Dịch & Beta: Emily Ton.
Đau đớn lan tràn toàn thân, đau đớn tê tâm liệt phế đã kéo Thẩm Viêm Tiêu ra khỏi bóng tối.
Cố hết sức mở ra đôi mắt đau rát, cùng với ánh sáng mỏng manh, giọng nói chói tai vờn quanh ở bên tai nàng.
"Nếu mình không có bản lĩnh, chẳng thể trách cứ người khác. Lần này, nàng rất may mắn mới được cứu trở về, lần sau có thể sẽ không có may mắn như vậy nữa."
"Phế vật nên có nhận thức của phế vật. Nếu đã biết rõ chính mình là phế vật, vậy mà vẫn không biết sống chết, thật sự làm mất hết thể diện của nhà chúng ta."
Hai giọng nói của một nam một nữ, bồi hồi ở bên tai Thẩm Viêm Tiêu.
Từ đâu ra hai tên hỗn đản này, cư nhiên dám mắng nàng là phế vật? Trong tổ chức từ khi nào nhảy ra hai tên gia hỏa chán sống rồi như thế?
Bất chấp đau đớn trên người, Thẩm Viêm Tiêu mở hai mắt nhìn về phía giọng nói phát ra.
Hai người là một thiếu niên và một thiếu nữ khoảng chừng 14-15 tuổi đang khoanh tay đứng ở trước giường, bộ dáng rất xuất chúng. Ngoại trừ quần áo mặc ở bên ngoài, bộ dáng đều giống nhau như đúc!
"Nha? Phế vật Thất tiểu thư của thế gia Chu Tước chúng ta rốt cuộc tỉnh lại? Thật đúng là tổ tiên phù hộ, bị trọng thương như vậy mà ngươi cư nhiên còn chưa chết?" Thiếu nữ mỹ lệ khinh thường nhìn Thẩm Viêm Tiêu ngồi dậy từ trên giường, không che dấu sự chán ghét của mình đối nàng chút nào.
Thiếu niên tuấn mỹ cười lạnh một tiếng chế nhạo, nhìn lướt qua sắc mặt trắng bệch của Thẩm Viêm Tiêu, nói: "Ngu ngốc! Thời điểm khi Hạ gia gia hỏi chuyện, ngươi biết nên nói như thế nào đi. Nếu như ngươi dám nói bậy một câu, ta đảm bảo từ nay về sau, phần lớn thời gian ngươi đều phải nằm ở trên cái giường này."
Khinh bỉ, uy hiếp, trào phúng ập vào trước mặt, vẫn không thể chọc giận được người đang ngồi ở trên giường.
Lúc này, Thẩm Viêm Tiêu căn bản không thể quan tâm tới hai tiểu gia hoả trước mắt đang nói điều gì, trong óc nàng tràn ngập từng đoạn từng đoạn hình ảnh xa lạ nhưng rất quen thuộc. Những ký ức đó hoàn toàn không thuộc về nàng, dũng mãnh ùa đến. Nếu không phải nàng cố nén sự choáng váng, phỏng chừng sớm đã nằm xuống lần nữa.
Đó là ký ức thuộc về một người khác, từ khi là một hài đồng bi bô tập nói, cho đến tiểu nữ hài mười ba tuổi chưa đủ vị thành niên, từng màn hình ảnh hỗn độn, hợp thành một ký lục mười ba năm trưởng thành của tiểu nữ hài, cũng mở ra cho Thẩm Viêm Tiêu một thế giới hoàn toàn xa lạ.
Đây là một thế giới hoàn toàn khác với xã hội thời hiện đại. Trong thế giới này, tất cả đều được dung hợp văn hoá của thời cổ đại Phương Đông cùng với thời cổ đại phương Tây, tràn ngập đấu khí kỳ diệu và ma pháp thần kỳ. Thậm chí ngay cả Cự Long chỉ xuất hiện ở trong chuyện xưa cũng tồn tại bên trong thế giới kỳ dị này.
Là một tên thần trộm đến từ thế kỷ 24, Thẩm Viêm Tiêu quả thực không thể tin được, nàng vốn đã chết đi cư nhiên được trọng sinh trên người một tiểu gia hỏa như vậy mà không thể hiểu được. Điều khiến cho Thẩm Viêm Tiêu dở khóc dở cười hơn chính là, tên của tiểu gia hỏa này cư nhiên giống như tên của nàng, cũng gọi là Thẩm Viêm Tiêu.
Hiện tại, nàng đang ở trên mảnh đất được gọi là "Đại lục Quang Minh", khu vực mà nàng đang ở gọi là quốc gia "Đế quốc Long Hiên", nằm trên đại lục Quang Minh. Chủ nhân thân thể của nàng, chính là một trong năm đại gia tộc của đế quốc Long Hiên —— Thất tiểu thư của Chu Tước thế gia. Theo lý thuyết, nên hẳn là một thân phận được nhận trăm ngàn sủng ái, nhưng giống như lời của hai hỗn đản kia vừa nói, chủ nhân thân thể này của nàng chỉ là một phế vật, đúng như tên gọi của nó.
Note: Đây là truyện ad tiếp nhận từ bạn @Uuingg (Yi Chou). Ad sẽ drop truyện "Thần y hoàng hậu" vì sự copy vớ vẩn trên mạng, làm mất hết cái hay của cốt truyện! Thay vào đó ad sẽ bắt đầu với loạt truyện của cùng tác giả Dạ Bắc.