• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit by NAI HỒNG TÀ RĂM

Beta: ngo quynh

“Có người đang bay xuống kìa! Tránh ra tránh ra___”

Đám đông lập tức giải tán, bắt đầu chạy tấn loạn.

Quý Lăng Vi mờ mịt ngẩng đầu nhìn lên trên.

Thi thể từ trên cao rơi xuống giống như cánh chim bay.

Là một người đàn ông mặc áo bào trắng rộng thùng thình.

Miệng vết thương trên cổ sâu hoáy, máu thịt tràn ra ngoài nhuộm đỏ hơn nửa áo bào trắng, cách chết không được thanh thản.

Quý Lăng Vi đang quan sát, thi thể đột nhiên mở mắt, con ngươi so với người thường càng thêm thâm trầm*nhìn thẳng về phía cậu, mang theo cố chấp và điên cuồng.



Quý Lăng Vi trong lòng hoảng sợ, vô thức lui về sau một bước.

Thi thể giống như đồ sứ tàn tạ tan rã giữa không trung, hoá thành những mảnh gương nhỏ bay lả tả. Sót lại áo bào trắng lắc lư, cuối cùng rơi trúng Quý Vi Lăng, ráo riết bọc cậu lại.

Giờ phút này, Quý Lăng Vi cực kỳ giống mặc áo tang.

Người, bay!

Thật sự bay xuống một cái xác kìa!

Thì ra bay là động từ, người là danh từ.

Quý Lăng Vi thầm lên án, trời cao vứt vật nguy hiểm gây ảnh hưởng đến an toàn công cộng, huỷ hoại trật tự xã hội nên bị trừng trị!

Bên tai truyền đến tiếng cười khẽ.

Người nọ tựa hồ bị ý nghĩ của Quý Lăng Vi lấy lòng, ánh mắt tuỳ tiện rà soát từng bộ phận, từng lỗ chân lông trên người cậu.

“ Leng keng——” âm thanh mảnh gương vỡ nát rơi xuống đất.

Quý Lăng Vi đột nhiên bừng tỉnh, từ trên giường bật dậy, day day giữa mày.

Xác chết, áo bào trắng, gương, cười khẽ.

Dường như cậu đã trải qua cơn ác mộng nhiều lần, càng ngày càng rõ ràng. Âm thanh gương vỡ vụn na ná như tín hiệu, sau khi nghe được cậu sẽ lập tức từ trong giấc mơ tỉnh dậy. Dạo này ngày càng nghiêm trọng hơn, vừa ngủ liền chìm vào ác mộng.

Lúc này trời còn chưa sáng, trong phòng một mảnh đen nhánh*, trong bóng tối phảng phất ẩn giấu sinh vật sống, nó nhìn chằm chằm Quý Lăng Vi một giây cũng không rời.



Quý Lăng Vi thờ ơ, mắt nhìn điện thoại. 3 giờ sáng, cách bình minh còn một đoạn thời gian nữa, chi bằng giờ chơi game?

Cậu định gọi thêm đồng đội, phát hiện trò chơi chuyển sang một cái giao diện khác:

【 CÂU HỎI: BẠN CÒN CÓ THỂ SỐNG ĐƯỢC BAO NHIÊU NGÀY? 】

Quý Lăng Vi duỗi tay chọt vào màn hình, giao diện đen nhánh tiếp tục hiện ra hàng chữ:

【 SINH MỆNH MỖI NGƯỜI ĐỀU CÓ HẠN, DÀI CÓ NGẮN CÓ, CHỊU ẢNH HƯỞNG TỪ CÁC LOẠI NHÂN TỐ, BẠN CÓ MUỐN BIẾT THỌ MỆNH CỦA BẢN THÂN KÉO DÀI BAO LÂU KHÔNG? 】

Rõ ràng là giữa hè, độ ấm trong phòng nháy mắt đã hạ xuống âm độ.

Quý Lăng Vi giật mình, toàn thân cứng đờ, muốn đi tắt điều hòa lại không thể di chuyển, cái lạnh buốt xương lan tràn từ đầu ngón tay đến toàn thân, một loại cảm giác kinh dị khó có thể hình dung đang chi phối cơ thể cậu.

Trong thoáng chốc, đôi mắt khủng bố kia đảo qua cơ thể cậu, đưa ra kết quả điều tra——

【 Họ tên: Quý Lăng Vi 】

【 Thọ mệnh: còn 7 ngày 】

【 Nguyên nhân chết: khó sinh 】

Sau khi điện thoại hiện ra kết quả điều tra, giao diện xuất hiện hình ảnh hoa lệ, ở giữa là bốn chữ【 KHÔNG GIAN ÁC MỘNG】, còn có câu slogan*mê người——

【 BẤM DOWNLOAD BẠN CÓ THỂ TIẾP TỤC KÉO DÀI THỌ MỆNH NHA 】



Quý Lăng Vi nghĩ, phương thức quảng bá trò chơi này thú ( ngu) vị ( ngốc) ghê. Cái loại cảm giác tim đập nhanh, cơ thể lạnh băng cậu lúc trước thường xuyên thể nghiệm*, bởi vậy cũng không để trong lòng, tiện tay nhấn download luôn.



Trò chơi còn đang tải nên Quý Lăng Vi quyết định đi tắm.

Cậu bước vào phòng tắm, việc đầu tiên là nhặt khăn trắng nằm dưới đất lên, che tấm gương lần nữa mới bắt đầu cởi quần áo. Bởi vì là nhà thuê không tiện gỡ gương xuống chỉ có thể tạm để vậy.

Thứ trong gương tồn tại từ bao giờ cậu nghĩ không ra. Gương phòng tắm, gương to, thậm chí cả gương chiếu hậu trên ôtô vẫn luôn có một đôi mắt nhìn chằm chằm từng cử chỉ hành động của cậu.

Cho dù lấy khăn che lại cũng vô dụng.

Lạnh lùng nhìn kỹ, kiên nhẫn quan sát.

Quý Lăng Vi kính tượng Phật, bái Tam Thanh, dán bùa…… Thử đủ loại biện pháp dần dần cậu bỏ cuộc.

Mấy ngày đầu, cậu như có như không cảm nhận ánh nhìn chăm chú, về sau cảm giác tồn tại của vật kia càng ngày càng mạnh, thậm chí còn ảnh hưởng đến vật thể trong hiện thực. Ví dụ như khăn trắng dùng để che gương, sơ hở cái là tự rơi xuống.

Quý Lăng Vi hoài nghi, một ngày nào đó nó sẽ ra ngoài đây.

Chỉ cần không phải hôm nay, cậu có thể tiếp tục không quan tâm.

Khi cậu sắp cởi cái quần lót tứ giác màu trắng, chữ trên giao diện điện thoại biến đổi ——

【 Người chơi không phản hồi tự động tiến vào trò chơi 】

【 Phó bản đang tự động download……】

Điện thoại rơi xuống đất liên tục chớp nháy một lúc lại im lặng, Quý Lăng Vi chỉ mặc một cái quần lót tứ giác đã biến mất.

Trong gương bò ra từng sợi đen mỏng giống như tóc, cũng giống như xúc tu, từng chút chui vào màn hình……

Tác giả có lời muốn nói: Cuối cùng truyện cũng bắt đầu, mọi người đợi lâu rồi nhỉ~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang