Em với mặt trời rất giống nhau. Hồng Lam sở hữu mái tóc dài như lụa. Đôi mắt ngọc xinh đẹp hơn đá quý. Cảm giác Hồng Lam luôn tràn đầy nhiệt huyết, cả đời em chưa từng sống trong đau buồn thì phải. Vì chính em, vẫn vui vẻ như vậy.
Thế nhưng, Hồng Lam nghèo lắm! Tiền tiêu vặt bị anh trai cướp đi nạp điện tử, gia tài mà nàng từng chút gây dựng, bay màu.
Đã vậy, đến trái tim cũng bị mỹ nữ cướp mất, huhu. Hồng Lam thầm nhìn bóng lưng đằng xa: trộm gì đẹp giữ trời rồi lấy ống tay áo lau nước miếng.
Lạc Vũ có phải ánh trăng thứ hai? Nàng trầm lắng mà u buồn. Tư dung mềm mại và thanh tú. Không hiểu sao, cảm giác nàng có chút khó gần. Dù bình thường Lạc Vũ đối xử ai cũng như ai, nói chuyện có chừng mực, ý tứ.
Nàng bị ám ảnh việc học tập. Chỉ cần có thời gian rảnh, sách vở bút biếc luôn luôn sẵn sàng. Đôi khi người ta nhìn vào, cảm thấy so với việc ra ngoài chạy nhảy, Lạc Vũ lại đi yêu thứ nhàn chán như vậy. Còn gì là tuổi thơ.
Ngày tàn đêm qua, Lục Vũ chưa từng nghĩ lòng tốt có thể ăn cắp trái tim theo lời một cô bé khối dưới. Mỗi hôm, hộp bàn đều có một bức thư kèm theo món quà đặc biệt. Mấy lời đường mật sớm đã đọc trên mạng, học muội vì sao rất ưa chuộng?
Em ấy rất phiền phức. Đôi khi cũng thật biết cánh xoa dịu tâm trạng kẻ nhạt nhẽo như nàng. Lúc thì được việc, được nàng khen thôi mà người như sắp bay lên thiên đàng. Cuối cùng vẫn kiên trì, một bước là nàng, nửa bước cũng là nàng. Lạc Vũ không biết ai mới là người bị đánh cắp trái tim. Tự nhiên mình nghĩ gì vậy trời, ha.
Hôm qua cách nàng một thế giới.
Nhưng hôm nay đã gần hơn, khi chúng ta có thể cảm nhận đối phương qua bức tường.
Ngày mai sẽ cách nàng chỉ vài bước, cô vẫn luôn.. dõi theo.
Và sau này, tiến về phía trước, song song với nàng mà cười nói.
--------
Câu truyện đơn thuần, đánh dấu tình yêu của thiếu nữ hoạt bát.
Hồng Lam làm động tác cổ vũ, đôi mắt biết cười lấp lánh hi vọng. Vươn người về phía trước, đánh dấu vào tờ lịch mới như in. Ngày thứ nhất tán học tỷ - khoanh tròn.
Đồng hồ reo inh ỏi, Hồng Lam luống cuống tắt nó đi rồi cầm cặp chạy xuống nhà.