Chương 1: Nạp tiền!!
Vân Thủy Tông.
Ngoại Viện.
Ngoại Sự đường.
“...... Nhiệm vụ số 3721, mở ba mẫu linh điền cấp thấp ở Linh Điền Viện, đã hoàn thành, thưởng bảy điểm cống hiến tông môn. Sư huynh, ngài còn cần gì nữa không?"
Nữ đệ tử tạp dịch phụ trách tuyên bố nhiệm vụ ngoại môn ở ngoại sự đường, nở nụ cười chuyên nghiệp nói, thuận tay cộng thêm bảy điểm cống hiến lên lệnh bài tông môn của Trương Thanh Nguyên
Trương Thanh Nguyên trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Ta còn bao nhiêu điểm cống hiến?"
"Tổng cộng một trăm lẻ ba điểm, thưa sư huynh."
"Vậy thì đổi cho ta một miếng linh thạch đi."
Trương Thanh Nguyên do dự chốc lát nhưng vẫn hạ quyết tâm.
Nữ đệ tử kia kinh ngạc nhìn Trương Thanh Nguyên nhưng nụ cười vẫn không thay đổi.
Tuy nói đệ tử ngoại môn của Vân Thủy Tông ở ngoại giới không đáng giá lắm, nhưng ở trong tông môn, địa vị của bọn hắn vẫn cao hơn đệ tử tạp dịch như nàng.
"Được rồi, mời sư huynh chờ một chút."
Nói xong liền đi về phía hậu đường, chuẩn bị lấy linh thạch.
Bóng người ở Ngoại Sự đường cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng hai ba mươi người đến giao nhận nhiệm vụ.
Số lượng như vậy mà so với hàng vạn đệ tử ngoại môn của Vân Thủy tông thì thực sự rất ít.
Chuyện này cũng bình thường, nghèo văn phú võ.
Người có thể tiến vào Vân Thủy Tông ngoại môn để tu hành thì đều có gia tộc hậu thuẫn, hàng tháng đều cấp đủ tài nguyên để tu hành.
Trừ phi là thiếu một vài thứ thiết yếu cho tu luyện, nếu không cũng là chăm chỉ tu hành tăng lên thực lục bản thân.
Không ai lại rảnh rỗi đi làm những nhiệm vụ có thù lao chút ít này ở Ngoại Sự đường.
Đâu có giống bản thân mình không có sự hậu thuẫn của gia tộc.
Trên cơ bản, tài nguyên dựa hoàn toàn vào lương tháng của Vân Thủy tông và những tạp vụ này.
Tiết kiệm từng chút một để duy trì tốc độ tu hành.
Nghĩ đến đây, Trương Thanh Nguyên không khỏi thở dài một hơi.
Xuyên qua thế giới này đã ba năm, ba năm lại ba năm, đời người có bao nhiêu lần ba năm?
Nếu như là nhân vật chính trong tiểu thuyết của người khác, chỉ sợ đã xưng hoàng xưng đế, trở thành đại nhân vật cao cao tại thượng trấn áp một phương đi. Còn mình thì sao?
Cẩn thận lăn lộn ba năm mà chỉ là một nhân vật không đáng chú ý ở Vân Thủy Tông ngoại môn.
Trong thế giới tu chân này, cái rắm cũng không phải.
Aizzzz!
Một tiếng thở dài thật là dài.
"Sư huynh, đây là linh thạch của ngài."
Thanh âm của nữ đệ tử tạp dịch cắt đứt suy nghĩ của Trương Thanh Nguyên, ánh mắt hắn chuyển dời đến một hộp ngọc trên tay nữ đệ tử.
Ở bên trong hộp ngọc là một khỏa linh thạch to bằng nắm tay, lấp lánh trong suốt, xung quanh tản ra một tia sương mù mờ ảo.
Đè xuống nhàn nhạt kích động ở trong lòng, thu lại linh thạch sau đó đậy kín hộp ngọc.
"Cám ơn."
"Không khách khí, sư huynh đi thong thả."
Đi ra đại môn tạp sự viện, nhìn lệnh bài đệ tử ngoại môn trong bàn tay.
Cảm ứng trong đó chỉ còn lại một con số ba lẻ loi, dù đã sớm có dự liệu nhưng trong lòng vẫn đau xót. Hơn một năm tiết kiệm a!
Trương Thanh Nguyên hít sâu một hơi.
Cũng may, cuối cùng đổi lấy được một miếng linh thạch, đây coi như là tiền tệ cao cấp của Tu Chân Giới mà mình nhón chân mới có thể tiếp xúc.
Nếu ý tưởng đó có thể thành công thì sau đó mình thực sự lên trời!
Cho dù không thể, một trăm điểm cống hiến đổi một miếng linh thạch, còn có thể dùng để tu luyện cũng không thiệt thòi.
Thân ảnh nhanh chóng bay vút qua những tòa nhà hoa mỹ trùng điệp, không liếc mắt những thứ đó nhanh chóng xuyên qua dòng người ở ngoại môn.
Rất nhanh đã trở lại ngoại viện, nửa canh giờ sau, Trương Thanh Nguyên xin quản sự ngoại viện một gian mật thất tu luyện đột phá.
Mật thất tu luyện này là mật thất tu luyện được xây dựng bên cạnh linh tuyền nhãn, bởi vì trong linh tuyền linh khí dạt dào, mây mù quanh quẩn.
Thích hợp nhất cho tu chân giả tu luyện cùng với đột phá.
Chẳng qua toàn bộ Vân Thủy Tông ngoại viện đã có mấy vạn người, nhân số quá nhiều mà mật thất lại cung không đủ cầu, tự nhiên không thể phân cho mỗi người một cái mật thất.
Cho nên mỗi đệ tử ngoại môn ngoại trừ mỗi năm có cơ hội ba lần sử dụng miễn phí, nếu muốn tu luyện ở bên trong thì phải tiêu hao điểm cống hiến tông môn để xin sử dụng.
Trương Thanh Nguyên dùng tương đối tiết kiệm, năm nay còn một lần miễn phí cho nên cũng không cần phải nộp thêm điểm cống hiến tông môn.
Làm xong thủ tục, một lát sau, Trương Thanh Nguyên đã ngồi xếp bằng trên bồ đoàn trong một gian mật thất tu luyện.
Lấy hộp ngọc trong túi trữ vật ra, mở nó ra, linh thạch tỏa ra ánh sáng mờ nhạt.
"Hy vọng, có thể thành công."
Ánh mắt Trương Thanh Nguyên chợt lóe, thấp giọng nỉ non.
Nhắm mắt lại, nắm linh thạch trong tay.
Tâm thần chìm sâu trong thức hải.
Không bao lâu sau, một tấm bảng điều khiển hiện lên trước mắt Trương Thanh Nguyên.
Tên: Trương Thanh Nguyên
Cảnh giới: Linh Nguyên Lục Trọng Đỉnh Phong
Công pháp: Thủy Nguyên Quyết (tầng 3: 987/1000)
Thuật pháp: Xuân Phong Cầu Vũ Thuật (tầng 3: 871/1000)
Khinh Thân Thuật (tầng 2: 98/100)
Thôi Sinh Thuật (tầng 2: 79/100)
Hồi Xuân Thuật (tầng 2: 43/100)
Võ kỹ:
Cửu Luyện Đoán Cốt Quyền (Đại Thành: 726/1000)
Vân Yên Bộ (Nhập môn: 9/10)
Vân Thủy 13 lộ kiếm thức (Tiểu Thành: 32/100)
Một tấm bảng đơn giản, nó giống một giao diện nhân vật trong các trò nhập vai mà kiếp trước Trương Thanh Nguyên hay chơi.
Nó tản ra hơi thở của sự nghèo đói.
"Tam Thanh Phật Tổ Thượng Đế Như Lai phù hộ, nhất định phải thành công a..."
Trương Thanh Nguyên cầm linh thạch trong tay ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trong lòng không ngừng mặc niệm.
Sau đó, hít một hơi thật sâu, "Nạp tiền!"
Không có phản ứng.
"Nạp tiền, nạp tiền, bảng điều khiển nạp tiền!"
Trương Thanh Nguyên: (o?▽?O)
Bảng điều khiển: ─_─
Không có bất kỳ động tĩnh nào.
Dữ liệu trên bảng điều khiển không có bất kỳ thay đổi nào, cũng không nghe thấy một tiếng ting nào như tiếng thông báo của trò chơi.
Vẫn như trước đây.
Kế hoạch khắc kim lại thất bại.
ヽ(#`Д?)? ┌┛〃
Cmn!
Một tia hy vọng cuối cùng trong lòng tiêu tan trong nháy mắt.
"Quả nhiên, ta vẫn không nên mang hy vọng gì."
Trương Thanh Nguyên trên mặt lộ ra một tia cười khổ.
Hoàn toàn từ bỏ ý niệm khắc kim để trở nên mạnh mẽ trong đầu.