Năm đó tôi cùng Cố Tiêu xông pha thi vào trường cấp 3 nổi tiếng của thành phố B, với suy nghĩ con gái lớn rồi phải tự lập, mặc cho sự phản đối của phụ mẫu đại nhân
Thời gian ôn thi quả thật rất vất vả, vì 2 đứa ham ăn lo chơi nên chỉ học lực trung bình khá, nhưng cũng tốt vì nhờ thế cô giảm được mấy kg mỡ
Cuối cùng ngày công bố kết quả cũng đến, thực sự ngoài sức tưởng tượng của 2 người, trong danh sách 100 học sinh được cứu vớt có tôi và Cố Tiêu
Hai đứa mừng đến nỗi ôm nhau ngủ ôm nhau ăn cũng hồ hởi được, ngay cả ngủ cũng cười sái quai hàm
Trước lễ khai giảng Cố Tiêu cùng tôi rủ nhau nhau đi mua sắm các thứ đồ chuẩn bị cho cuộc sống tự do tự lập tự cường và tự ngược đãi
- "Tiểu Tiêu, cậu nghĩ xem ở trường có hồ bơi không? Ca đây sợ nóng lắm
- "Chắc là có, dù gì cũng là 1 trường có danh tiếng mà "
- "Aizz, tiền học phí cũng không giảm được nhiều hơn lắm so với các trường khác nha". Tôi vừa than thở vừa nghĩ đầu năm nạp kha khá tiền rồi, chuẩn bị đây còn tiền phòng ở ăn uống, ôi thật đắng lòng
- "Nhưng ít ra cũng đỡ hơn nhiều rồi, cậu cứ nghĩ đến việc ngày nào cũng được ăn ngon ngủ ngon tự do không lo bị mắng hay gọi dậy lúc 5-6h sáng xem, hạnh phúc ơi ta đến đây ~~~". Vừa nói Cố Tiêu nhảy thẳng lên giường nằm hình chữ Đại
Tôi hoảng hồn ném thẳng gối vào mặt Cố Tiêu thét
- "Con kia, sập giường bây giờ"
- "Ai gu, giường này chắc lắm huống hồ giường của mình mà, cậu lo cái gì a~". Vừa nói Cố Tiêu lăn qua lăn lại trên giường
- "Đồ phá của, có ngày gia đình cậu phá sản, không còn tiền xem cậu có lo không". Tôi vừa lôi đồ trong vali ra treo vừa dạy dỗ Cố Tiêu
- "Phủi phui cái mồm quạ đen, gia đình tớ làm sao phá sản được, hừ cậu mong ngày đó đến à?". Cố Tiêu tức giận ngồi bật dậy chất vấn
- "Không phải mong, mà là nó sẽ đến nếu cậu cứ phá của như thế này". Nói xong tôi chạy vào nhà vệ sinh đóng cửa để cười, bên ngoài vang lên tiếng gầm thét sấm sét đầy trời của Cố Tiêu
- "Lâm Khiết, cậu chết chắc với tớ!!!!!!"
------------------------
Khai Giảng
"I miss the days to the sweet lie
I miss the conversation
I’m such a fool of song tonight
I’m changing all of the stations
I like to think through, we had it all
We drove 'em out to 'em better days
But I’m not running I’m super fun
Oh baby why did you run away?"
Tiếng nhạc chuông bài hát Maps (Maroon5) vang lên, tôi với tay tắt và chùm chăn ngủ tiếp
Sau đó là tiếng thét với tiếng đập cửa rầm rầm của Cố Tiêu
- "Lâm Khiết! Lâm Khiết! mau dậy đi, muộn giờ khai giảng bây giờ"
Tôi trong cơn mơ màng sực tỉnh
- "Dậy rồi đây, giúp tớ lấy balo và ô với nhá!". Tôi nhanh chóng đánh răng rửa mặt và thay đồng phục
- "Nhanh lên con nhợn!" Cố Tiêu hối thúc
Cuối cùng cũng an toàn đến cổng trường, may mà thuê nhà trọ gần trường, không thì cả 2 xác định gây ấn tượng xấu đến đồng bảo cả nước
Cố Tiêu trầm trồ:
- "Trường rộng, cổng to, khuôn viên tuyệt vời
Còn tôi, chỉ có 1 câu để hình dung
"Cmn sao đông dân thế"
Cố Tiêu kéo tôi hiên ngang đi thẳng vào trường
- "Tiểu Tiêu".Tôi sực nhớ ra 1 điều rất quan trọng
- "Hở????" Cố Tiêu nhìn tôi khó hiểu
- "Cậu biết chúng ta ở lớp nào, khu vực nào không??"
- "Tất nhiên là không"
Lúc đó trong đầu tôi nhảy ra 1 chữ (F***)
- "Haizz, đúng là không trông đợi được với người não cá như cậu!". Tôi cảm thán xong kéo Cố Tiêu đi đến chỗ mấy anh chị đeo băng đỏ trên tay (hình như là sao đỏ cờ đỏ gì đó)
- "Chào hai em, hai em cần anh giúp đỡ gì không?". Một anh chàng có vẻ thư sinh bị mấy nữ sinh vây quanh vừa thấy tôi và Cố Tiêu đi lại thì vội tách khỏi các cô gái hồ hởi hỏi, khuyến mại thêm 1 nụ cười chuẩn soái cưa gái
- "Chào anh, em là học sinh khóa mới, không biết chúng em tập trung ở đâu ạ". Cố Tiêu vừa thấy trai đẹp là hồ hởi tươi tắn thể hiện tinh thần học sinh ngây thơ ngoan ngoãn ham học hỏi ngay
Anh chàng thư sinh ngây người, chắc vì bất ngờ học sinh mới mà nhanh mồm nhanh miệng như Cố Tiêu, sau đó điều chỉnh lại cảm xúc, mang nụ cười chuẩn mực cưa gái, đôi mắt hơi nheo lại vừa nhìn tôi vừa nói
- "Bạn học còn em cần giúp gì không?"
Tôi săm soi anh chàng này nãy giờ, nhất là cách đem ánh mắt giảo hoạt đáng ghét nhìn người khác
- "Mắt anh có tật sao, không nhìn thấy em và cô ấy đi cùng nhau à?" Tôi mỉm cười ngây thơ hỏi 1 cách tự nhiên
Anh chàng đơ mất vài giây, rồi đem nụ cười cứng nhắc chỉ đường cho tôi vs Cố Tiêu
Cố Tiêu bực mình trách móc tôi không lễ phép với đàn anh, tôi mặc kệ kéo đi dù cho con bé cứ muốn nấn ná ở lại tán zai
- "Bạn học em tên gì vậy?". Đi được 1 đoạn đằng sau, thì tiếng anh chàng chỉ đường gọi theo
Cố Tiêu vui vẻ quay lại định nói tên, tôi nhanh chóng cướp lời
- "Độc Nhãn Tôn"
Sau đó nhanh tay túm cổ Cố Tiêu chạy nhanh về khu tân học sinh nhập học.
P/s: Xin cmt, xin góp ý, xin icon, xin share