu quá không nhìn thấy ngươi, mọi người gửi tin nhắn ngươi lại không phản hồi, làm ta cứ sợ ngươi giống Phụng Loan tỷ, rời môn phái cũng không online nữa""
Từ Ngọc kiểm tra lại hộp tin nhắn, có rất nhiều thư chưa đọc. Nhanh chóng lướt qua một lượt, ngoài tin mời tham gia đánh quái, tham gia hội tiên, event,..quả nhiên đa phần đều là bạn bè gửi đến hỏi lí do cô off suốt một tháng. Xem ra, cô cần phải có lời giải thích thỏa đáng rồi với họ rồi. Nhưng trước mắt, cần phải quan tâm vấn đề hiện tại đã.
[ Ngọc Tư ]:"" Làm gì có. Mà ngươi nhắc đến Phụng Loan, tỷ ấy làm sao?""
Rõ ràng lúc trước khi cô tạm nghỉ vẫn bình thường, như thế nào chỉ sau một tháng đã xảy ra chuyện?
[ Mạt Thiên Linh]: "" Nghe mọi người trong phái nói vậy, lúc ngươi off, họ nói tỷ ấy xóa tài khoản trong phái rồi."" dừng một lúc lại tiếp "" Ta cảm thấy thật không đáng, chỉ vì một Nguyệt Linh Hạ mà bỏ cả tài khoản, cô ta suy cho cùng cũng là người ngoài, Bạch Lung là phái của chúng ta, hà cớ tỷ ấy lại vì một người như thế mà rời khỏi?!”
Từ Ngọc lặng đi. Thật không ngờ, lại xảy ra chuyện như vậy.
Phụng Loan tỷ tuy không phải người lập phái Bạch Lung nhưng cũng là một trong những thành viên chủ chốt của phái. Từ Ngọc quen cô thời gian không ngắn, nếu tính ra, cũng xem như bạn thân lâu ngày. Vậy mà đùng một tiếng, Phụng Loan lại xóa tài khoản, nói đi là đi.
Tuy biết Phụng Loan không vừa ý nhiều hành động của nhóm người Nguyệt Linh Hạ trong môn phái, nhưng điều này quả thật vẫn không khỏi khiến cô bất ngờ.
Bất quá, nếu đặt lập trường trên quan điểm của Phụng Loan mà nghĩ, Từ Ngọc cũng không phải không hiểu.
Bạch Lung đã không còn như xưa.
Nhớ năm đó, mọi người trong môn phái hòa hợp vui vẻ, nào có chuyện hỗn tạp gây hấn với đồng môn như hiện nay. Lúc đó, trên diễn đàn trung tâm Thiên giới, tỷ số đánh Boss của phái là cao nhất, vinh quang sáng lạn vô cùng. Các thành viên tán gẫu vui vẻ, giúp đỡ đồng môn mới, không ai kì thị ai, là một môn phái thống nhất không vết nứt.
Vậy mà, hôm nay nhìn lại, tất cả chỉ còn là kỉ niệm. Những thành viên kì cựu dần dần rời khỏi, xuất hiện ngày càng nhiều việc không thể chấp nhận, các thành viên vì không hợp ý mà gây gỗ thường xuyên, hỗn loạn khiến người nuối tiếc.
Mà theo như cách nói của Mạt Thiên Linh, chuyện xảy ra hẳn là có liên quan đến nhóm Nguyệt Linh Hạ. Chán nản lúc đầu cộng thêm mâu thuẫn về sau, nếu đổi lại là cô, Từ Ngọc cũng sẽ rời khỏi.
Tư Ngọc hiểu tâm trạng của Phụng Loan, cũng thông cảm cho cô. Nhưng điều đó không đồng nghĩa ai cũng vậy, tựa như Mạt Thiên Linh. Từ Ngọc hạ tay gõ nhẹ vài dòng trả lời:
"" Chơi game chính là để bản thân vui vẻ, nếu Bạch Lung khiến bản thân tỷ ấy khó chịu, thà rằng cứ thoát ra còn thoải mái hơn. Cũng đâu phải hoàn toàn biến mất, chỉ là thoát ly môn phái mà thôi. Chúng ta vẫn có thể nói chuyện bình thường mà""
[ Mạt Thiên Linh]:"" Ta đương nhiên hiểu, chỉ là cảm thấy không thể chấp nhận. Vậy còn ngươi thì sao? Ngươi và Nguyệt Linh Hạ đó cũng không hợp nhau, ngươi...sẽ không giống như Loan tỷ, rời khỏi phái chứ?""
[ Ngọc Tư ]:"" Ngươi nghĩ sao? *cười cười*""
[ Mạt Thiên Linh]: "" Ta?... Ta nghĩ ngươi cũng sẽ...""
Rời đi?
Quả thật cô cũng đã nhiều lần nghĩ đến việc này. Bạn bè nhiều người bỏ đi, không khí trong phái thì ngột ngạt khó chịu, nhiệt huyết năm xưa của bản thân đã bị hao mòn không ít. Nhưng gia nhập Bạch Lung, Từ Ngọc không chỉ vì vui thích. Cho nên...
[ Ngọc Tư ]:"" Yên tâm, chỉ cần không phát sinh chuyện lớn, ta sẽ không rời đi. Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, không phải hôm trước ngươi nói muốn bào chế linh đan bán vào ngày đại hội Bàn đào sao? Ta giúp ngươi một tay. Ngươi mau chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu. Ta đi tìm bạn một lát""
Cô cũng cần tìm hiểu rõ một chút chuyện gì đã xảy ra.
Mà muốn tìm, đương nhiên phải tìm chính đương sự mà tra!
Từ Ngọc vừa lick chuột, vẫn chưa kịp tìm người hỏi rõ, hộp thư từ Mạt Thiên Linh lại sáng đèn. Mở hộp thoại, Từ Ngọc trực tiếp phun ra ngụm nước vừa vào đến cổ, ho khan mấy tiếng liền. Cô nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn, miệng không ngừng co quắp, đến khóe mắt cũng không ngừng run run.
Tin nhắn viết: "" Ngọc Tư tiểu bảo bối, ta đột nhiên cảm thấy yêu ngươi rồi, yêu sâu sắc, ngươi lấy ta đi! Chúng ta cùng xây hạnh phúc gia đình!! Moa~~*hôn hôn*""
Từ Ngọc cảm nhận, toàn thân từng lớp da gà không ngừng thi nhau nổi lên.
Rõ ràng đã quen Mạt Thiên Linh lâu như vậy, cũng sớm đã được thỉnh giáo bản lĩnh "cảm xúc mãnh liệt" bất chợt của cô nhưng Từ Ngọc lại luôn không thể miễn dịch hoàn toàn, tựa như hôm nay, lại bại. Cô không hiểu, chẳng lẽ đây là thứ mọi người trong phái hay đồn, virut Mạt Thiên Linh? Loại virut một khi bùng phát, một là ngươi chịu trận, hai là ngươi bỏ đi, hoàn toàn không thể miễn dịch. Bởi vì, khi ngươi miễn dịch được thì nó đã được nâng lên một trình độ công phá mạnh mẽ hơn, hoàn toàn không có tác dụng!?
Bất đắc dĩ gửi cho Mạt thiên Linh một tin nhắn: ""Thiên Linh lão tỷ, cô có thể đừng ghê tởm thế được không?"" thể hiện tâm tình của chính mình, Từ Ngọc liền thu nhỏ bản đồ, tìm kiếm Phụng Thanh Loan.
Thật ra game Cửu Thiên Thần Tộc có một chức năng đặc biệt, đó chính là người có tu vi cao trong game có thể tham gia một thử thách đặc biệt, chỉ cần có thể thắng thử thách này, người chơi ngoài thân phận và tu vi chính còn có thể có thêm một thân phận ảo.
Thân phận này dù là tên hay tu vi đều do người chơi tự do lựa chọn và cập nhật tùy ý, không chịu nhiều ràng buộc của hệ thống như thân phận thật. Chức năng này được tạo ra cho những người có tu vi cao lại muốn " vi phục xuất hành", thăm thú và làm quen nhiều bạn mới có tu vi thấp hơn mình mà không vấp phải nhiều gượng gạo. Vì suy cho cùng, nếu ngươi là một thành viên mới không có kinh nghiêm lại làm quen với một "đại tiên" có tu vi cao vời vợi, cũng có chút khó hòa nhập, nói dễ hiểu một chút chính là không cùng đẳng cấp.
Nhưng chức năng này lại có rất ít người biết đến, hoặc là biết cũng không để tâm.
Để có được thân phận ảo, người chơi không chỉ phải thuộc hàng "đại tiên" mà còn phải hoàn thành nhiệm vụ khó khăn, mà nhiệm vụ này, rất vinh hạnh được xếp trong "ngũ đại nhiệm vụ ác ma" của diễn đàn chính. Cho nên, người có thể vượt qua được không nhiều, tính đến nay, chỉ có hơn mười người.
Mà theo Từ Ngọc biết, Phụng Loan Nhã chính là một trong số đó, Phụng Thanh Loan.
--- -------
Dạo một vòng khắp bảng đồ, cuối cùng Từ Ngọc cũng nhìn thấy chấm đỏ tên Phụng Thanh Loan, rừng đào Quỳnh Tương.
Phụng Thanh Loan trước mắt đã thay một bộ váy dài màu xanh xẫm, đang đứng tưới nước cho một gốc đào nhỏ. Nhìn bề ngoài, cô cũng không khác biệt nhiều so với khi dùng ID Phụng Loan Nhã, vẫn là nữ tiên tử thanh y phong thái phiêu dật, mái tóc như sương. Nếu có khác, đó chính là ID cùng phục trang trên người mà thôi. Là áo xanh, nhưng chiếc áo này chính là làm ra từ Thiên tầm băng ngàn năm, cấp độ cùng giá trị hoàn toàn không thể đánh đồng với Phụng Loan Nhã tiên tử vừa lên cấp độ trung lúc trước.
Tư Ngọc bước tới, tay cô khẽ chạm vào cành đào vừa chớm nở trước mặt, tử y trong gió bay bay tạo nên nét nhẹ nhàng phiêu dật không chân thực.
Ngắm nhìn hồi lâu, tuy là cảnh vật trong game nhưng lại sắc xảo đến từng chi tiết, vừa thấy liền cho người ta cảm giác như đang được ngắm vật thật, Từ Ngọc không khỏi suýt xoa: "" Loan tỷ, đào tỷ trồng nở thật đẹp. Nhìn chúng, ta đột nhiên cũng muốn mua một lô đất ở đây, ngày ngày trồng đào, tiêu dao tự tại...""
Phụng Loan liền không khách khí nói một câu: "" Lúc trước bảo ngươi mua ngươi lại không chịu, nay bổng dưng nổi hứng muốn làm nông phu trồng đào rồi? Đáng tiếc, hiện tại giá đất rừng đào tăng cao, chỉ sợ ngươi mua không nổi""
Từ Ngọc cười khổ, Loan tỷ, tỷ có cần nói ra thế không? Mặt mũi ta...mặt mũi a....
[ Ngọc Tư]:"" (-_-!) Ha ha...đành chịu thôi, ai bảo ta chỉ là tiểu thần tiên tu vi thấp kém chứ? Nhưng bất quá không sao, dù ta không có tiền thì chẳng phải vẫn còn đại tiên tử Phụng Thanh Loan ở đây sao? Chẳng qua chỉ vài lô đất, ta không tin tỷ không mua nổi tặng ta.""
[ Phụng Thanh Loan ]:"" Tư Tư, ta thật sự mua không nổi, ta rất nghèo...""
[ Ngọc Tư ]:""...""
Từ Ngọc im lặng.
Người khác không biết nhưng cô có thể không biết sao. Đừng nói vài lô đất trồng đào, chỉ cần Phụng Loan muốn, hoàn toàn có thể xây riêng một cung...
Đây chính là chỗ lợi của những thần tiên tu vi cao, chỉ cần ngươi thích, ngươi hoàn toàn có thể mua về mà không sợ thiếu hụt về tài chính. Bởi vì, tu vi cao đồng nghĩa điểm kinh nghiệm lớn, kinh nghiệm lại được tính vào việc đánh quái cùng tu luyện, mà những việc này, luôn tích lũy thêm tiền cho người chơi. Cho nên, hiểu một cách ngắn gọn, tu vi càng lớn tài chính sẽ càng nhiều. Hơn nữa, một khi ngươi đạt trung cấp trở lên, tu vi được xếp vào tiên ban các giới, cũng sẽ nhận được bổng lộc hàng tháng tùy theo cấp độ.
Vì vậy, thử nghĩ xem, một người có tu vi xếp trong top 10 tiên ban Thiên gới như Phụng Thanh Loan sẽ có bao nhiêu tiền? Một lô đất nhỏ này, căn bản là không đáng để vào trong mắt!
Không có tiền....
[ Ngọc Tư ]:""... Vài ngày không gặp, không ngờ phát hiện tỷ thật có khiếu kể chuyện... (-_-!) ""
Kể đến người nghe cười chết lặng...
[ Phụng Thanh Loan]:"" Vậy sao? Tư Tư quá khen rồi!""
Ta là đang khen tỷ sao?!!
Phụng Loan gửi đến vài tiếng ha ha, sau đó lại tiếp: "" Không hỏi vì sao ta rời khỏi sao?""
Ngón tay Từ Ngọc khẽ dừng lại. Đúng, cô quả thật muốn hỏi, nhưng không phải là bây giờ. Cô hơn một tháng mới gặp lại bạn cũ, không nghĩ vừa gặp đã nói đến những chuyện đó, ít nhất phải hàn huyên tâm sự. Nhưng nếu Phụng Thanh Loan đã nhắc tới, vậy cô cũng không bâng quơ nói đùa nữa.
[ Ngọc Tư ]: "" Ta hiểu tại sao tỷ rời đi, chỉ muốn hỏi nguyên nhân đã xảy ra chuyện gì?""
Phụng Thanh Loan im lặng thật lâu không trả lời, đến khi Từ Ngọc nghĩ cô ấy sẽ không trả lời nữa, định nhắn tin bảo cô không sao, đừng để tâm, thì Phụng Thanh Loan mới chậm rãi viết ra dòng chữ.
[ Phụng Thanh Loan]:""...Thật ra cũng không có chuyện gì, chỉ là Bạch Lung giờ đây không giống như xưa nữa, thay đổi nhiều quá. Thay đổi đến ta đã không thể nhận ra nữa. Haizz...""
Từ Ngọc yên lặng đem tất cả chi tiết mà Phụng Thanh Loan kể ghi nhớ. Hóa ra thật sự là vì Nguyệt Linh Hạ.
Hôm đó Phụng Thanh Loan cùng một vài thành viên khác trong phái hoàn thành nhiệm vụ đánh quái giúp một thành viên mới. Vốn dĩ không phát sinh chuyện gì, nào ngờ giữa đường lại gặp Nguyệt Linh Hạ cùng Vũ Huyền Băng Băng. Cùng là người một phái, Phụng Loan cũng không so đo đồng ý cho hai người cùng đi.
Con quái này thật ra chỉ là một tiểu yêu ma cấp thấp, mọi người giải quyết cũng không quá khó khăn. Đang định giải tán, nào ngờ đột nhiên lại gặp phải Xích Kim Thú ngàn năm của Ma giới sổng chuồng mà diễn đàn đang tìm kiếm. Gặp phải quái thú có tính khiêu chiến cao lại mang trên người phần thưởng hậu hĩnh như thế, đương nhiên mọi người sẽ không bỏ qua. Phụng Thanh Loan thì không sao, dù đang sử dụng thân phận Phụng Loan Nhã nhưng cũng là tiên tử cấp độ trung, lực chiến vẫn rất ổn. Những người khác cũng vậy, tuy không phải tu vi quá cao nhưng vẫn có thể chấp nhận, chỉ duy có Nguyệt Linh Hạ và Vũ Huyền Băng Băng, tu vi thấp lại không có nhiều kinh nghiệm.
Đến đây, chuyện phát sinh sau đó Từ Ngọc đã đoán được không ít. Trong quá trình chiến, vì tu vi kém nên họ dĩ nhiên luôn trở thành mục tiêu công kích của Xích Kim Thú. Thần thú không thể so sánh với quái bình thường, chúng thường được cài để có thể nhận diện được lực chiến của người chơi, sau đó đánh vào những người có tu vi thấp.
Nguyệt Linh Hạ cùng Vũ Huyền Băng Băng bị công kích đến hết máu nhiều lần, buộc mọi người luôn bị phân tâm tiếp máu giúp các nàng, lơ là phòng bị, bị thương không ít. Cho nên, vốn dĩ thời gian đánh quái không dài lại bị kéo đến hơn 20" mới có thể ngừng.
Tiêu diệt được Xích Kim Thú, hệ thống rất giữ chữ tín kiền gửi đến danh sách các vật phẩm nhận được. Theo Phụng Thanh Loan kể, danh sách này không ít, 9 trang bị cấp độ cao cùng 100 vạn tiền.
Phái Bạch Lung trước nay có quy định rõ: Trong quá trình đánh quái, thành viên có cống hiến nhiều nhất (tính bằng số lần ra chiêu đả thương được đối phương) sẽ nhận được phần thưởng nhiều hơn, sau đó từ từ giảm xuống, nhưng nhất thiết ai cũng có phải có phần. Còn về việc làm sao biết ai có cống hiến nhiều nhất, bảng tổng kết sau khi đánh quái luôn tự động tổng hợp đầy đủ.
Phụng Thanh Loan dựa vào bảng tổng kết, phân chia rõ ràng. Đến phiên Nguyệt Linh Hạ cùng Vũ Huyền Băng Băng, vì hai người bọn họ không có được mấy chiêu thành công, lại nhiều lần trọng thương nên phần chia ít nhất, chỉ được trang bị cấp độ thấp nhất trong danh sách phẩm vật cùng 20 vạn tiền.
Vốn dĩ 20 vạn không phải con số nhỏ, hơn nữa trang bị nhận được kia cũng không phải thứ tầm thường, nhưng so sánh với những trang bị khác quả thật là cách khá xa. Đi cùng một đội, mình lại nhận được thứ kém nhất, đương nhiên họ không phục, liền lên tiếng phản đối.
Từ Ngọc cảm thấy thật không hiểu nổi. Bản thân đã không thể gì lại còn nhờ người khác giúp tiếp máu nhiều lần, nói khó nghe một chút, chính là vô tích sự lại còn làm vướng chân, nhận được trang bị như thế xem như là may mắn, họ lại còn phản đối. Vô sỉ quá rồi!
[ Ngọc Tư ]: "" Họ phản đối thế nào? Chê vật phẩm quá ít?""
[ Phụng Thanh Loan]: "" Ừm, nói quá ít, bảo ta ỷ vào địa vị cắt xén của bọn họ để giữ riêng""
Cắt xén để giữ riêng? Từ Ngọc không ngờ, Nguyệt Linh Hạ và Vũ Huyền Băng Băng này không những vô sỉ mà cư nhiên còn bị tự luyến nghiêm trọng! Cũng thật nhọc công họ nghĩ ra!
[ Ngọc Tư ]:"" Vậy tỷ nói thế nào?""
[ Phụng Thanh Loan ]:"" Không đồng ý, cứ việc kiện""
Quả nhiên là phong cách của Phụng Loan đại tiên tử, thẳng thắn.