Lầu chính: Lâu chủ là một chuẩn bị trong suốt(1) đáng thương, bộ kịch tôi làm chuẩn bị này đã bị CV kia cự tuyệt 15 lần, vị ấy không chịu tiếp kịch của tôi ┭┮﹏┭┮ Cầu giúp đỡ, cầu an ủi.
1L: Sờ sờ LZ, nếu không thì thử đổi người khác xem sao.
2L: Vốn cho rằng tôi bị cự tuyệt 8 lần đã là đau khổ lắm rồi, không ngờ còn có LZ.
12L: Cho tới bây giờ hầu hết mọi người đều bị cự tuyệt một lần liền tìm người khác, LZ thật nghị lực! m(_ _)m
27L: Lần thứ 3 đi ngang qua…
30L: Lần thứ 7 thổi qua…
32L: Lần thứ 14, LZ tôi vẫn không thể nào giúp được.
40L: Loại vấn đề này chẳng lẽ là @Sơ Ly sama sao ﹁_﹁
41L: Lầu trên dừng chân! Sơ Ly sama có chuyện gì?
42L: Dựa theo cách nói của anh 40, lẽ nào số lần Sơ Ly sama cầu người ta tiếp kịch bị cự tuyệt đã vượt quá 15 lần? Σ(⊙▽⊙Không thể nào?
100L: Lâu như vậy còn không thấy chân tướng, 40L sai rồi?
—————–
Sơ Ly: Ô sama, chào buổi tối *nháy mắt*
Ô che mưa: Tiểu Ly, chào buổi tối.
Sơ Ly: Sama gần đây có rảnh rỗi lúc nào không?
Ô che mưa: Có chuyện gì sao?
Sơ Ly: Sama, tôi đang có một bộ kịch đam mỹ hiện đại rất hay, nhẹ nhàng, ấm áp, HE, ôn nhu mỹ công, rất rất rất rất rất rất thích hợp với anh. Vậy nên, ờm… Ô che mưa sama, cầu tiếp kịch! *nháy mắt*
Ô che mưa: Nếu tôi nhớ không lầm, hai tuần trước, cuối tuần, cậu đã từng mời tôi phối kịch này rồi thì phải?
Sơ Ly: Oái, khụ khụ, sama trí nhớ thật tốt. Đúng, chính là nó. Ha ha ha ha ha… Vậy sama, anh có thể suy nghĩ tới việc tiếp bộ kịch này không?
Ô che mưa: Ngại quá, gần đây tương đối bận, tạm thời không tiếp kịch mới, nên Tiểu Ly, cậu thử tìm người khác xem.
Sơ Ly: Sama… *ấm ức*
Ô che mưa: *xoa cằm* Lần sau có cơ hội nhất định sẽ hợp tác.
Sơ Ly: Được (^o^)/~ Sama, quấy rầy rồi.
Ô che mưa: Không có việc gì.
Tô Lý sau khi bị đại thần cự tuyệt lấy từ trong ngăn kéo ra một cuốn vở, dùng bút máy viết lên trên mấy dòng: Ngày 27 tháng 7, buổi tối 9 giờ 38 phút 42 giây. Quả nhiên không ngoài dự đoán, đại thần vẫn không đồng ý tiếp kịch như trước. Nhưng cậu không nản lòng, chuyện hợp tác này, cậu tin chắc tiếp theo đại thần sẽ đồng ý thôi!
Nếu như nhìn từ trên đầu cuốn vở nhìn xuống, bạn sẽ thấy ngoại trừ ngày tháng khác nhau, còn lại đều ghi giống nhau như đúc. Nếu như tìm một điểm khác biệt, đơn giản chỉ là “Vẫn đang không chịu tiếp kịch” so với “Vẫn đang không chịu đồng ý tiếp kịch.” OTZ
Viết xong, Tô Lý lật một trang khác, dùng bút đỏ tươi kí tên lên “kế hoạch cho bản thân” trong truyền thuyết.
“Một, hai, ba, bốn, năm, sáu.” Tô Lý viết lên một nét sổ bên cạnh chữ “chính” (正), năm nét còn lại là bốn nét trong chữ “chính” tiếp theo, chỉ thiếu một nét sổ nữa là vừa vặn. (người TQ hay dùng chữ này để đếm vì nó có 5 nét chỉ toàn sổ vs ngang)
Cậu có một thói quen, mỗi lần Ô sama từ chối kịch, cậu sẽ vạch một nét vào trong vở. Hôm nay đã là lần thứ 29.
Lần sau có khi lại thêm một nét nữa cho cho đủ bộ.
Người ta hay nói, chậm rãi rồi cũng thành quen.
Bạn học Tô Lý giỏi nhất chính là cái đó.
Nói như vậy chứ mỗi lần bị đại thần cự tuyệt là một lần khổ sở, huống hồ đây không chỉ có một, hai lần = =
Bạn cho rằng Tô Lý đã phải chịu quá nhiều đả kích, khó mà gượng dậy nổi sao? Vậy bạn quá ngây thơ rồi = =
Không phải mới có 29 lần thôi sao, đả kích gì đó đều là mây bay ╮( ̄▽ ̄”)╭
Kỳ thực Tô Lý cũng không hẳn là quá mạnh mẽ ⊙﹏⊙b. Lần đầu tiên kích động chạy tới cầu đại thần tiếp kịch bị cự tuyệt, trái tim mỏng manh của bạn học Tô Lý đã nát bấy rồi, ngay cả dùng keo con voi 502 cũng khó mà dán lại được ╮(╯▽╰)╭
Nhưng mà trong phòng ngủ của cậu có lưu truyền một câu: Khi bị đả kích quá lớn, cần phải phát triển càng lớn hơn ~ Vậy nên Tô Lý đã vượt qua sự chán nản, chính xác là sau nửa tiếng đồng hồ chữa lành vết thương trong lòng, trở lại như bình thường.
Mỗi lần bị cự tuyệt, dần dần cũng thành thói quen…
Cẩn thận đặt cuốn vở trở lại trong ngăn kéo, Tô Lý mở nhóm bạn bè của mình ra.
Sơ Ly: *ấm ức*
Hồng trà lạnh: Sơ Ly sama, cậu lại bị đại thần cự tuyệt nữa sao *cười xấu xa*
Trà lài lạnh: Chắc chắn là thế rồi 2333333333333333
Trà xanh lạnh: Đây là lần thứ mấy trong tháng rồi ta ﹁_﹁
Trà ô long: Nhớ không lầm thì là lần thứ ba ﹁_﹁
Trà hoa cúc: Sơ Ly sama, cậu đối với đại thần thật là cố chấp ﹁_﹁
Hồng trà lạnh: Chắc là chịu không nổi tịch mịch đây mà ╮( ̄▽ ̄”)╭
Sơ Ly: Các cô còn không tới an ủi trái tim rỉ máu của tôi một chút o( ̄ヘ ̄o#)
Trà lài lạnh: Lòng của cậu không phải là do bị đại thần nhà cậu làm tổn thương sao ﹁_﹁
Trà hoa cúc: Cậu không phải tình nguyện để cho đại thần dùng sức chà đạp trái tim mỏng manh của cậu sao ﹁_﹁
Trà xanh lạnh: Lòng của cậu nếu như thật sự mỏng manh, vậy thì keo 502 chắc chắn bán chạy ﹁_﹁
Trà ô long: Yoooooooooo~ Cái sự mỏng manh của Sơ Ly sama thật làm người ta xúc động~
Sơ Ly: = = … Mỏng manh cái đầu cô!
Trà hoa cúc: Vậy sama, cậu nói kịch này phải chờ tới khi nào mới làm?
Sơ Ly: Chờ tôi mời được đại thần đã ╮(╯▽╰)╭
Hồng trà lạnh: = =
Trà xanh lạnh: …
Trà lài lạnh: ( ̄_ ̄|||)
Trà ô long: (#‵′) 凸
Trà hoa cúc: ╭∩╮(︶︿︶)╭∩╮
Sơ Ly: Các cô…
Trà hoa cúc: Cậu đối với đại thần thật sự là tình yêu chân chính XD
Trà ô long: Sama *vỗ vai* lão tử cảm động tới khóc rồi.
Hồng trà lạnh: Sama, cẩn thận để lâu tác giả thu hồi trao quyền ﹁_﹁
Sơ Ly: Cái mồm quạ của cô đừng có trù ẻo kịch của tôi có được không (#‵′) 凸
Kết quả, câu mồm quạ kia ứng nghiệm thật, tối đó, tác giả đại nhân nhắn tin cho Tô Lý.
Nói thật, xét về thanh tuyến ôn nhu công trong bộ kịch kia rất thích hợp với đại thần. Đại thần có âm thanh vừa nhẹ nhàng vừa trong trẻo, đầy khí chất. Tô Lý nghĩ giọng nói này đúng là dành riêng cho ôn nhu công trong kịch hiện đại.
Thế nhưng, đại thần bề bộn công việc…
Mà bận việc thì sẽ không tiếp kịch…
Mà không tiếp thì sẽ không hợp tác…
Mà chuyện hợp tác chỉ có thể để tới lần thứ…
Lần sau, đại thần lại không tiếp…
Cứ như vậy tuần hoàn…
Muốn làm CP với đại thần sao mà khó vậy!! Tô Lý rít gào trong lòng.
Thấy tác giả đại nhân nhắn tới, Tô Lý thở dài.
Thời hạn trao quyền là một năm, một năm sau nếu không ra kịch, tác giả tự động thu đồi.
Quên cái chuyện thời gian đó đi, đã 8 tháng rồi. Nói cách khác, cậu vì bộ kịch này quấy rầy đại thần đã tám tháng rồi = =
Dù cho cậu siêng năng, mặt dày, nhiều lần đi khẩn cầu người ta, câu trả lời của đại thần vẫn là không tiếp!
Mời CV, thu âm, phản âm, hậu kì, trang trí, bổ sung… Nhưng việc này đều vô cùng mất thời gian…
Kiêm cả chuẩn bị, biên kịch, đạo diễn, hậu kì, Tô Lý chỉ có thể yên lặng lau nước mắt trong lòng, chờ tới khi cậu hoàn thành tất cả, phát hành được đệ nhất kì, hẳn là sẽ phân thân thành ba, bốn người…
Mệt tới dậy không nổi luôn…
Áp lực của thời hạn trao quyền khiến Tô Lý từng có ý định tạm thời đi tìm người khác hợp tác, vì bộ kịch…
Tô Lý thở dài, trong lòng đành phải hạ quyết tâm vô cùng gian nan.
Len lén lấy lọ keo 502 ra, Tô Lý muốn dính lại trái tim mong manh của mình cho chắc như nhân sủi cảo.
Lần sau nhất định sẽ tìm một vở thích hợp để cùng đại thần hợp tác, tuy rằng đã là bộ kịch thứ ba rồi = =
Sau khi cái quyết định vật vã này, Tô Lý đồng học phải tiếp tục đưa ra một quyết định cũng chết người không kém ———- tìm Liễm Ca tới hợp tác với cậu.
Ừ, để người đó phối thụ âm…
Vốn dĩ Tô Lý muốn phối vai biệt nữu thụ trong kịch này, giờ đây phải hoa hoa lệ lệ phối vai công, chính là vai loại công tái hợp đáng thương mà cậu hay phối.
Không sai, Tô Lý là một CV võng phối, là một CV phối công âm bình thường. Quan trọng nhất, cho dù là công hay thụ, đều là phối trong kịch tái hợp, một CV suốt ngày phải phối vai vượt qua cả thế giới để đuổi theo người ta ﹁_﹁
Nếu như bạn nói cậu ấy cố ý chọn vai này cho mình, vậy thì bạn học Tô Lý sẽ nói cho bạn biết, bạn sai rồi, sai bét rồi, sai càng thêm sai rồi, hơn nữa còn quá quá sai rồi!
Bởi vì… trên thế giới này có thứ gọi là trùng hợp ╮( ̄▽ ̄”)╭
Vậy nên, lần thứ hai phải phối loại công tái hợp đáng thương, thật là một quyết định vô cùng gian nan… (cáu!!)
Đừng thấy bình thường Tô Lý phối không ít vai công, cái gì ôn nhu công, lưu manh công, phúc hắc công, nhị hóa công, 囧 dao công, vân vân và mây mây, nhưng trong hiện thực, cậu là một thụ không hơn không kém. Trong giới võng phối, Tô Lý chính là loại CV công âm, vẻ ngoài thụ trong truyền thuyết. Đương nhiên là người nghe không thể nào biết mặt cậu. Nếu không thì cậu đã khiến cho những trái tim mỏng manh ở đảng sủng công BH (bưu hãn) không gì sánh được kia vỡ tan thành từng mảnh, sau đó họ sẽ ngửa mặt lên trời kêu khóc, dùng nước mắt để dìm chết cậu… (cáu!!)
Vậy tại sao có cơ hội lựa chọn, Tô Lý không phối vai thụ?
Đừng có đùa! Đường đường một Sơ Ly sama ôn nhu mỹ công âm, sao có thể nhận phối cái vai biệt nữu thụ suốt ngày đòi làm công thế được! Đúng là trò đùa cấp quốc tế!
Sau khi nhận được sự đồng ý của Liễm Ca, Tô Lý trả lời tác giả, đảm bảo rằng trước khi hết hạn trao quyền sẽ ra đệ nhất kỳ.
Kỳ thực nói vậy chứ, trước khi hết hạn sẽ làm một dự cáo tuyển thành viên một chút. Thế nhưng, dự cáo? Dự cáo cậu làm được sao? Tô Lý mở một folder tên là “Hố bắt đầu”, bên trong có tận 7 cái dự cáo, mà những cái này thật sự chỉ toàn là dự cáo mà thôi. Không sai, chúng đều là dự cáo!! Vậy nên, Tô Lý bị ám ảnh với dự cáo tuyệt đối sẽ không cho tổ kịch của mình làm dự cáo. Muốn làm thì làm thẳng vào chính kịch đi.
Tô Lý GJ!
Mấy việc biên kịch, hậu kì, trang trí… khẳng định là phải tự làm. Cũng may mấy cô nàng trà bên kia dưới sự dạy dỗ của Tô Lý đã sớm học việc xong.
Sửa xong kịch bản rồi gửi cho Liễm Ca, Tô Lý tắt máy lên giường nằm.
Đây chính là bộ kịch thứ ba bị đại thần cự tuyệt…
Tô Lý quay ngang quay ngửa cũng không ngủ được, vì vậy gối đầu lên hai tay, bắt đầu hồi tưởng về quá trình cầu kịch gian khổ của mình…
Lần đầu tiên hình như là buổi tối tháng 11 năm XXXX.
Sơ Ly: Ô sama, cầu tiếp kịch! Bộ kịch này là như vầy như vầy bla bla bla…
Ô che mưa: Xin lỗi, loại công này tôi tiếp nhiều lắm rồi, không muốn nhận tiếp nữa. Lần sau tìm một loại khác rồi chúng ta lại hợp tác nhé.
Bởi vì khi đó trái tim Tô Lý đã vỡ nát rồi, da mặt lại mỏng, chỉ cầu một lần rồi thôi.
Lần thứ hai dường như là buổi tối tháng 12 năm XXXX.
Sơ Ly: Ô sama, cầu tiếp kịch (☆▽☆) Loại công lần này không giống lần trước, anh xem loại hình này bla bla bla~ với những kiểu trong quá khứ đều không giống.
Ô che mưa: Ngại quá, gần đây tôi không quá hứng thú với cổ phong, lần sau tìm một bộ hiện đại rồi chúng ta hợp tác nhé.
Lần này Tô Lý không nổi giận. Cậu kiên nhẫn tìm đại thần tổng công mười lần, cuối cùng vẫn không thể lay chuyển được anh.
Lần thứ ba là bộ kịch này, ban đầu vào tối tháng 1 năm XXXX.
Sơ Ly: Ô sama, cầu tiếp kịch! Lần này không phải cùng loại công, cũng không phải cổ phong, là bla bla bla~~~ Vậy nên, sama, cầu tiếp kịch!
Ô che mưa: Thực sự xin lỗi, gần đây bận rộn nhiều việc, tạm thời không nhận kịch mới!
Lần này Tô Lý không còn là BLX (trái tim mong manh), không chịu buông tha, trực tiếp cầu từ tháng 1 tới tháng 7, mỗi tháng hai lần, vô cùng quy luật.
Tổng cộng tìm tới 16 lần, đại thần vẫn không tiếp kịch…
Nhìn lại lịch sử đau thương của mình, Tô Lý tự hỏi, chẳng lẽ đã định trước là vô duyên thành CP với đại thần một lần sao? Một lần thôi cũng được mà…
Tô Lý âm thầm cầu khẩn ở trong lòng, thuận tiện lấy di động mở mạng ra xem các bộ kịch khác. Chờ một ngày nào đó, kiếm được một bộ kịch thích hợp, lại cầu đại thần tiếp kịch!
———————–
Hố mới đây *tung bông* huraaaaaa~~ Khó hơn các hố trước cả tỷ lần T~T còn dài nữa TT~TT
*Chú thích:
(1) Trong suốt: không nổi tiếng. (theo Sên)