"Này."
Một bàn tay đưa tấm vé tới, Đồ Sam nhận lấy, nhìn hình ảnh trường học quỷ âm u trên mặt vé, ngẩng đầu lên nhìn về phía nhân viên lễ tân nói: "Cảm ơn."
"Cô xác định muốn đi vào một mình sao?" Cô gái trang điểm mắt màu khói buộc tóc đuôi ngựa nhai kẹo cao su, lười biếng hỏi cô: "Chúng tôi có thể tìm nhân viên đưa cô đi cùng."
Đồ Sam cắm môi dưới, lắc đầu: "Không cần, tôi muốn đi một mình."
Cô gái đánh giá cô từ trên xuống dưới, không có ý tốt nhếch môi: "Vậy cô phải cẩn thận."
Nhà ma "Trường học quỷ ngủ ngon" ở Thanh Thành rất nổi tiếng, bởi vì cảnh tượng quá khủng bố chân thật, người đóng vai quỷ vô cùng chuyên nghiệp, thường xuyên dọa người chơi tới đây thể nghiệm lộn nhào tè ra quần.
Đồ Sam ngồi bên cạnh tường đợi một lát, có một nam sinh lùn mặc quần áo lao động đi tới, hai tay hắn cầm một giỏ trúc: "Túi, điện thoại hay các loại đồ vật quý giá bỏ vào trong này, chúng tôi sẽ giúp cô giữ gìn."
Đồ Sam làm theo.
Nam sinh đem gọng khung kia cắm vào tường, quay đầu nhìn cô, đưa tay ra hiệu: "Chị gái nhỏ, mời đi bên này."
Đồ Sam đuổi theo, quẹo một khúc quanh, chính là cửa vào "Trường học quỷ ngủ ngon".
Cô dừng chân ngước mắt nhìn, trên đỉnh dây leo máu me đầm đìa như lệ quỷ tay khô, ngoằn ngèo hướng lên trên trời, bên trong mơ hồ truyền đến âm thanh âm trầm và sợ hãi.
Cho rằng cô chần chờ, nam sinh bày ra khuôn mặt tươi cười chuyên nghiệp đẩy mạnh tiêu thụ, cười tủm tỉm nói: "Muốn mua Lệnh xua đuổi quỷ không? Có thể giảm bớt trình độ kinh khủng nha."
Đồ Sam vẫn chỉ lắc đầu.
Nam sinh không nói nữa, đưa cho cô một cái vòng tay, Đồ Sam lật qua nhìn, là một bảng tên cũ kỹ của học sinh, trên mặt có vết máu loang lổ, đã nhìn không ra tên vốn có của chủ nhân, còn có một cái chuông nhỏ, nhẹ nhàng đong đưa một cái, đinh đang rung động.
"Đi vào đi, nhớ kỹ không cần tùy ý đong đưa chuông."
Đồ Sam siết chặt vòng tay, hít sâu một hơi, đi vào.
Đi qua góc tường, ánh sáng bên ngoài hoàn toàn biến mất, xung quanh tối tăm u ám, hơi lạnh xâm nhập, radio trên tường phát ra tiếng rì rè, giọng nữ nghe không rõ giống như đang thúc giục mọi người nhanh chóng trở về ký túc xá.
Nhưng cô chỉ có một mình, ánh sáng xanh chiếu sáng lên một lối nhỏ duy nhất, vết máu dưới chân rõ ràng.
Đồ Sam ôm chặt cánh tay, cảm nhận được rõ ràng mình đang nổi da gà. Nhịp tim cô đập nhanh hơn, đi thật chậm, không biết đằng trước có gì đang đợi mình.
Đột nhiên, bên tai vang lên một tiếng kêu thảm thiết sợ hãi không biết là của người hay quỷ, đằng sau có một bàn tay lớn đẩy cô một cái!
Đồ Sam lảo đảo, hít một ngụm khí lạnh, sau khi cơ thể đứng vững lại liền chạy như điên theo dọc đường, cái chuông trong tay không tránh khỏi vang lên tiếng đinh đang.
Sau lưng truyền đến hàng trăm hàng nghìn tiếng bước chân vội vã, Đồ Sam không nhịn được quay đầu nhìn lại, một đám Zombie mặc đồng phục đang điên cuồng chạy theo cô!
Cả người bọn họ đều là máu, khuôn mặt dữ tợn.
Trời ạ --
Đồ Sam dùng hết sức chạy về phía trước.
Qua không bao lâu trước mắt xuất hiện một cánh cửa ký túc xá đóng một nửa, ván cửa cũ nát nứt ra, chảy đầy máu tươi đọng lại, giống như rỉ ra từ cửa.
Đồ Sam do dự, nhưng zombie còn đang đuổi theo, trước có sói sau có hổ, cô chỉ có thể lách vào, kẹt một tiếng đóng cửa lại.
Sau một thời gian chạy trốn thoát, Đồ Sam gần như sụp đổ. Trên ván cửa truyền đến vô số tiếng đập, tiếng cào, mài mòn hết dũng khí không còn lại mấy của cô.
Đồ Sam nhớ lại video giới thiệu nhà ma vừa thấy khi ở bên ngoài, đây mới là cảnh tượng đầu tiên.
Cô không dám cử động, đợi đến khi những âm thanh này dừng lại, mới nhẹ nhàng thở ra, quay đầu.
Một ánh mắt này làm trái tim Đồ Sam suýt chút nữa đột nhiên ngừng đập.
Một cô gái có mái tóc dài, chẳng biết đứng sau lưng cô từ lúc nào, trên người mặc đồng phục học sinh, một bên mắt là lỗ thủng đen, nửa gương mặt đều đẫm máu, từ đầu gối chân trái trở xuống cũng lộ ra một đoạn xương trắng máu thịt lẫn lộn.
Cô gái nhìn cô chằm chằm, lộ ra răng nanh màu đỏ, bỗng nhiên cười một tiếng.
"A!" Đồ Sam kề sát cánh cửa: "Cô đừng tới đây!"
"Cô không ngủ được sao?" Nữ sinh yếu ớt hỏi cô.
Đồ Sam nghe vậy, hướng vào bên trong nhìn một vòng, bầu không khí nơi này âm triều, ngọn đèn chỉ chiếu sáng mấy cái giường tầng, đệm trên giường đều là vết máu, trên vác tường cũng có. Có sợi tơ màu đen từ trên trần nhà rủ xuống, giống như ma trận tóc chi chít, trong không khí tràn ngập mùi thối.
"Cô tới đây ngủ đi..." Trong căn phòng màu đen phong bế, bỗng nhiên cùng vang lên tiếng kêu gọi mơ hồ âm trầm: "Tới đây cùng ngủ đi..."
Trên mấy chiếu giường lớn còn lại, hai cô gái ngồi thẳng người dậy, trên người họ cũng mặc đồng phục, tóc tai bù xù, cả người đầy máu, nhìn không rõ diện mạo, chỉ mở ra cái mồm to như chậu máu, dùng hai con mắt đèn xì nhìn cô:
"Tới cùng chúng tôi ngủ a, tối rồi... chúng tôi sợ hãi..."
Âm thanh vang vọng liên tục, giống như gió lạnh mùa đông chui thẳng vào lỗ chân lông, rét buốt.
Nữ sinh một mắt bước từng bước một tới gần Đồ Sam, muốn kéo cổ tay cô.
Đồ Sam vội vàng tránh né, nói không rõ ràng, cả người run rẩy cảnh báo: "Đừng, đừng chạm vào tôi."
Nữ sinh kia dừng lại, nhìn cô chằm chằm.
Nhìn gần vô cùng chân thật, xung quanh mắt nữ sinh chảy mủ thối rữa. đôi môi đỏ như máu, mặc dù biết là hóa trang, nhưng bụng Đồ Sam vẫn cuồn cuộn, không dám nhìn lâu.
Cô nhìn chiếc giường trống trong phòng, xoa xoa cánh tay, vòng qua nữ sinh, đi tới phía trước.
Vừa vén chăn nên, Đồ Sam không nhịn được nôn khan.
"Mau lên đi a..."
Chưa kịp khó khăn, nữ quỷ một mắt đã đi tới bên cạnh giường cô, nhìn xuống, mặt không cảm xúc, làn da trắng bệch, nhìn càng thêm u ám kinh khủng.
Đồ Sam ôm đầu, biết rồi biết rồi!
Cô một tay đè ép yết hầu chua chát, chui vào trong chăn lạnh ngắt...
...
- -
Thích Phi Phi chống cằm, ghé vào trước màn hình, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.
Qua một lúc, cô động quai hàm hai lần, nhổ kẹo cao su trong miệng ra, chỉ vào một góc trong giám sát.
"Điền Điền, giúp tôi nhìn cái này, cô gái này sao rồi?"
Nam sinh lùn đi tới, thấy cô gái đi một mình vừa vào không lâu kia đắp chăn che kín, hai mắt nhắm nghiền không nhúc nhích.
"Bị dọa ngất rồi hả?" Hắn không khỏi suy đoán.
"Không biết a." Thích Phi Phi thuận tay bứt chậu cây xanh mới tỉa: "Nằm trên giường nửa ngày bất động. Cô ấy sao lại nghe lời như vậy, không chạy trốn, thật sự đặt kia nằm xuống à nha?"
"Tôi đi xem một chút?"
"Cậu chờ chút," Thích Phi Phi đeo tai nghe lên, kết nối bộ đàm: "Tiểu Tuyết, cô gái kia thế nào a? Cô cũng không biết? Đi xem một chút a, cô còn ngồi đó xem kịch à."
Trong màn hình, nữ sinh một mắt đi đến bên giường, đẩy cô gái kia mấy lần, nhưng cô gái không nhúc nhích chút nào, nữ sinh chỉ có thể nhìn về phía camera bất đắc dĩ nhún vai.
"Chậc." Thích Phi Phi nâng trán, cắt đứt trò chuyện tìm người đáng tin cậy: "Du Dần, không sao, cậu đang ở đâu đấy? A, cậu đi tới bên Tiểu Tuyết nhìn một chút, có cô gái kia không biết xảy ra chuyện gì, nằm trên giường không động đậy, cậu đem cô ấy mang ra ngoài, tôi sợ xảy ra chuyện."
Bên trong nhà ma, có một chàng trai mặc áo khoác trắng, xuyên qua hành lang đầy xương khô, căn tin treo đầu lâu, ngựa quen đường cũ đi đến sân của ký túc xá.
Anh đeo mắt kính không gọng, dáng người cao gầy, trên áo khoác trắng cũng có vết máu loang lổ.
Vào ký túc xá, cùng nữ sinh một mắt trao đổi ánh mắt, chàng trai đi về phía giường Đồ Sam đang nằm.
Anh sửng sốt một chút, vỗ chăn hai cái; "Này."
Anh nhíu mày, ngồi xổm xuống, gọi to hơn: "Này, này! Có nghe thấy tôi nói gì không?"
"Không phải hôn mê thật chứ." Mấy cô gái đóng vai nữ sinh quỷ cũng đi tới, nhỏ giọng đặt câu hỏi.
Chàng trai không gọi nữa, đứng dậy, vén chăn lên, một tay ôm ngang Đồ Sam lên.
Đồ Sam không nhớ mình đã ngủ như thế nào, giữa lúc run rẩy, cô dần tỉnh dậy.
Trong tầm mắt, là một cái cằm tái nhợt rõ ràng, cô phát hiện mình đang bị "Một con quỷ" ôm vào trong ngực.
Đồ Sam nhất thời hồn bay phách tán, gào khóc giãy dựa: "Hu oa oa oa oa oa oa anh là ai a?"
Chàng trai nhắm mắt, xuyên qua lớp kính, là đôi mắt đen nhánh, màu da màu xám, khóe miệng đầy máu đỏ thẫm.
"Tỉnh rồi?" Anh lộ ra hàm răng nanh trắng sắc nhọn, nghiêm túc nói: "Không cần sợ, tôi là Giáo y."